Tần Hạo Vũ cũng không để tâm đến phản ứng của Điền Thúy Nga, đi theo bước chân Khương Trà vào bệnh viện.
Điền Thúy Nga đứng tại chỗ tức đến sôi máu, lòng đầy lửa giận không chỗ trút.
Vừa sáng sớm đã bị người ta xối xả làm nhục một trận, sắc mặt Khương Trà vô cùng khó coi.
Tần Hạo Vũ thấy vậy, trong lòng dâng lên một tia áy náy.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
“Xin lỗi, lại vì anh mà em bị hiểu lầm rồi.”
Khương Trà nghe vậy, vội vàng nói: Tần Hạo Vũ, anh nghĩ gì thế? Chuyện này không liên quan đến anh, họ vốn dĩ đã không thích em rồi, là em làm liên lụy đến anh. Sau này, anh cứ tránh xa em một chút đi, họ nói không sai đâu, emđúng là sao chổi, khắc c.h.ế.t cả bố mẹ mình, còn sẽ làm liên lụy đến những người đối xử tốt với em nữa”.
Vừa nói, Khương Trà vừa rũ mắt xuống, che đi vẻ cô đơn trong đáy mắt.
Lúc bố mẹ cô mới qua đời, thường có người nói sau lưng cô là sao chổi, khắc c.h.ế.t cả bố mẹ mình, còn nói phải tránh xa cô ra kẻo bị khắc chết. Khương Trà mỗi lần nghe thấy những lời này, trong lòng lại khó chịu khôn nguôi.
Cô biết La Thục Vân cũng vì lý do này mà không thích cô. La Thục Vân luôn nói với người khác rằng, Khương Trà mệnh cứng, sẽ khắc c.h.ế.t những người bên cạnh. Càng nghĩ, tâm trạng Khương Trà càng thêm suy sụp, cả người lập tức chìm vào hồi ức đau khổ.
Tần Hạo Vũ nhận thấy sự khác lạ của Khương Trà, đáy mắt xẹt qua một tia hoảng loạn, đưa tay nắm lấy vai Khương Trà lắc mạnh.
Khương Trà, đây không phải lỗi của em, em đừng nghe họ nói lung tung! Em rất tốt, rất ưu tú! Có biết bao nhiêu bệnh nhân được em cứu chữa, em không phải sao chổi! Rõ ràng là cứu tinh! Là cứu tinh của bệnh nhân!
Vừa dứt lời, Tần Hạo Vũ nhìn Khương Trà, trong lòng thầm bổ sung thêm một câu. Em cũng là cứu tinh của anh...
Chương 33
Năm 1985.
Khi Tần Hạo Vũ vừa đến Los Angeles, anh tràn đầy tự tin. Anh thề nhất định phải học hành thành tài, sau khi về nước sẽ cứu chữa cho nhiều bệnh nhân hơn nữa. Nhưng mọi chuyện không như ý muốn.
Khi Tần Hạo Vũ mới đến Los Angeles, anh lạ nước lạ cái, ngôn ngữ lại bất đồng, không hợp thủy thổ ốm không biết bao nhiêu lần. Bên cạnh ngay cả một người để tâm sự cũng không có, sau đó anh lại gặp cướp, thân không một xu dính túi.
Một loạt chuyện xảy ra khiến anh hoàn toàn không còn tâm trạng học hành, vì vậy mà mắc chứng trầm cảm. Mặc dù gia cảnh anh khá giả, nhưng bệnh tật về tinh thần không phải có tiền là có thể chữa khỏi. Tần Hạo Vũ lúc đó đang chìm sâu vào vực thẳm cảm xúc, đúng một ngày trước khi anh quyết định kết thúc cuộc đời mình, anh nhận được hai lá thư từ trong nước.
Một lá từ gia đình, một lá từ Bệnh viện Thẩm Bắc.
Lá thư từ gia đình như mọi lần, viết đầy những lời quan tâm dành cho anh.
Còn lá thư từ Bệnh viện Thẩm Bắc thì nhờ anh ngày 16 tháng 1 ra sân bay đón Khương Trà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khuong-tra/chuong-29.html.]
Tần Hạo Vũ nhìn cái tên Khương Trà, trong đầu từ từ hiện lên một bóng hình xinh đẹp yêu kiều.
Anh đã từng gặp Khương Trà ở bệnh viện, lúc đó Khương Trà vừa mới nhận việc tại Bệnh viện Thẩm Bắc.
Khi chủ nhiệm giới thiệu Khương Trà, anh đứng phía sau đám đông nhìn cô.
Chỉ một cái nhìn, dáng vẻ của Khương Trà đã in sâu vào lòng anh.
Lúc đó Khương Trà mặc áo blouse trắng, mái tóc đen dài buộc gọn gàng, khuôn mặt nhỏ như lòng bàn tay tinh tế trắng trẻo, đôi mắt hạnh long lanh như một dòng suối trong veo.
Ánh nắng chiếu sau lưng cô, hệt như thiên sứ giáng trần.
Tần Hạo Vũ cứ thế nhìn ngây người.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo Tần Hạo Vũ liền bị đánh từ thiên đường xuống địa ngục.
Khương Trà đã kết hôn rồi...
Bất lực, Tần Hạo Vũ đành chôn giấu tình yêu này trong lòng.
Không ngờ phong hồi lộ chuyển, Khương Trà sắp đến Los Angeles.
Tần Hạo Vũ sau khi biết tin này từ lá thư, cứ như cây khô gặp mùa xuân.
Dù anh biết Khương Trà đã kết hôn, anh không còn cơ hội nữa, nhưng vừa nghĩ đến việc có thể nhìn thấy Khương Trà là anh lại vui.
Tần Hạo Vũ tràn đầy mong đợi, nhưng cuối cùng lại đợi được tin máy bay gặp nạn.
Cả người anh lại một lần nữa bị đánh xuống vực sâu.
Lúc Khương Trà liên lạc lại với anh, anh cứ ngỡ như đang mơ.
Mãi cho đến khoảnh khắc nhìn thấy Khương Trà ở sân bay, anh mới thực sự xác nhận được.
Sau khi Khương Trà đến, anh đã giúp Khương Trà liên hệ bệnh viện, liên hệ nhập học.
Dù rất bận rộn và mệt mỏi, nhưng anh vẫn cảm thấy vui vẻ.
Sau khi Khương Trà đến, tâm trạng của anh dần tốt hơn, không còn nảy sinh những suy nghĩ tiêu cực nữa.
Cho nên, Khương Trà chính là cứu tinh của anh.