Ông Chu đóng chặt cổng sân, xuống bên giếng trời: "Mở trai lấy ngọc thôi!"
Giọng ông rõ ràng còn vui vẻ như lúc nãy.
Bà Chu rửa xong bát, hỏi: "Nhà Chu Binh Cường mua thuyền ?"
Chu Binh Cường chuyện ồn ào, cả nhà đều thấy.
Ông Chu giả vờ quan tâm: "Mua thì mua, liên quan gì đến chúng ."
Nói là , nhưng ông Chu vẫn ghen tị. Ba chiếc thuyền đ.á.n.h cá cùng khơi, mỗi ngày kiếm bao nhiêu tiền? Sau thằng nhóc chẳng sẽ khoác lác mặt ông mỗi ngày?
nhà ông đủ khả năng, Thừa Lỗi nhà, con.
Căn nhà mỗi khi mưa gió khiến sợ hãi, sớm muộn cũng xây . Tiền kiếm dành dụm xây nhà hết sạch.
Một chiếc thuyền giá hàng nghìn, thậm chí lên tới mười nghìn, mỗi năm tăng giá. Muốn tiết kiệm đủ tiền mua thuyền thật quá khó!
Ông chỉ thở dài biển!
Chu Thừa Lỗi lên tiếng: "Ba, ngày mai con và Giang Hạ định đến xưởng đóng tàu xem, đặt một chiếc thuyền."
Ánh mắt ông Chu bừng sáng: "Đủ tiền ?"
"Đặt một chiếc cỡ tương đương nhà , chắc cũng đủ."
Ông Chu lập tức phấn khởi: "Ngày mai ba cùng hai đứa. Mau mở trai lấy ngọc , xong ngủ sớm."
Bà Chu cũng : "Vậy còn chần chừ gì nữa!"
Thế là ông Chu vui vẻ nhặt một con trai ngọc từ bao tải và bắt đầu mở.
Kết quả, con trai đầu tiên ông mở ngọc.
Ông Chu: "..."
"Trông to thế mà ngọc!"
Ông bực bội Chu Thừa Lỗi.
Chu Thừa Lỗi mở trai thấy một hạt ngọc trắng lấp ló trong thịt trai.
Giang Hạ : "Trông khá lớn, tì vết ."
Ông Chu cũng : "Khá to đấy! Mau lấy xem khuyết điểm gì ."
Chu Thừa Lỗi lấy ngọc , rửa qua nước muối trong bát: "Có một chút."
Giang Hạ: "Để em xem."
Chu Thừa Lỗi đưa ngọc cho cô.
Giang Hạ cầm lên, quan sát kỹ. Viên ngọc trắng ánh lên sắc hồng nhạt, bề mặt bóng mượt, màu sắc tươi tắn, hình dáng tròn đều, 10mm, chỉ một chút tì vết nhưng gần như đáng kể.
Ngọc trai tự nhiên thường khuyết điểm, chỉ ngọc nuôi mới ít tì vết và ánh sắc hơn.
Viên ngọc thuộc hàng thượng phẩm, vì khi chế tác trang sức cần khoan lỗ, khuyết điểm nhỏ đó thể che .
Cô đưa cho ông Chu. Ông cầm lên xem, ngậm miệng: "Ha ha, tệ, to như , ít tì vết, chắc giá ba bốn chục đồng."
Ông Chu cảm thấy tay may, liền : "Tiểu Hạ, con chọn một con trai, ba mở giúp. Tay con may mắn lắm."
Giang Hạ bật : "Ba, ai mở cũng thôi. Nếu ngọc thì nó sẵn trong đó ."
Ông Chu: "Chưa mở thì ! Con trai Thừa Lỗi mở lúc nãy con chạm , mở viên ngọc ?"
Chu Thừa Lỗi gật đầu: "Ừ, tay em may, giúp chọn một con ."
Giang Hạ méo miệng, đành chọn cho mỗi một con trai.
Ông Chu hào hứng mở , há hốc mồm: "Ha ha... ba tay Tiểu Hạ may mà!"
Bàn tay Giang Hạ đúng là bàn tay điểm vàng!
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi đều sang.
Một viên ngọc vàng ông Chu lấy , to hơn viên ngọc trắng lúc nãy, 12mm, màu vàng ánh kim, tròn trịa, lấp lánh sang trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-93-ban-tay-giang-ha-ban-tay-diem-vang.html.]
Mộng Vân Thường
"Viên thật sự tì vết nào!" Ông Chu cầm tay, tít mắt như đang ngắm bảo vật vô giá.
