Thập niên 80: Người Chồng Hung Dữ Là Kẻ Xuyên Không - Chương 10:2

Cập nhật lúc: 2025-09-25 01:56:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uống cạn bát nước đường đỏ long nhãn, Tạ Tiểu Ngọc cảm thấy bụng ấm áp hẳn lên, cũng nhẹ nhõm hơn đôi phần. Hết băng vệ sinh dự trữ, cô đành nhờ chị dâu cả bên nhà họ Diệp một chuyến, sang tận điểm tập trung trí thức trẻ để hỏi mượn Lưu Vân ít cái.

Phận con gái trong thôn phần lớn vẫn dùng đai kinh nguyệt, nhưng Tạ Tiểu Ngọc quen với cái tiện lợi, dùng nổi thứ đó. Bởi , các cô gái ở điểm trí thức trẻ mỗi tháng đều chịu khó lên huyện tìm mua băng vệ sinh, món thì chẳng ai nỡ lòng nào mà tiết kiệm cả.

Chẳng mấy chốc khi chị dâu cả , Lưu Vân tất tả chạy đến. Cô rút từ trong túi vải một gói băng vệ sinh trao cho Tạ Tiểu Ngọc. Tiểu Ngọc đón lấy, cảm ơn :

“Chị Lưu , em gửi chị tiền, mấy hôm nữa chị lên huyện thì tiện tay mua giúp em hai gói nữa nhé. Dạo em chẳng dám mò mặt huyện .”

Cái Lương Thiên Đông dặn dò Lương Phù sẽ ghé huyện, tuy chắc chắn, nhưng Tạ Tiểu Ngọc dám đánh cược vận may của . Nhỡ đúng lúc chạm mặt, gã thần kinh đánh ngất cô bắt thì ? Chỉ nghĩ đến đây thôi, cô thấy rợn tóc gáy.

Lưu Vân khẽ thở dài thườn thượt. Tạ Tiểu Ngọc một kẻ thần kinh như Lương Phù đeo bám, quả là kiếp đen đủi.

Cái hôm cãi vã ỏm tỏi ngoài đồng hôm nọ, khi tan , Lương Thiên Đông hậm hực than thở rằng cũng vì Tạ Tiểu Ngọc mà đội trưởng đội ba chuyển cô sang đội một nghiêm khắc hơn hẳn, khiến cô còn dù chỉ một chút thời gian để lười biếng nữa.

Lưu Vân phân đội ba nên cũng các đội viên kể tường tận đầu đuôi câu chuyện. Rõ ràng là Lương Thiên Đông mặt xúi giục Tạ Tiểu Ngọc ly hôn tiên, nên cũng chẳng trách .

Lưu Vân một ngày quần quật việc cũng mệt bã , nhưng so vẫn còn đỡ hơn Lương Thiên Đông nhiều. Đội trưởng đội ba vốn là nhân hậu, với đám trí thức trẻ như họ thì ông luôn nhắm một mắt mở một mắt. Bởi , việc ở đội ba thoải mái hơn đội một nhiều lắm. Cô bèn nhỏ giọng khuyên Lương Thiên Đông:

"Nhà cô cũng chút quen , lo mà sớm cái hồ sơ bệnh án để xin điều chuyển về thành phố . thấy Tiểu Ngọc nhất định sẽ ly hôn , bảo nhà cô đừng mong ngóng gì cho thêm khổ."

Lương Thiên Đông chép miệng, bảo rằng cái nhà họ Lương là do họ cô chủ, mà họ chẳng chịu giúp cô cái thủ tục lùi về, nên cô cũng đành chịu, chẳng về thành phố.

Thôi thì, mấy chuyện lôi thôi lếch thếch giữa đám trí thức trẻ , cô cũng chẳng còn sức mà khuyên nhủ nữa, đành kệ ai tự lo chuyện nấy .

Lưu Vân nhận lấy mấy đồng tiền của Tạ Tiểu Ngọc, gật đầu hỏi: " lúc mấy hôm nữa chị cũng sẽ lên huyện, em còn thiếu thốn thứ gì nữa ?"

“Nếu thì chị mang giúp em ít gia vị nhé, em trổ tài nấu món ngon tẩm bổ cho Phúc Sinh nhà em ăn.”

Chẳng gia vị thì dù khéo léo đến mấy, món ăn cũng mất cái vị ngon tròn trĩnh, kém một phần hương sắc.

Lưu Vân bật , trêu chọc: "Ôi dào, em thật sự định sống cả đời với cái Phúc Sinh đấy ư?"

Lưu Vân vẫn đinh ninh rằng Tạ Tiểu Ngọc chỉ mượn cớ Phúc Sinh để thoát khỏi tên Lương Phù quấy rối. Suốt hai năm trời ở điểm trí thức trẻ, Tạ Tiểu Ngọc nổi tiếng lười xuống bếp, nộp tiền và tem phiếu ăn chung với cả nhóm trí thức, thà ôm đống bát đũa mà rửa chứ nhất định chịu đụng tay nồi cơm. Vậy mà từ khi về nhà họ Diệp, cô trổ tài nấu hai bữa ngon lành: một bữa cơm thịt kho béo ngậy, một bữa tiệc cá thơm lừng, hương vị lan tỏa đến mức cả điểm trí thức trẻ ai nấy cũng ngửi thấy mà thòm thèm.

