Thập niên 80: Người Chồng Hung Dữ Là Kẻ Xuyên Không - Chương 30:2
Cập nhật lúc: 2025-09-25 01:59:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-09-25 01:59:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Năm đó, Diệp Hoài Cảnh – cha của Phúc Sinh – vùng trong nhóm đó.
Chính Diệp Tiêu Long phát hiện phận thật của , khiến Diệp Hoài Cảnh bại lộ.
Diệp Hoài Cảnh bắt giữ, từng khuyên ông nên lập công chuộc tội. Thế nhưng Diệp Tiêu Long dám, đành mặc cho bọn đánh c.h.ế.t em ruột vứt xác lên núi hoang.
"Cả nhà ai cũng tưởng em ba mất tích, ai ngờ em ba vẫn c.h.ế.t hẳn. Anh một phụ nữ bản địa cõng về nhà chăm sóc, đó thì mất trí nhớ."
“Sau hai năm sống ở đó, em trai dần hồi phục trí nhớ, tìm về Lạc Thành, gặp cấp cũ, lấy giấy tờ. Bấy giờ mới chính là nhà họ Diệp ở Kinh đô.”
“Bọn chúng tay sát hại cả em trai lẫn cấp , thậm chí còn bắt tự tay chôn sống em trai .”
“Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt hai mươi năm . Khi Phúc Sinh thi đậu đại học ở Kinh đô, dáng vẻ của thằng bé, liền đoán đó chính là cốt nhục của em trai .”
“Mấy hôm , thấy báo đăng tin Lạc Thành phát hiện một ngôi cổ mộ thời Chu. địa chỉ, chẳng chính là nơi năm xưa chôn cất em trai . Sợ chuyện cũ bại lộ, bèn dời hài cốt của em chỗ khác.”
“Người thực sự giết, cái gan . Hai từng , sẽ thả mà!”
Phúc Sinh lặng lẽ bế hài cốt cha , thêm lời nào mà lưng bước .
Tạ Tiểu Ngọc đá mạnh một cú n.g.ự.c kẻ thủ ác, lạnh giọng : “ và Phúc Sinh sẽ bắt ông, nhưng… khác thì chắc nhé!”
“Ai… còn ai nữa chứ?”
Trong rừng sâu, công an từ bốn phía đồng loạt ập tới. Vài chùm đèn pin mạnh mẽ chiếu thẳng mặt Diệp Tiêu Long, khiến ông lóa mắt.
Ông vội giơ tay che ánh đèn pin chói lòa, liền thấy bà Chu Cẩm đang dìu ông Diệp Văn Thanh cũng xuất hiện giữa rừng cây.
Bà Chu Cẩm lao đến, giằng xé chiếc áo của Diệp Tiêu Long mà đánh tới tấp, đánh nức nở mắng: “Đồ súc sinh! Đồ súc sinh khốn nạn! Sớm như , năm xưa tao nên kẻ ác, bóp c.h.ế.t mày cho !”
Diệp Tiêu Long ôm chầm lấy chân ông Diệp Văn Thanh, lóc thảm thiết: “Cha ơi, cha cứu con chứ! Con chỉ là kẻ chôn xác, con hại em ba cha!”
Ông Diệp Văn Thanh, lòng nguội lạnh như tro tàn, phất tay hiệu cho các đồng chí công an đưa Diệp Tiêu Long .
…
Vụ án chôn vùi suốt mấy chục năm trời, cuối cùng cũng đưa ánh sáng ngay kỳ nghỉ lễ.
Diệp Tiêu Long chịu mức án tử hình.
Đồng chí Diệp Hoài Cảnh phục hồi phận công an, hài cốt của ông an táng tại nghĩa trang liệt sĩ của địa phương.
Tạ Tiểu Ngọc và Phúc Sinh cùng ga đón bà Cao Phân.
Bà Cao Phân , bà ghé nghĩa trang liệt sĩ thăm viếng Diệp Hoài Cảnh tiên.
Tạ Tiểu Ngọc liền dẫn bà cùng.
Trời lất phất mưa phùn. Bà Cao Phân bà trò chuyện riêng với Diệp Hoài Cảnh một lát, bảo hai đứa Phúc Sinh và Tiểu Ngọc đợi ở cổng nghĩa trang.
Tạ Tiểu Ngọc bèn kéo tay Phúc Sinh xa một chút.
Phúc Sinh lo lắng ngoái đầu , khẽ gọi: “Mẹ…”
“Nước mắt là điều thể tránh khỏi lúc , để chúng thấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nguoi-chong-hung-du-la-ke-xuyen-khong-cfqx/chuong-302.html.]
