Thập niên 80: Người Chồng Hung Dữ Là Người Xuyên Từ Cổ Đại Đến - 16.5

Cập nhật lúc: 2025-06-06 08:07:39
Lượt xem: 2,892

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lên công trình sông đúng là náo nhiệt thật, mấy thôn cùng , hơn chục đội sản xuất, hơn ngàn , ùn ùn kéo đê sông tu sửa bờ đê. Hai bên bờ sông đông nghịt đang việc rôm rả.

 

Mỗi năm công trình sông cũng là dịp để các đội sản xuất thi đua thể hiện thực lực. Đội nào khá giả thì cắt nhiều thịt, đội nào kém cũng cắt ba bốn cân mỡ heo để luyện mỡ nước. Chỉ đội Ba của thôn Đại Hà là mua mấy thứ ai như lòng heo.

 

Nghe tận xưởng g.i.ế.c mổ thịt heo mua về, đáng thế ? Bên nhà họ Liêu ở đội Một vốn ưa đội Ba, liền chạy qua xỉa xói: “Ui, các đến mức ăn thịt nổi nữa ? Năm nay đừng mơ tranh danh hiệu đội sản xuất tiên tiến với đội Một tụi nhé. Bọn bỏ tiền cắt hẳn năm cân thịt tặng các đấy!”

 

Bà Trần giơ d.a.o bếp đuổi cái miệng nhiều chuyện : “Cút , để xem trưa nay mày may mắn chia miếng thịt .”

 

Người nhà họ Liêu hừ một tiếng, đội họ tận mười cân thịt, mà xui tới mức chia một miếng. Thế là chạy châm chọc mỉa mai đội viên đội Ba, suýt nữa thì đánh to, may mà Phúc Sinh tay, một tay tóm một ném bay xa, mới khiến cả bọn giải tán.

 

Mặc dù buổi trưa chỉ ăn nội tạng heo, nhưng nể mặt Phúc Sinh giúp đội Ba tranh thể diện, cũng trách cô vợ nhỏ nhà lừa bà Trần mua nội tạng.

 

Mỗi năm thím Liêu đều phụ trách nấu ăn, năm nay tổ hậu cần gọi bà, nhà bà ít lao động khỏe mạnh nên tự . Thấy mấy đứa em bên nhà đẻ mất mặt, còn Phúc Sinh nhấc từng một ném ngoài, bà thấy mất thể diện, liền chạy tới xem hôm nay nấu cái gì.

 

“Đội sản xuất Ba năm nay đúng là mất mặt, hừ, Cao Phân còn xem Tạ Tiểu Ngọc như bảo bối. thấy con bé với thằng ngốc Diệp Phúc Sinh đúng là trời sinh một cặp.”

 

Tạ Tiểu Ngọc hất luôn chậu nước rửa lòng heo lên mặt bà .

 

“Phúc Sinh chữa trâu cày cho đội mà còn gọi là thằng ngốc, cha ruột nhà thím chắc lẫn .”

 

Thím Liêu bốc mùi hôi tanh, tức xông tới cấu xé Tạ Tiểu Ngọc, bà Trần liền chắn mặt Tiểu Ngọc.

 

“Là bà gây chuyện , đừng trách Tiểu Ngọc dội nước thối mặt bà. Ghét thì trưa về đội Một mà ăn đại canh tập thể !”

 

Thím Liêu về đồ nhưng sợ trừ công điểm, đành nín nhịn mùi tanh mà tiếp tục đào đất.

 

Đám trai trẻ khiêng đất về, với Phúc Sinh đang cắm đầu việc:

 

“Phúc Sinh, vợ mà cãi với thím Liêu một trận đó.”

 

Phúc Sinh hoảng hốt ném xẻng, trai trẻ kéo :

 

“Nhìn sốt ruột kìa. Có hơn chục bà cô bênh cô vợ nhỏ của . Cô còn hắt cả chậu nước rửa lòng heo thím Liêu. Vợ thương lắm đó.”

