Thậm chí còn nghi ngờ nút thắt tinh tế chất lượng mà cô yêu cầu, cho dù tìm khắp thị trường phía Nam cũng tìm .
Lúc Thái Châu thấy bản thiết kế từng phần của sản phẩm thể rằng xưởng may đại khái thể sản phẩm cao cấp như .
Cuối cùng là cô bỏ một tiên lớn, mời bận rộn như giám đốc Từ để liên hệ với đối tác nước ngoài tìm vải và phụ liệu, dày vò hơn nửa ngày thì vải và phụ liệu cũng về tới tay, tốn một tiên lớn dùng máy may nhất để loại áo ưng ý tại xưởng may của giám đốc Từ. Thái Châu sờ sờ mũi, tình cảm của cô đối với chồng thật sự đặc biệt.......
Thấy bèn liếc mắt một cái: "Đùa thôi, đây là quà năm mới độc nhất vô nhị dành cho học sinh tài năng của nhà chúng , nếu bán bản thiết kế thì còn là độc nhất vô nhị đúng ?”
Anh : "Phía bên Giám đốc Từ gọi điện còn đặc biệt hỏi vê chiếc áo khoác nam , kiểu dáng , nếu như mắt với công chúng chắc chắn thể trở thành kiểu dáng kinh điển, hỏi xem em bán bản thiết kế cho ông ."
Lục Mạn Mạn kiểm tra chiếc áo phát hiện khuyết điểm gì mới nhẹ nhàng phủi một chút lông tơ dính áo khoác gấp bỏ túi giấy.
Cho đến bây giờ Thái Châu vẫn còn chút hiểu, chỉ là một chiếc áo khoác mà thôi, cân tốn nhiều tiền và nhân lực như , quần áo cao cấp thế giới cũng là , ngoài mua một món là đủ .
Thái Châu giật , từ đến nay việc với cô, rõ ràng cô luôn để tâm đến việc lấy chỉ phí tối thiểu để đạt lợi ích lớn nhất, trong lòng cô luôn một quy tắc tính toán về chi phí như , theo lẽ thường tình thì sẽ quan tâm đến việc quà tặng với bản thiết kế cũng vấn đề trái ngược , cần độc nhất vô nhị mà tổn thất nhiều lợi ích, điều phù hợp với tác phong việc bình thường của cô.
Cho nên mới đúng là tình hữu độc chung.
Không tiếc ném ngàn vàng.
Thái Châu chua xót: "Được , hiểu ."
Tiếng còi xe vang lên bên ngoài cửa sổ.
Lục Mạn Mạn nhanh chóng thu dọn đồ đạc xuống lầu, Thái Châu thể tên sai vặt nữa, giúp cô xách đủ loại túi lớn túi nhỏ lên xe, đó mới lời tạm biệt.
Từ khi lấy bằng lái thì thỉnh thoảng Lục Mạn Mạn cũng nên đụng đến vô lăng.
Cô lên ghế lái.
Chu Nghiêm Phong sợ mùa đông khiến cô lạnh tay nên nhờ mua một đôi găng tay nhung xinh từ Hương Đảo, thấy hôm nay cô lái xe nên bèn nắm tay cô đeo găng tay cho cô .
Bàn tay thon dài nâng mặt cô hôn vài cái, ý trong mắt càng thêm nồng nàn, che dấu sự vui vẻ.
Động tác của tỉ mỉ, khi kéo găng tay đến cổ tay của cô thì cẩn thận chỉnh từng chút một, đảm bảo găng tay với tay cô.
Lục Mạn Mạn: "Dù chỗ của em còn nhiều quần áo, em cũng quan tâm lắm..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-my-nhan-non-na-ga-cho-quan-nhan-mang-theo-nhai-con/152.html.]
Chu Nghiêm Phong chút bất ngờ, đưa mắt cô.
Vừa đeo xong Lục Mạn Mạn vươn tay sờ sống mũi cao như cầu trượt của , thờ ơ : "Chẳng năm mới sắp đến , chỉ là tặng cho nhà một chút lòng thành nho nhỏ."
Lời còn dứt, đôi môi ấm áp của tiến gân đặt môi cô một nụ hôn, trong mắt tràn đầy sự hạnh phúc: "Làm khó em nghĩ đến , mặt cảm ơn em ."
Ghế túi giấy nhồi nhét đầy ắp, hỏi: 'Đem nhiều đồ về nhà như ?"
Vành tai của Chu Chi Chi thấy tiếng xe bên ngoài, hoạt hình cũng , ông nội cũng cần, xoay từ ghế sô pha trượt xuống
Lục Mạn Mạn ghét bỏ dáng vẻ tiên đồ của , đẩy , hai tay cầm vô lăng khởi động xe, khóe môi nhịn mà cong lên.
Hôm nay Chu Bỉnh và em gái nghỉ đông, lúc trời nhá nhem tối bà cụ và dì Điền cùng phòng bếp nấu cơm, Chu Bỉnh thấy bèn chạy tới giúp đỡ, ông Chu ở phòng khách chăm cháu gái nhỏ đang xem hoạt hình chơi cùng cháu gái.
Chỉ mới chừng thôi mà, rằng cô hao tâm tổn sức chuẩn quà năm mới cho , nếu cao hứng quá thì là hỏng đúng ?
Ông Chu đuổi theo đằng bắt cháu gái nhỏ trở về: "Cháu nội ngoan, đừng chạy ngoài, kẻo cảm lạnh nữa!"
"Thím, thím cháu về nè!"
Cô bé võ tay và hét lên.
Chu Chi Chi chạy ngoài.
Chu Chi Chi , nhón chân vươn bàn tay nhỏ bé chạm tay nắm cửa.
Ông Chu cũng tò mò xách nhiều đồ về như .
Chillllllll girl !
Nóng lòng đến mức thể chờ để với thím rằng hôm nay cô bé bắt đầu ngày nghỉ, mỗi ngày đều thể ở bên cạnh thím.
Chu Chi Chi thấy cô bèn nhào tới: "Thím, thím ơi!"
Lục Mạn Mạn ở bên ngoài đúng lúc mở cửa.
Chu Nghiêm Phong xách đủ loại túi giấy lớn nhỏ theo phía , Lục Mạn Mạn xoa đầu cô bé, nhường đường , để cho cô bé xem chú của đang cầm cái gì.