Hơn một tiếng đồng hồ , bà Cao Phân mới bước xuống, đôi mắt sưng đỏ mọng. Bà gắng gượng tinh thần, cất giọng : “Đi thôi, chúng đến thăm ông bà nội của Phúc Sinh.”
Khi đến nhà bà Chu Cẩm, hai con dâu gặp mặt ôm chầm lấy , nức nở suốt hơn nửa tiếng đồng hồ, tất cả đều là những lời nhắc về Diệp Hoài Cảnh.
Tạ Tiểu Ngọc và Phúc Sinh bèn lặng lẽ bếp chuẩn bữa tối.
Ông Diệp Văn Thanh những lời đó, nước mắt cũng kìm mà rơi xuống.
Đó là đứa con trai ưu tú nhất của ông, dù cho mất trí nhớ, bản tính lương thiện của nó vẫn chẳng hề đổi.
Buổi tối hôm , cả nhà đều quây quần bên , ngừng nhắc về Diệp Hoài Cảnh.
Bà Chu Cẩm và bà Cao Phân cứ chuyện một lúc bật nức nở, đến mức ông Diệp Văn Thanh chịu nổi đành ngoài hóng gió.
Phúc Sinh nắm lấy tay Tạ Tiểu Ngọc, ghé sát tai cô thì thầm: “Trong mơ em , cha vẫn chết.”
Bà Chu Cẩm: …
Bà Cao Phân: …
Bà Cao Phân vốn Tạ Tiểu Ngọc thường mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ, liền sốt ruột hỏi cô rốt cuộc mơ thấy chuyện gì.
Tạ Tiểu Ngọc bèn chậm rãi kể giấc mơ kỳ lạ của cho bà Chu Cẩm và bà Cao Phân cùng :
“Con mơ thấy, khi cha mất , linh hồn ông xuyên tới một đàn ông cùng tên cùng họ ở triều đại Đại Chu xa xôi. Ngôi mộ của đại hoàng tử chính là do cha tự tay chọn chỗ. Ông rằng, nếu một ngày nào đó khai quật ngôi mộ , thì sẽ ông thật sự qua đời ở thế giới , đừng chờ đợi nữa.”
“Vậy tức là, Hoài Cảnh chỉ là chuyển sang một nơi khác để sống mà thôi, con?” Bà Chu Cẩm vô cùng tin giấc mơ của Tạ Tiểu Ngọc, bởi nếu nhờ cô mơ thì thể tìm hài cốt của Diệp Hoài Cảnh chứ.
“Dạ, cũng thể hiểu là như ạ…”
Cao Phân trong lòng nên vui buồn. Giữa họ là cách hơn ngàn năm, thì mãi mãi thể gặp nhỉ?
Bà bỗng sang hỏi Tạ Tiểu Ngọc: “Vậy… cha con… bên đó liệu lập gia đình, sinh con đẻ cái ?”
Tạ Tiểu Ngọc bật : “Trong mơ thì cha mưu sĩ cho Thập Nhất hoàng tử, bốn mươi tuổi vẫn còn độc đấy ạ.”
Cao Phân đỏ mặt: “Giá mà con thể chuyện trò với cha trong mơ thì mấy, cho ông ông con trai .”
Diệp Văn Thanh vắng nhà, chỉ mấy phụ nữ , chuyện trò càng lúc càng rôm rả, còn bàn tính xem tới Tạ Tiểu Ngọc mơ thì thử tìm cách liên lạc với ông xem .
Tạ Tiểu Ngọc… “Vậy để con cố gắng thử xem.”
Phúc Sinh cho , vị mưu sĩ của Thập Nhất hoàng tử trong giấc mơ của Tiểu Ngọc, dày công tra cứu khắp sách sử nhưng tìm thấy bất cứ tư liệu nào ghi .
“Anh cùng giáo sư khảo cổ ngôi mộ Đại hoàng tử triều Chu, xem thử bên trong ghi chép gì về cha của cô .”
Biết , Diệp Hoài Cảnh trong ngôi mộ Đại hoàng tử để chút manh mối cho nhà đời .
Chu Cẩm và Cao Phân đều nhất trí. Việc lộ ngần thông tin khiến họ tin rằng cha của Phúc Sinh thể vẫn còn đang sống ở thời cổ đại, trong lòng cả hai đều dâng lên niềm vui khôn tả.
Chu Cẩm dặn Tạ Tiểu Ngọc và Phúc Sinh đừng vội về trường, cứ nghỉ ngơi tại nhà: “Phòng ốc chuẩn tươm tất cả , cứ ở vài hôm cho khuây khỏa hãy về.”
Cao Phân cũng gật đầu đồng ý.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.