Thập niên 80: Người Chồng Hung Dữ Là Kẻ Xuyên Không - Chương 24:1
Cập nhật lúc: 2025-09-25 01:57:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Số lượng thí sinh năm nay còn nhiều hơn năm ngoái, cả nước hơn sáu triệu bước trường thi.
Tạ Tiểu Ngọc , trong sáu triệu đó, chỉ hơn bốn trăm nghìn tuyển, đúng là cảnh "muôn chen chân qua cửa hẹp".
Lúc , tuyệt đối thể xảy chút sai sót nào.
Điểm thi ở huyện bên cạnh, nhà trường thuê ba chiếc xe khách từ bến xe để đưa đón học sinh.
Kỳ thi đại học là sự kiện trọng đại, bến xe điều động những tài xế giàu kinh nghiệm nhất, đưa học sinh lên huyện từ ngày hôm .
Phía nhà trường thu xếp sẵn nhà khách cho các em.
Học sinh đông nghịt, thể nào mỗi một phòng .
Phòng đôi thì ở bốn , phòng ba thì ở sáu chen chúc.
Vì khỏi huyện Thanh Hà, Tạ Tiểu Ngọc lo xảy chuyện ngoài ý , bèn khéo với hiệu trưởng rằng ở tỉnh một đàn ông từng đeo bám cô.
Cô tự bỏ tiền túi, đặt riêng một phòng đơn, để cùng ở với Phúc Sinh.
Hiệu trưởng Trần đồng ý ngay. Phúc Sinh và Tiểu Ngọc vốn là vợ chồng, hai ở chung một phòng cũng chẳng gì đáng bàn.
Sáng sớm xếp hàng cổng trường chờ lên xe, trời còn hửng sáng mà Cao Phân lặn lội đến huyện thành để tiễn con.
Bà thức từ khuya, nấu trứng gà, hấp bánh bao cho Tạ Tiểu Ngọc và Phúc Sinh, còn nấu thêm nồi chè đậu xanh sánh mịn, cho cả đường trắng nên ngọt lịm.
Mũi Tạ Tiểu Ngọc vốn thính, mở nắp ngửi thấy hương đậu xanh thơm lừng.
Đậu nấu nhừ nát, cô nếm thử một muỗng, quả là thơm ngon khó cưỡng:
“Mẹ ơi, ngon quá chừng luôn ạ!”
Cao Phân nghĩ thầm, dĩ nhiên , đậu bà nhặt từng hạt một, còn cho thêm đường quý hiếm, nửa đêm thức dậy bắt đầu nấu. Sắp đến kỳ thi đại học , bà còn hồi hộp hơn cả Tiểu Ngọc và Phúc Sinh nữa là.
“Trong hai đêm nay, con gặp ác mộng điềm gở gì đấy?”
“Không .”
Giấc mơ của Tạ Tiểu Ngọc thường đến quá sớm, thường là mơ thấy chuyện xảy hôm , khi chợp mắt một lát thôi cũng thể mơ thấy chuyện sắp sửa diễn .
Tối qua mơ thấy điều gì, chắc hôm nay sẽ bình an.
Nhà ăn của trường cũng chuẩn chè đậu xanh cho hơn trăm thầy trò mang theo giải khát dọc đường.
Một thùng sắt lớn khiêng cổng trường, bên trong là chè đậu xanh để nguội.
Mọi đều mang theo cốc, các thầy cô dặn học sinh xếp hàng ngay ngắn đến lấy chè.
Tạ Tiểu Ngọc gần, ngửi thấy mùi chè vẻ .
Cô múc một chút nắp cốc, nếm thử lập tức nhổ , vội vàng lấy bình nước súc miệng, chạy ngay đến báo với hiệu trưởng:
“Thưa thầy, chè đậu xanh của nhà bếp mùi lạ lắm, chắc chắn đậu xanh ngon nấu , hình như ẩm mốc đem rửa và nấu ạ.”
Dù mùi vị cũng đúng, sợ hiệu trưởng tin, cô lấy chè nấu so sánh với chè của trường, rót lên nắp cốc cho hiệu trưởng và mấy thầy cô khác nếm thử.
Vừa nếm thấy nồi chè của trường vị đắng chát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nguoi-chong-hung-du-la-ke-xuyen-khong-cfqx/chuong-241.html.]
Hiệu trưởng sợ đến mất hồn, đích chạy đến nhà bếp kiểm tra, quả nhiên phát hiện chỗ đậu xanh ẩm mốc vẫn dùng hết.
Người phụ trách nhà bếp lập tức khai là do Triệu Mỹ Hạ mua đậu về.
“Dạ thưa thầy, là chị Triệu mua đậu đó ạ, chị là rẻ, rửa sạch nấu cũng , bọn em liên quan gì ạ.”
