Ba năm Khương Trà ở Los Angeles, một năm học kiến thức mới, hai năm còn  theo giáo sư thực hành.
Kinh nghiệm phẫu thuật  phong phú.
Bận xong hai ca phẫu thuật,  khám vài bệnh nhân, công việc hôm nay của Khương Trà mới coi như kết thúc.
Cô   đồ xong,  định bước  ngoài, bên ngoài cửa truyền đến một trận ồn ào.
Ngay  đó, Thẩm Minh Dịch ôm Thẩm Viễn Bác vội vã bước  phòng khám của Khương Trà, bên cạnh là Điền Thúy Nga vẻ mặt đầy lo lắng.
Thẩm Viễn Bác  Thẩm Minh Dịch ôm trong lòng,  cánh tay  một vết rách lớn, m.á.u tươi chảy ròng ròng.
Điền Thúy Nga vội vàng kêu lên: “Bác sĩ, mau cứu cháu !”
Nói xong, Điền Thúy Nga ngẩng đầu  Khương Trà.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Khoảnh khắc  rõ mặt Khương Trà, bà  sững sờ tại chỗ.
“Khương Trà?!”
Chương 28
Thẩm Minh Dịch  , ngẩng đầu  theo.
Giây tiếp theo liền kinh ngạc trợn trừng hai mắt.
Khương Trà  để ý đến sự kinh ngạc của hai , đặt đồ xuống, nhanh chóng bước đến  mặt hai .
“Bế đứa bé  theo , chuẩn  phẫu thuật ngay.”
Khương Trà  xong câu , liền  ngoài dặn y tá chuẩn  phòng phẫu thuật.
Một lúc lâu , Điền Thúy Nga mới  hồn  từ cơn kinh ngạc.
Bà  kéo tay Thẩm Minh Dịch, quát lên.
“Không ! Không thể để cô   phẫu thuật cho Tiểu Viễn , ai mà  cô   ý đồ gì!”
Thẩm Minh Dịch  , cau mày khó chịu: “Mẹ, giờ muộn thế  còn bác sĩ nào nữa, vết thương của Tiểu Viễn quan trọng lắm! Mẹ đừng gây rối nữa.”
Dứt lời, một cô y tá đẩy xe phẫu thuật  đến bên cạnh hai , khẩn trương .
“Phòng phẫu thuật chuẩn  xong  ạ, gia quyến đặt đứa bé lên xe, chuẩn  phẫu thuật.”
Nghe xong, Thẩm Minh Dịch cẩn thận đặt đứa bé lên xe phẫu thuật.
Điền Thúy Nga bước tới một bước chặn xe , quát lên.
“Không ,   thể để Khương Trà phẫu thuật cho cháu , ai  cô    phẫu thuật  chứ, nhỡ  cô  nhân cơ hội trả thù thì !”
Cô y tá  Thẩm Viễn Bác  xe phẫu thuật mặt mũi tái nhợt, đau đến mức sắp mất ý thức, sốt ruột  tả xiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khuong-tra/chuong-25.html.]
“Bác sĩ Khương là   Los Angeles tu nghiệp về, kinh nghiệm đặc biệt phong phú, hơn nữa lương y như từ mẫu, Bác sĩ Khương tuyệt đối   chuyện như   ạ, cứ chần chừ nữa, m.á.u của đứa bé sắp chảy hết !”
Điền Thúy Nga  câu cuối cùng của cô y tá, vội vàng  dậy.
Lúc  bà  cũng  còn bận tâm đến ân oán với Khương Trà nữa, cùng cô y tá đẩy xe chạy vội đến phòng phẫu thuật.
Đến cửa phòng phẫu thuật, Thẩm Viễn Bác  đẩy  trong, Thẩm Minh Dịch và Điền Thúy Nga  bên ngoài phòng phẫu thuật sốt ruột chờ đợi.
Lúc , Lâm Uyển chạy đến.
“Con, con của em ?”
Vừa   định xông  phòng phẫu thuật.
Thẩm Minh Dịch chặn cô  .
“Con  phẫu thuật , em đừng lo.”
Lâm Uyển  Thẩm Minh Dịch an ủi nên bình tĩnh .
Điền Thúy Nga  thấy Lâm Uyển xong, liền tức điên lên , bước tới tát Lâm Uyển một cái.
“Mày còn mặt mũi mà  , nếu   vì mày, Tiểu Viễn  thể xảy  chuyện ?”
Lâm Uyển ôm lấy khuôn mặt  đánh đỏ, phản bác .
" luôn luôn  việc ở bệnh viện, việc Tiểu Viễn  thương thì liên quan gì đến ? Tất cả là do bà ở nhà  trông nom thằng bé cẩn thận, giờ còn  ngược  trách !"
“Không  vì tối qua mày  mắng Tiểu Viễn , Tiểu Viễn hôm nay lén lên núi,  là hái hoa tặng mày đấy, thằng bé nhỏ như , leo ngọn núi cao thế, lăn từ  núi xuống, cánh tay  rách một vết lớn như ! Tiểu Viễn đau đến mức nào chứ!”
Điền Thúy Nga    .
Lâm Uyển sững sờ tại chỗ, mặt đầy kinh ngạc, trong mắt xẹt qua một tia hối hận.
Thẩm Minh Dịch  cảnh    gì.
Không bao lâu , cửa phòng phẫu thuật mở , Khương Trà đẩy Thẩm Viễn Bác đang hôn mê bước .
Ba  thấy đứa bé , vội vàng vây .
Điền Thúy Nga  đứa cháu nội mặt mũi tái nhợt, xót xa chảy nước mắt.
“Tiểu Viễn   ạ? Vết thương của thằng bé   chứ? Khi nào thằng bé tỉnh  ạ?”
Khương Trà tháo khẩu trang, từng câu từng chữ trả lời.
“Không  gì đáng ngại nữa, vết thương  đá cứa rách,  sát trùng và khâu  , hết thuốc tê sẽ tỉnh,    cần lo lắng.”
Lâm Uyển thấy là Khương Trà   phẫu thuật cho Thẩm Viễn Bác, lập tức biến sắc mặt.
“Khương Trà,   là cô phẫu thuật cho Tiểu Viễn,   cô nhân cơ hội  gì thằng bé  ?”