Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

[THẬP NIÊN 80] KHƯƠNG TRÀ - CHƯƠNG 17

Cập nhật lúc: 2025-06-03 13:38:07
Lượt xem: 1,370

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng Lâm Uyển vẫn không từ bỏ, sau đó lại mời Cố Bắc Thần đến nhà ăn cơm, Cố Bắc Thần đều từ chối hết. Lâm Uyển thật sự không ngồi yên được nữa, liền nhân lúc trời tối tới nhà họ Cố tìm Cố Bắc Thần.

Một tiếng ve kêu trong đêm đầu hạ kéo suy nghĩ của Cố Bắc Thần trở lại. Cố Bắc Thần nhìn Lâm Uyển đang rưng rưng nước mắt, từng chữ từng câu nói.

"Lâm Uyển, đừng đến tìm tôi nói những lời này nữa, Thẩm Minh Dịch rất tốt, con của hai người cũng rất đáng yêu, hãy sống tốt đi, sau này đừng đến nữa."

Nói xong, Cố Bắc Thần xoay người bước vào sân, bỏ lại một mình Lâm Uyển đứng đó. Ở góc khuất không xa, Thẩm Minh Dịch đã chứng kiến tất cả mọi chuyện vừa rồi.

Chương 18

Lâm Uyển đứng đó một lúc lâu mới rời đi với vẻ mặt không cam lòng. Thẩm Minh Dịch vẫn đứng ở góc khuất, nhìn bóng Lâm Uyển khuất xa dần, ánh sáng dưới đáy mắt anh ta từ từ tối sầm lại. Gương mặt anh ta ẩn trong màn đêm, khiến người ta không nhìn rõ biểu cảm.

Một lúc lâu sau.

 

Thẩm Minh Dịch cất bước rời đi. Sau khi về nhà, anh ta vẫn như thường lệ, dỗ con ngủ, rồi lại đun nước rửa chân cho Lâm Uyển. Xong xuôi mọi việc, Thẩm Minh Dịch nằm trên giường, Lâm Uyển vùi vào lòng anh ta ngủ thiếp đi. Cứ như thể tối nay chẳng có chuyện gì xảy ra.

Lâm Uyển ngủ say trong vòng tay Thẩm Minh Dịch, còn Thẩm Minh Dịch lại trằn trọc suốt đêm không ngủ, ánh mắt u tối, không biết đang nghĩ gì.

Ngày hôm sau.

 

Cố Bắc Thần dẫn đội lên đường tới Hải Thành. Cùng lúc đó, Khương Trà và Tần Hạo Vũ đã lên máy bay trở về nước.

Khương Trà ngồi trên máy bay, nhìn qua cửa sổ ra tầng mây bên ngoài, trong đầu chợt lướt qua những mảnh ký ức cố tình lãng quên. Ánh mắt yêu thương không chạm tới đáy mắt của Cố Bắc Thần, những lời anh ta từng nói với đồng đội, và cả tâm tư anh ta dành cho Lâm Uyển...

Ba năm qua, Khương Trà luôn cố gắng kiềm chế bản thân không nghĩ đến những điều đó. Nhưng giờ đây gần đến ngày về nước, những cảnh tượng ấy lại ùa về như thủy triều. Trái tim không biết bị ảnh hưởng bởi điều gì, cứ như bị một bàn tay vô hình siết chặt, khiến Khương Trà không thở nổi.

Tần Hạo Vũ ngồi một bên phát hiện Khương Trà có biểu hiện lạ, vội vàng lay lay vai cô, kéo cô trở về thực tại. Mặt Khương Trà trắng bệch, Tần Hạo Vũ nhìn cô với vẻ mặt căng thẳng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khuong-tra/chuong-17.html.]

"Khương Trà, em sao rồi, em ổn không?"

Khương Trà mất một lúc mới hồi phục, gượng ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc.

"Không sao, chỉ là hơi căng thẳng thôi."

"Căng thẳng ư? Là vì chồng em sao? Em vẫn chưa nói với anh ấy là em còn sống à?" Khi Tần Hạo Vũ nói câu này, dưới đáy mắt anh ẩn giấu một tia cảm xúc khác lạ.