Hiệu trưởng tại chỗ quyết định khai trừ Triệu Mỹ Hạ khỏi trường, còn gọi ngay công an đến điều tra, xem cô giờ từng chuyện mua hàng kém chất lượng để trục lợi .
Triệu Mỹ Hạ kêu oan ức: “Đậu xanh đó rửa sạch , ăn còn , là Tạ Tiểu Ngọc thù với , cô cố ý hãm hại!”
Hiệu trưởng tức giận :
“Cô da dày thịt thô thì , nhưng mấy đứa học sinh mấy tháng nay thức đêm học bài, cơ thể vốn suy yếu. Uống bát chè đậu xanh mốc , lỡ xảy chuyện lớn thì !”
Nếu từng đứa một tiêu chảy, còn thi cử cái nỗi gì nữa!
Cho dù uống mà , hiệu trưởng cũng dám lấy sức khỏe của học sinh mạo hiểm.
Ông dặn dò mấy thầy cô phối hợp với cảnh sát điều tra nhà ăn. Vốn ban đầu thầy Tằng Dũng Khánh là một trong các thầy cô sẽ theo trông thi, nhưng hiệu trưởng giận quá nên bảo ông khỏi nữa, đó thầy cùng mấy thầy cô khác lên xe chờ sẵn cổng trường.
Trước khi lên xe, Tạ Tiểu Ngọc với Cao Phân:
“Mẹ xem con , cứ lo chuyện bao đồng, đắc tội với nhà thím Liêu . Mấy hôm nữa con và thằng Phúc Sinh thi vắng nhà, nhỡ thím tìm đến khó thì .”
Con gái lớn nhà thím Liêu vì nồi chè đậu xanh mà công an mời lên việc, bụng chắc chắn khó nguôi ngoai. Tạ Tiểu Ngọc trong lòng cứ nơm nớp lo, chẳng chuỗi phản ứng tiếp theo sẽ rước thêm chuyện gì nữa đây.
Thấy con gái nhíu mày lo lắng, Cao Phân xòa:
“Mẹ sống ngần năm , bao giờ sợ bà , con đừng mà nghĩ ngợi gì. Hàng trăm học sinh lỡ mà uống nồi chè đậu xanh đó, Tào Tháo rượt chạy tóe loe thì còn thi cử gì nữa. Hôm nay con đúng lắm, coi như là đang tạo phúc đức cho con với thằng Phúc Sinh đó.”
Cao Phân hạ giọng tiếp: “Hơn nữa, lỡ chuyện gì thật, con chẳng còn mơ báo mộng mà ? Thôi, đừng bận tâm vẩn vơ nữa, lo mà thi cho thật .”
Nghe , Tạ Tiểu Ngọc cũng thấy lòng nhẹ nhõm nhiều.
là . Ông trời ban cho cô cái mũi tinh, để cô ngửi nồi chè mùi lạ. Nếu cô gì, chuyện lớn .
Ba chiếc xe lượt lăn bánh rời khỏi thị trấn huyện.
Tằng Bảo Tường, cháu trai của Tằng Dũng Khánh, thấy ông chú vì chuyện mà giám thị, trong bụng ấm ức Tạ Tiểu Ngọc lắm, bèn với bạn bên cạnh:
“Đậu xanh mốc meo tao cũng từng chén , mà nồi chè đó ai kịp nếm , mà khiến thím dâu tao giải , đúng là quá đáng hết sức.”
Người bạn học bên cạnh, từng hỏi Tạ Tiểu Ngọc về phương pháp học tập, khẽ khuyên nhủ:
“Hiệu trưởng gọi công an đến cũng là để điều tra chuyện bếp ăn dùng đồ kém chất lượng thôi mà. Nếu thím gì sai, sẽ thả mà.”
Tằng Bảo Tường thì mặt đỏ bừng.
Triệu Mỹ Hạ từng mang nào thịt, nào rau, nào gạo đến nhà . Dù trong nhà chẳng ai lấy gì dư dả, chú và thím đều việc định, nhưng với cái tính keo kiệt của thím Triệu, chắc chắn những thứ đó do thím bỏ tiền túi mua, mà chỉ thể là do vơ vét từ bếp ăn tập thể mà mang về.
Người tài xế qua gương cầu lồi, thấy hai chiếc xe phía đột nhiên dừng khựng . Tài xế chiếc xe cuối cùng còn nháo nhào nhảy xuống xe, chạy thẳng đám ruộng ngô ven đường.
Anh tài xế cũng vội vàng đạp phanh dừng xe , đoạn cất tiếng hỏi:
“Thưa Hiệu trưởng, hai xe phía ạ?”