[THẬP NIÊN 80] MÈO CON CỦA CỐ HÀN CHÂU - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-04-10 20:27:26
Lượt xem: 11,167

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3

Tôi thu hồi suy nghĩ, nói với Cố Hàn Châu: "Anh cả, lần này anh xin nghỉ phép ở đơn vị mấy ngày? Em muốn chúng ta tranh thủ kỳ nghỉ này nhanh chóng kết hôn."

Cố Hàn Châu gạt tàn thuốc, rít một hơi, vẻ mặt khó đoán nhìn tôi chằm chằm.

"Tô Mển Nhi, rốt cuộc cô đang giở trò gì?"

"Em..."

Cố Hàn Châu cắt ngang lời tôi, đáy mắt sâu thẳm mang theo vẻ châm biếm.

"Đừng nói với tôi là thích tôi, tôi không tin."

Cố Hàn Châu chỉ có bằng cấp ba.

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, anh ấy liền đi bộ đội, chúng tôi rất khó gặp mặt.

Thêm vào đó, tuổi tác hai đứa cũng hơi chênh lệch, anh ấy lớn hơn tôi sáu tuổi, nên dù anh ấy có về nhà, hai chúng tôi gần như cũng không có bất kỳ giao tiếp nào.

Anh ấy chỉ biết rõ một điều, tôi là người vợ mà sau này anh ấy phải cưới.

Hơn nữa, các cặp vợ chồng trẻ ở thập niên tám mươi này rất ít có chuyện tự do yêu đương.

Phần lớn vẫn là do người mai mối giới thiệu, cũng có không ít người là con dâu nuôi từ bé như tôi, hoặc là đổi dâu giữa các nhà.

Trước khi kết hôn đều không có nền tảng tình cảm gì.

Cố Hàn Châu có thích tôi hay không cũng chưa chắc.

Hơn nữa, tôi thật sự không xứng với anh ấy.

Đừng nhìn anh ấy bây giờ chỉ là một ban trưởng trong quân đội.

Năm bốn mươi tuổi tôi đã thấy anh ấy trên tivi, anh ấy đầy khí phách hiên ngang, sớm đã trở thành một nhân vật hiển hách được nhân dân kính trọng.

Lúc đó tôi một mình chăm sóc hai đứa con, sớm đã biến thành bà cô mặt vàng già nua.

Cho nên, dù tôi có sống lại một đời, nhưng phản bội chính là phản bội.

Tôi có tư cách gì để ở bên anh ấy chứ.

4

Tôi hít một hơi thật sâu, gượng cười.

"Anh Hàn Châu, vậy em không ép anh nữa.

"Mong anh sau này cưới được người tốt."

Còn về kiếp này của tôi.

Cố gắng học hành, sau khi tốt nghiệp đại học, sẽ bù đắp thật tốt cho cha Cố.

Cố Hàn Châu cười lạnh một tiếng, khóe miệng nhếch lên nụ cười chế giễu.

"Tô Mển Nhi, đây mới là bộ mặt thật của cô."

Cố Đại Minh trừng mắt nhìn Cố Hàn Châu, nghiêm giọng quát: "Hàn Châu, Mển Nhi học giỏi, con bé là đứa con gái duy nhất trong khu này và cả các khu khác từng học trường cấp ba trọng điểm đấy, nó chịu lấy con là con phải biết đủ rồi, còn làm cao cái gì nữa?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-meo-con-cua-co-han-chau/chuong-2.html.]

Cố Hàn Châu liếc tôi một cái, xoay người rời khỏi gian nhà chính.

Cha Cố quay đầu dỗ dành tôi.

"Mển Nhi, đừng giận, lát nữa cha mắng nó."

Cha Cố đối với tôi thật sự rất tốt.

"Nhân lúc nó nghỉ phép, cha lo liệu tổ chức đám cưới cho hai đứa."

Tôi mím môi nói: "Cha Cố, nếu anh cả đồng ý cưới con, con đương nhiên là đồng ý gả, nếu anh ấy không muốn, cha đừng ép anh ấy."

"Thằng nhóc thúi đó cưới được con, trong lòng mừng còn không kịp ấy chứ."

5

Tôi không biết cha Cố đã nói gì với Cố Hàn Châu.

Cố Hàn Châu vậy mà lại không từ chối cưới tôi.

Có lẽ là do anh ấy bây giờ đã hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi rồi, người trong làng bằng tuổi anh ấy con cái đã biết đi mua nước tương rồi.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Anh ấy cảm thấy cưới ai cũng như nhau.

Để kịp thời gian, ngày tôi và Cố Hàn Châu kết hôn là hai ngày trước khi Cố Hàn Châu lên đường nhập ngũ.

Tôi và Cố Hàn Châu đến phòng đăng ký kết hôn nhận giấy chứng nhận.

Tôi nhìn chằm chằm vào tờ giấy đăng ký kết hôn, sống mũi bất giác cay cay.

Hóa ra tờ giấy đăng ký kết hôn mà tôi khao khát, lại có thể nhanh chóng lấy được như vậy.

Kiếp trước, tôi và Cố Bạc Xuyên chỉ tổ chức đám cưới đơn giản, vì sổ hộ khẩu nằm trong tay cha Cố.

Năm đó tôi và Cố Bạc Xuyên chỉ tổ chức đám cưới qua loa, cha Cố tức đến phát bệnh.

Tôi không dám xin sổ hộ khẩu, giấy đăng ký kết hôn cũng không làm được.

Sau này khi lấy được sổ hộ khẩu, Cố Bạc Xuyên luôn có cớ để trì hoãn.

Kiếp này, đám cưới của tôi và Cố Hàn Châu vẫn rất đơn giản.

Nhưng có lời chúc phúc của người trong làng, cũng có vài mâm cỗ.

Buổi tối, Cố Hàn Châu đẩy cửa bước vào, nhìn tôi một cái, vẻ mặt hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn không có biểu cảm gì nhiều.

Anh ấy mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn màu đen mà cha Cố đã tốn nhiều tiền tìm thợ may làm cho anh.

Hai bên hàng khuy áo và cổ tay áo được thêu chỉ vàng hình cây trúc, ngụ ý ngày càng thăng tiến, trước n.g.ự.c cài một bông hoa đỏ.

"Tôi biết em gả cho tôi, trong lòng em không thoải mái.

"Em yên tâm, tôi sẽ không đụng vào em."

Tôi: "..."

Cố Hàn Châu ngồi trên giường gỗ, lưng thẳng tắp.

"Cố Hàn Châu tôi còn chưa đến mức làm ra chuyện ép buộc một người phụ nữ."

 

Loading...