Sau khi hai người dần quen thuộc, Khương Trà liền nói với Tần Hạo Vũ chuyện mình đã kết hôn. Lúc đó Tần Hạo Vũ nghe tin này xong, tâm trạng buồn bã rất lâu. Khoảng thời gian đó đúng vào cuối học kỳ, Khương Trà chỉ nghĩ Tần Hạo Vũ tâm trạng không tốt là vì áp lực học tập. Bây giờ nghe Tần Hạo Vũ hỏi như vậy, cô cũng chỉ cho rằng anh đang lo lắng cho mình. Khương Trà lắc đầu, mở lời đáp.

"Cũng một phần."

Khương Trà trả lời nước đôi, Tần Hạo Vũ biết cô không muốn nói nữa, liền không hỏi thêm. Từ Los Angeles đến Thẩm Bắc cần bay 15 tiếng. Hai người ăn xong bữa ăn trên máy bay, liền nhắm mắt nghỉ ngơi. Chờ máy bay hạ cánh. ...

Cố Bắc Thần cùng mọi người đến Hải Thành sau, không kịp nghỉ ngơi, trực tiếp lái xe tới trung tâm thương mại ở trung tâm thành phố. Người dân trong trung tâm thương mại đã được sơ tán hết, năm tên tội phạm phân tán thuốc nổ giấu trong thương xá. Một tên trong số đó còn bắt giữ một con tin, đứng ở sảnh chính trung tâm thương mại la lối với cảnh sát. Cố Bắc Thần tới trung tâm thương mại, sau khi nắm rõ tình hình, nhanh chóng triển khai, sắp xếp phương án vây bắt.

"Thủ trưởng Cố, bên trong quá nguy hiểm, ngài chỉ huy ở ngoài, chúng tôi vào trong bắt người." Đội trưởng cảnh sát Hải Thành nói.

Cố Bắc Thần lắc đầu từ chối.

"Bọn tội phạm giờ rất cực đoan, không thể tùy tiện xông vào, kinh nghiệm tác chiến của tôi phong phú, các đồng chí yểm trợ tôi, tôi đi cắt dây thuốc nổ, các đồng chí giải cứu con tin."

Nói xong, Cố Bắc Thần mặc áo chống đạn, cầm s.ú.n.g dẫn đầu đi ra ngoài. Các cảnh sát và binh sĩ còn lại theo sát phía sau.

Mọi chuyện đều diễn ra thuận lợi như Cố Bắc Thần dự kiến. Con tin được giải cứu, năm tên tội phạm cũng bị khống chế. Nhưng tất cả mọi người lục soát khắp trung tâm thương mại cũng chỉ tìm thấy bốn cân thuốc nổ.

Lúc này, một tên tội phạm trong số đó bật cười sảng khoái. "Hahaha, thuốc nổ sắp phát nổ rồi, mọi người cùng c.h.ế.t đi, cùng nhau đồng quy vu tận đi!"

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Vừa dứt lời, cảnh sát lập tức sơ tán đám đông, nhất thời hiện trường hỗn loạn. Cố Bắc Thần cẩn thận nhớ lại những nơi có thể giấu quả bom. Đột nhiên, Cố Bắc Thần nhớ ra một nơi vừa bị mình bỏ sót. Cố Bắc Thần lần nữa chạy ngược vào trung tâm thương mại. Các cảnh sát phía sau còn chưa kịp phản ứng, Cố Bắc Thần đã bước vào trong.

"Thủ trưởng Cố! Thuốc nổ sắp phát nổ rồi, mau quay lại!"

Cố Bắc Thần không để ý đến tiếng gọi của mọi người phía sau, trực tiếp chạy về phía một góc khuất trong trung tâm thương mại. Dây cháy chậm đang cháy rất nhanh, vị trí đặt thuốc nổ chính là nơi cất giữ đồ điện của trung tâm thương mại. Cố Bắc Thần không kịp nghĩ nhiều, cầm lấy quả thuốc nổ chạy ra ngoài. Cách trung tâm thương mại không xa có một mảnh đất trống chưa được quy hoạch. Cố Bắc Thần cầm thuốc nổ liều mạng chạy về phía mảnh đất trống. Vào khoảnh khắc cuối cùng khi dây cháy chậm cháy hết, Cố Bắc Thần ném quả thuốc nổ đi. Chỉ nghe thấy một tiếng "Bùm!", hiện trường khói bụi mù mịt. Cố Bắc Thần nằm rạp trong làn khói cuồn cuộn.

Loading...