Anh ừ ừ mấy tiếng, cúp điện thoại xong liền gọi Hứa Thiên: "Tiểu Hứa, gọi cả Hồ Đông cùng đến hiện trường, gần hồ chứa nước Giao Nam phát hiện một chiếc taxi bỏ , cốp xe còn một bé gái trần truồng!"
Hứa Thiên nhíu mày: "Bé gái bao nhiêu tuổi? Sao mặc quần áo? Trời cũng lạnh , sáng nay mới mưa xong."
"Bọn họ cũng chắc, chắc là một tuổi, còn ."
Phía Nam Giao đều là nhà xưởng, chất lượng khí lắm, nhưng đường lớn thì sửa thẳng, giống như phía Bắc Giao lúc nào cũng lồi lõm. Ninh Việt lái xe đến mười lăm phút, đến hồ chứa nước.
Hứa Thiên từ xe bước xuống, đúng lúc thấy bé gái ôm trong lòng, chuẩn đưa đến bệnh viện kiểm tra, cô bé quấn áo bông của lớn, càng càng lộ vẻ nhỏ bé bất lực.
Cô bé trông gầy yếu, nhưng xinh xắn, cằm nhọn, hai mắt to tròn, nhưng chút vô thần, giống như buồn ngủ, mà giống như phản ứng chậm chạp.
Hiện trường nhiều , phần lớn đều vây quanh bờ hồ chứa nước, bàn bạc xem thế nào để lặn tìm hết bộ hồ chứa nước một lượt.
Thấy của đội hình sự đến, Đồn trưởng Vương của Đồn cảnh sát Nam Giao tới: "Đội trưởng Ninh, các đến nhanh thật."
Ninh Việt hàn huyên vài câu, hỏi : "Đã phái tìm ở các nhà xưởng gần đây, còn ruộng lúa ? Cái tên tài xế trừ phi là c.h.ế.t hoặc thương nặng, chứ lẽ bỏ xe của và đứa bé nhỏ như mà chạy chứ."
"Chúng men theo dấu chân tìm , nhưng lên đường nhựa, liền thể truy dấu nữa, chỉ thể đại khái là qua đường, đến phía làn xe . xe sát bên hồ chứa nước, sợ theo sai dấu chân, thật rơi xuống nước ."
Hồ Đông hỏi: "Ai báo cảnh sát?"
Đồn trưởng Vương chỉ một chú đang xổm lề đường, bên cạnh ông đặt một cái sọt, tay cầm tẩu t.h.u.ố.c đang hút.
"Vị Hồ ngang qua đường, thấy tiếng trẻ con , liền chạy tới xem, theo ông lúc đó cốp xe đang đóng, ông còn chạm xe con nào, loay hoay mãi mới mở cửa, ôm đứa bé ."
Hứa Thiên lúc đang trêu chọc cô bé, nữ cảnh sát nhân dân của Đồn cảnh sát Nam Giao chu đáo, dùng nắp cốc nước của đút cho cô bé uống chút nước, tìm bánh quy cho cô bé gặm.
Trên mặt cô bé còn vương vết nước mắt, Hứa Thiên với cô bé, cô bé cũng ngơ ngác.
"Em tên gì?" Hứa Thiên hỏi cô bé.
Cô bé giống như thấy gì, nữ cảnh sát nhân dân ôm cô bé : "Đồng chí, bé còn , còn nhỏ quá."
"Bé chỉ trông nhỏ thôi, chắc là cũng hai tuổi , bình thường thì một tuổi là thể giao tiếp đơn giản ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-275.html.]
"Hả? Hai tuổi? Cô chắc chứ?"
Ninh Việt định kiểm tra xe taxi, thấy động tĩnh, liền về phía bên .
Mộng Vân Thường
Hứa Thiên gật đầu, chắc chắn : "Có thể bệnh viện xét nghiệm tuổi xương, sẽ chính xác hơn. Hiện tại bằng mắt thường thì ít nhất cũng hai tuổi, gầy gò là vì suy dinh dưỡng lâu ngày."
Vị nữ cảnh sát nhân dân đau lòng mái tóc vàng úa của đứa bé: "Thì là ? Bé mới ngần tuổi mà suy dinh dưỡng lâu ngày? Cái bọn ba cũng quá vô trách nhiệm ."
Hứa Thiên luôn quan sát cô bé, cô phát hiện khi cảnh sát nhân dân nhắc đến ba cô bé, cô bé đầu cảnh sát nhân dân một cái, những lúc khác chỉ chằm chằm nửa miếng bánh quy tay.
"Em nhớ ba ?"
Cô bé vẫn gì, cũng ngẩng đầu ai nữa.
Hứa Thiên dứt khoát chỉ tay đường: "Mau kìa, ba đến kìa!"
Cô bé lập tức ngẩng đầu về phía cô chỉ, thấy ai, cô bé ngẩn , vùi đầu vai nữ cảnh sát nhân dân.
Nữ cảnh sát nhân dân ngạc nhiên : "Em hiểu ? Vừa nãy chúng dỗ cả buổi mà em gì, còn tưởng đầu óc em... À, là sợ tai em thấy."
Hứa Thiên cô là đầu óc cô bé vấn đề, thật dáng vẻ ngơ ngác của cô bé, quả thật chút giống.
"Tất nhiên đứa bé ." Hứa Thiên sang phía bên của nữ cảnh sát nhân dân, chằm chằm mắt cô bé hỏi: "Vừa nãy chị trêu em đấy, em giận chứ! Có ba đưa em xe ô tô ?"
Ninh Việt Hứa Thiên dỗ trẻ con như , khỏi buồn , cũng mong cô bé thể một câu, nhưng cô bé giống như câm , thế nào cũng chịu mở miệng.
"Trước tiên đưa đến bệnh viện kiểm tra diện , lẽ là câm, hoặc là thiểu năng trí tuệ, từ tình huống thì gì ." Đồn trưởng Vương nhỏ giọng .
Hứa Thiên : "Nhìn phản ứng của đứa bé là trí thông minh của bé vấn đề. Bình thường trẻ con thấy ba đến, phản ứng sẽ lớn, đứa bé chút đặc biệt, đoán bé thể ở nhà coi trọng, quen với việc giả câm, hoặc là lóc sẽ đánh, nên mới yên tĩnh như ."
Đồn trưởng Vương chỉ chiếc taxi: "Có lý đấy, nếu lái xe mà là ba đẻ của đứa bé, thể nhét bé cốp xe, còn cho mặc quần áo, chắc chắn coi bé là gánh nặng, thể coi trọng! Nếu ba đứa bé, vấn đề nghiêm trọng !"
Ninh Việt : " , nếu đứa bé và tài xế quan hệ thích, đứa bé thể là bắt cóc, chúng tìm tài xế , còn tra danh sách trẻ em bắt cóc."
Sau đó Đồn trưởng Vương phái đến công ty taxi, đứa bé cũng đưa đến bệnh viện, Ninh Việt bảo Hồ Đông cùng: "Đến bệnh viện tiện thể gọi điện cho giáo sư Cao, bảo đến bệnh viện chuyện với đứa bé. Nếu thật sự là đứa trẻ hai tuổi, , kiên nhẫn một chút chắc là thể hỏi chút manh mối."