"Đương nhiên ! Sau em còn cùng Phúc Sinh về thành phố nữa cơ." Tạ Tiểu Ngọc nhủ thầm, "Chỉ cần cố thêm chút nữa, kỳ thi đại học sẽ khôi phục, cải cách mở cửa, lúc đó tương lai sẽ rộng mở hơn nhiều lắm."

Lưu Vân ngỡ Tạ Tiểu Ngọc đưa Phúc Sinh về nhà đẻ của , nhưng trong lòng băn khoăn nhà cô liệu chấp nhận cái rể với tính cách kỳ lạ như thế . Thôi thì... ai .

Thấy Tạ Tiểu Ngọc đang cặm cụi danh sách các loại gia vị, Lưu Vân mắng cô hoang phí: "Nhà em đến mười cái miệng ăn cơ mà, Phúc Sinh ăn một miếng thì em cũng nấu đến mười phần, bao nhiêu tiền của cũng chẳng đủ mà tiêu pha kiểu đó !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nguoi-chong-hung-du-la-ke-xuyen-khong-cfqx/chuong-102.html.]

Tạ Tiểu Ngọc ghé tai Lưu Vân, lắng ngóng ngoài xem ai mới hạ giọng thủ thỉ: "Em định bàn với chồng chuyện phân công rạch ròi, riêng, như em mới thể tâm ý chăm sóc cho Phúc Sinh béo lên một chút."

“Chuyện chồng đồng ý còn dễ, hai chồng và chị dâu chắc chắn sẽ đồng ý .”

Phúc Sinh việc gấp đôi thường, nhà hai còn hai thằng cu, nhà chị cả một đứa con gái, chị đang mang bầu đứa nữa, nếu tách hộ riêng thì hai sẽ lợi.

Trong làng, cha còn sống thì hiếm ai chịu tách hộ riêng. Lưu Vân : “Em tách hộ riêng, e rằng dễ .”

Tạ Tiểu Ngọc nghĩ thầm, chồng miệng tuy ghê gớm nhưng thật thiên vị Phúc Sinh, hẳn là bà sẽ đồng ý thôi.

“Không , cứ thử chuyện xem chồng phản ứng thế nào.”

Buổi tối, Phúc Sinh bưng sang một bát chè long nhãn nấu đường đỏ, bảo Tạ Tiểu Ngọc uống hết.

“Chị dâu nấu đó.”

Tạ Tiểu Ngọc sức khỏe đỡ hơn nhiều, đường đỏ và long nhãn quý hiếm lắm, là phần chị dâu để dành bồi bổ khi sinh nở. Tạ Tiểu Ngọc dự định đợi bố gửi phiếu đường đến, sẽ mua nửa cân đường đỏ biếu chị dâu để đền đáp tấm lòng.

Đã nấu thì nên bỏ phí, cô cũng thích uống thứ nước đường đỏ ngọt lịm . Uống xong, cô với Phúc Sinh:

“Phúc Sinh, với chị dâu là em khỏi đau , bảo chị đừng nấu nước đường nữa.”

Phúc Sinh cầm cái bát rỗng ngoài. Tối đến, khi ngủ, nhớ tới lời chị dâu dặn là giữ ấm tay chân cho Tiểu Ngọc. Phúc Sinh thích khác chạm , cũng tuyệt đối bao giờ chủ động chạm khác, nhất là phụ nữ.

Tiểu Ngọc thì khác, hôm nay cô đau đến nỗi cứ ngỡ cô sẽ đau đến c.h.ế.t .

Phúc Sinh đặt đôi chân lạnh ngắt của Tạ Tiểu Ngọc giữa hai đùi săn chắc của , nắm lấy bàn tay bé nhỏ lạnh buốt của cô trong bàn tay rộng lớn ấm áp.

Tạ Tiểu Ngọc vô cùng ngạc nhiên, Phúc Sinh để cô chạm , còn là chủ động thế, quả là một bước tiến vượt bậc! Trên Phúc Sinh thật sự ấm, tay chân cô ấm sực lên nhanh chóng, chìm giấc ngủ thật êm đềm.

Khi ngủ say, cô chìm giấc mơ của Phúc Sinh. Trong giấc mơ là cảnh Phúc Sinh mới xuyên đến đây, lúc đang gánh nước thì phát hiện Vương Nhị Lai đang bò rạp bếp nhà thím Liêu, lén lút trộm phụ nữ tắm.

Tạ Tiểu Ngọc nghiến răng nghiến lợi, giận sôi , tên Vương Nhị Lai đúng là đồ súc sinh! Phúc Sinh nhặt một hòn đá ném vỡ đầu , khiến đến trạm y tế xã băng bó vết thương, mà Phúc Sinh thím Liêu hiểu nhầm là gã lưu manh chuyên rình trộm phụ nữ tắm rửa.

Thời gian chuyển, đến cảnh sắp xảy : thím Liêu vì vụ con trâu, vì chuyện Phúc Sinh con rể, liền công xã tố cáo Phúc Sinh là kẻ lưu manh đê tiện. Con gái bà cũng minh oan. Tạ Tiểu Ngọc tức đến run rẩy cả .

Cô quá giận mà bừng tỉnh giấc, bật dậy, vội vàng gõ cửa phòng chồng Cao Phân:

“Mẹ ơi, con chuyện cấp bách thưa với !”

Loading...