Xem xong, ông đưa cho bà Chu. Bà hiền: "Viên , màu vàng như vàng ."
Người già thích đồ màu vàng, ngọc trắng bà thấy .
Chu Thừa Lỗi cũng mở hai viên ngọc trắng ánh hồng, kích thước giống , chút khuyết điểm nhỏ nhưng khi chế tác thành nhẫn, hoa tai mặt dây chuyền đều thể che .
Giang Hạ : "Hai viên giống như sinh đôi, em để riêng, lúc bán với mua là cùng một con trai, chắc bán giá hơn."
Ông Chu gật đầu: "Con lý, ba bảo tay con may mà. Tiếp tục !"
Giang Hạ đưa cho hai mỗi một con trai.
Chu Thừa Lỗi nhận lấy, con trai to, nặng tay.
Anh mở , thấy ngọc.
Ông Chu liếc : "To thế mà ?"
Chu Thừa Lỗi dùng tay ấn thịt trai, cảm nhận vật cứng, liền lấy . Một viên ngọc đen xám, hình tròn, bán trong suốt, to 12mm!
"Viên !" Giang Hạ thốt lên, mắt sáng rực.
Ông Chu qua: "Ngọc đen! Hiếm thấy! Xem tì vết ."
"Không ." Chu Thừa Lỗi rửa sạch đưa cho Giang Hạ.
Cô cầm viên ngọc, quan sát kỹ ánh sáng. Viên ngọc đen ánh lục phản chiếu đủ màu sắc, ánh sáng dịu dàng, chất liệu tinh tế, trong suốt và tròn trịa.
Ngọc đen thuộc hàng hiếm, Giang Hạ tin chắc viên ngọc sẽ bán giá cao.
Cô chia cho hai mỗi một con trai.
Lần , ông Chu mở hai viên, một viên dị hình to và một viên nhỏ hình tròn.
Ông Chu tiếc nuối: "Đáng tiếc, viên to thế méo mó."
Ông rửa sạch bỏ vỏ trai.
Giang Hạ thấy viên ngọc Baroque , màu sắc tuyệt vời. Cô : "Loại gọi là ngọc Baroque, nước ngoài thích, thể mặt dây chuyền trâm cài."
Ông Chu lập tức thấy viên ngọc Baroque lạ thường!
Phải kiến thức, thì ông mang bán sẽ ép giá. "Bán cho ngoại, kiếm ngoại tệ!"
Giang Hạ .
Những con trai đó, ông Chu và Chu Thừa Lỗi mở nhiều viên ngọc cỡ 7-8mm, đa chút tì vết nhưng nhiều. Cũng vài viên nhỏ như hạt gạo, và một viên lớn 12mm, màu hồng, tì vết, màu sắc rực rỡ, ánh lên vẻ quý phái.
Ngọc trai biển thường ít, mỗi con trai chỉ 1-2 viên. Ngọc tự nhiên nhân, hạt to, hình tròn đều, nhưng bề mặt thường khuyết điểm, viên hảo hiếm.
Có lẽ Chu Thừa Lỗi chọn trai già, tỷ lệ ngọc khá cao. Trong nhiều con trai, chỉ một con ngọc, chất lượng ngọc cũng : tròn trịa, màu sắc , ít tì vết. Chỉ vài viên khuyết điểm rõ, màu sắc kém, trông , đáng giá, chỉ thể xay thành bột.
Chẳng mấy chốc, ba mươi mấy con trai mở hết, chỉ còn một con to nhất. Chu Thừa Lỗi nhặt lên.
Ông Chu vỗ tay : "Tiểu Hạ chạm , con động gì?"
Chu Thừa Lỗi: "..."
Anh liền Giang Hạ: "Em thử ?"
Ông Chu ngay lập tức hưởng ứng: " , để Tiểu Hạ mở!"
Giang Hạ thấy hai mở nhiều , cũng cách . Cô gật đầu: "Được, để em mở."
"Cẩn thận, đừng để đứt tay." Chu Thừa Lỗi đưa dụng cụ cho cô.
Giang Hạ cầm con trai và dao, học theo cách của Chu Thừa Lỗi, đưa lưỡi d.a.o khe trai.
Chu Thừa Lỗi mà thót tim, sợ cô đ.â.m trúng tay, liền nắm lấy tay cô, cùng mở.
Lại đến , đến ! Vợ chồng âu yếm, đến lúc bình phong.
Ông Chu lập tức thẳng, chỉnh tề tư thế!