 

Phúc Sinh ngẩng đầu lên, thấy Tạ Tiểu Ngọc đang lom khom bận rộn nấu ăn bờ đê, hương thịt nồng đậm bay khắp nơi. Trong lòng trào dâng một cảm giác lạ lẫm, nhưng một điều chắc chắn – đó là cảm giác vui sướng.

 

Cậu trai trẻ Phúc Sinh mặt biểu cảm cúi đầu chăm chỉ việc, lắc đầu.

 

Một như Tạ Tiểu Ngọc, xinh lanh lợi gả cho Diệp Phúc Sinh thì uổng quá. Anh hiểu thích là gì, cũng chẳng thương vợ, chắc là một câu ngọt ngào cũng . Không hiểu Tạ Tiểu Ngọc chịu đựng nổi. Uổng quá.

 

Trên đê, vợ mới cưới của Liêu Đại Dân đội Một – Triệu Hà chạy tới, tìm Tạ Tiểu Ngọc chuyện.

 

“Tiểu Ngọc, mấy câu với cô.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nguoi-chong-hung-du-la-nguoi-xuyen-tu-co-dai-den/16-5.html.]

 

Tạ Tiểu Ngọc tự chuốc phiền phức, liền tránh lưng bà Trần.

 

“Dì ơi, con chuyện với cô .”

 

Bà Trần chắn mặt, :

 

“Cô gái , chiếm mất việc dạy học của Tiểu Ngọc còn tới đây gì? thấy Tiểu Ngọc cũng , cô về .”

 

Triệu Hà vốn đang lên kế hoạch rời khỏi thôn Đại Hà, mới tìm cách ly hôn. Nếu nhà họ Liêu chịu ly hôn, cô cũng sẽ .

 

Trước khi , cô tới xin Tạ Tiểu Ngọc – vì chiếm mất công việc dạy học khiến Tiểu Ngọc gả cho thằng ngốc. Ai mà ngờ thi cử khôi phục, chỉ cần chịu đựng thêm mấy tháng là .

 

Triệu Hà nghĩ, cô và Tạ Tiểu Ngọc cũng là đồng cảnh ngộ, vốn còn định khuyên cô cũng rời khỏi thôn Đại Hà để chờ thi . Không ngờ Tạ Tiểu Ngọc ngay cả chuyện cũng .

 

Triệu Hà thở dài, lưng rời , viện cớ đến tháng nên về nhà đồ.

 

Chuyện nhỏ ai để tâm.

 

Trên đê chất sẵn bếp lò, hơn chục đội sản xuất cùng nấu cơm, ganh đua xem đội nào nồi cơm mùi thịt thơm hơn. Khi xếp hàng nhận cơm, ai nấy đều thẳng lưng.

 

Lòng heo luộc chín, dùng mỡ heo chưng từ mỡ tảng để xào, đó cho củ cải trắng, khoai tây , đầy một nồi gang to tướng.

 

Chân giò cắt đều tăm tắp, ninh với gia vị hai tiếng, bỏ thêm cải thảo và cà rốt.

 

Thật nếu cho rau thì hương vị sẽ thuần hơn, nhưng bà Trần và mấy thím kiên quyết phản đối, canh ngon như thế mà bỏ thêm rau thì phí quá. Thêm rau mỗi còn thể ăn thêm vài miếng đồ ăn dính nước thịt.

 

Ngoài còn nấu một thùng to canh gan heo với rau chân vịt, và cơm khoai lang no bụng.

 

Bà Trần đê lớn tiếng hô:

 

“Đội Ba, ăn cơm thôi nào!”

 

Thím Liêu là chạy tới đầu tiên, chân giò heo và lòng heo kho thơm quá mức, bà hôm nay việc nặng, bữa sáng ăn ít, đói đến mức chịu nổi.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Bà Trần :

 

“Thím Liêu, bà chê lòng heo mà, về đội Một ăn thịt ?”

 

Thím Liêu đỏ bừng mặt, chỉ thể :

 

đội Ba, ăn cơm đội Ba?”

 

Bà Trần cũng thể thật sự cho bà ăn, múc cho bà một vá chân giò kho rau, một vá lòng heo kho rau.

Loading...