Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 90: Tựa Như Núi Vàng Bạc

Cập nhật lúc: 2025-11-27 12:25:40
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chu Thừa Lỗi, xem hòn đảo đằng gì khác thường ?” Giang Hạ kéo tay áo Chu Thừa Lỗi.

Ông Chu và Chu Thừa Lỗi thấy đều theo.

Ông Chu: “Hình như gì đó lạ?”

Chu Thừa Lỗi: “Dường như to hơn một chút. Ba, chèo thuyền gần xem !”

Nghe Chu Thừa Lỗi , ông Chu cũng cảm thấy hòn đảo dường như lớn hơn bình thường, lập tức lái thuyền tiến gần. “Đừng thả lưới vội, đến xem .”

Đảo lớn hơn nghĩa là thủy triều rút mạnh, thể kiếm gì đó.

lúc gần trưa, Chu Thừa Lỗi lấy hộp cơm mở nắp đưa cho Giang Hạ: “Em ăn .”

“Vâng.”

Giang Hạ gọi ông Chu dùng bữa.

Ông Chu đáp lời.

Bữa trưa hôm nay ngoài cá khô còn trứng hấp tôm và dưa chua.

Giang Hạ kén ăn, ăn no xong vẫn còn một ít, cô đưa hết cho Chu Thừa Lỗi.

Sau khi ba ăn xong, thuyền cũng tới gần đảo, ông Chu tìm chỗ cập bờ.

Không dám đến quá gần, vì đây thuyền dễ đ.â.m đá ngầm ở khu vực .

Nước biển vẫn còn sâu, nhưng thể thấy đáy cát làn nước trong vắt.

Chu Thừa Lỗi nhảy xuống thuyền , buộc thuyền xong, đưa tay đón Giang Hạ.

Thuyền cao, với cô: “Em nhảy xuống , đỡ.”

Ông Chu ngay lưng, Giang Hạ ngại ngùng: “Em thể tự nhảy.”

Chu Thừa Lỗi nước, mực nước ngập đến đùi: “Em tự nhảy xuống sẽ ướt hết quần áo. Không , em cứ nhảy, đỡ .”

Ông Chu xách xô nước, mặt lạnh như tiền đằng chờ hai !

Đừng bận tâm đến ông , ông “tiên du” từ lâu .

Giang Hạ sợ ông Chu chờ lâu, khách khí nữa, liền đưa tay , lao lòng Chu Thừa Lỗi.

Chu Thừa Lỗi đỡ cô vững vàng, ôm trọn cô lòng, dù lực xung kích mạnh nhưng chân hề nhúc nhích.

Giang Hạ một nữa cảm nhận vòng tay mạnh mẽ và bờ n.g.ự.c vững chãi của .

Mộng Vân Thường

Người đàn ông thực sự khỏe!

Chu Thừa Lỗi bế cô đến bãi biển mới đặt xuống.

Ông Chu ngước trời, mặt vẫn lạnh như tiền.

Chu Thừa Lỗi lấy xô và đồ đạc ông Chu đưa xuống.

Sau khi chuyển hết đồ xuống, ông Chu đưa tay hỏi đứa con bất hiếu: “Con định đỡ ?”

Chu Thừa Lỗi đầu bỏ .

Anh điếc tai, ba .

Ông Chu tức nghiến răng, cởi giày cao su chống nước, ném xuống cát, xắn quần lên, tự nhảy xuống thuyền.

Quả nhiên nước b.ắ.n tung tóe, quần áo ướt sũng, nhưng trời nóng nên cũng chẳng .

Ông Chu liếc quần áo Giang Hạ, chẳng một giọt nước, quả nhiên “ vợ quên cha”!

Chu Thừa Lỗi xách xô nước ông Chu đưa xuống, đến bên Giang Hạ, nắm tay cô: “Anh thấy bên nhiều hàu, chúng xem.”

“Ừ.” Giang Hạ gật đầu.

Ông Chu cũng xỏ giày theo, nếu hàu béo, phơi khô bán cũng kiếm ít tiền.

Hòn đảo hoang vốn lớn, giờ dường như còn lớn hơn, nhiều đá ngầm lộ , Chu Thừa Lỗi từng đến đây đây.

Nhiều dân làng đến đây để lấy hàu.

Ba đến khu vực đá ngầm.

Những tảng đá nhô lên khỏi mặt nước phủ đầy hàu, nhưng nhiều con lấy , chỉ còn vỏ trống.

Tuy nhiên, nếu kỹ sẽ thấy vẫn còn nhiều con mở.

Vỏ hàu sắc.

Hơn nữa, nơi khá dốc.

Chu Thừa Lỗi yên tâm, dặn dò: “Cẩn thận, đừng để ngã.”

“Ừ.” Giang Hạ những tảng đá mắt, cảm giác như đang thấy núi vàng bạc.

Mùi tiền bạc ngập tràn!

Ông Chu trực tiếp mở một con hàu, bỏ miệng.

Chu Thừa Lỗi cũng mở một con hỏi Giang Hạ: “Em thử ?”

Giang Hạ ngại ăn đồ sống như gỏi cá, cô gật đầu.

Chu Thừa Lỗi đưa đến miệng cô, đút cho cô ăn.

Giang Hạ nắm lấy cổ tay , cúi đầu, hút lấy thịt hàu trắng nõn, mập mạp tách .

Ông Chu vốn định ăn thêm một con, nhưng thấy cảnh , thôi!

No !

“Còn nữa ?” Chu Thừa Lỗi ném vỏ hàu xuống biển hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-90-tua-nhu-nui-vang-bac.html.]

Giang Hạ lắc đầu.

Ăn sống quả thực ngọt và tươi hơn, vị biển nhẹ nhàng, nhưng cô thích đồ chín hơn.

Chu Thừa Lỗi mở nữa, tự ăn hai con, hai bắt đầu lấy hàu.

Chu Thừa Lỗi dám rời xa Giang Hạ, luôn cách cô một cánh tay.

Hàu bám chặt đá, dùng sức mới lấy , Giang Hạ thành thạo như Chu Thừa Lỗi, một bất cẩn dùng lực quá mạnh, một con hàu văng , rơi xuống biển.

Giang Hạ cúi , phát hiện bên con hàu một vỏ sò!

Trông giống như vỏ trai ngọc cô từng thấy kiếp !

Không chỉ ở chỗ , Giang Hạ còn thấy nhiều vỏ trai ngọc trong khe đá nước! Khá nhiều!

“Chu Thừa Lỗi!” Giang Hạ kêu lên đầy phấn khích.

Ông Chu và Chu Thừa Lỗi đều .

“Chu Thừa Lỗi, xem đó trai ngọc .”

Chu Thừa Lỗi tới, theo hướng tay Giang Hạ chỉ xuống nước: “Hình như là trai ngọc.”

Ông Chu cũng bỏ hàu, vội tới, suýt trượt chân ngã.

Ông xuống, giữa những hạt cát đáy biển lác đác những vỏ trai ngọc.

là trai ngọc!”

Trời, con dâu vận may gì thế?

Đây đúng là ổ trai ngọc còn gì!

Trước đây ông Chu từng đến hòn đảo , thủy triều rút mạnh thế , lộ nhiều đá ngầm như hôm nay, nhưng hôm nay cô đến, đá lộ , nếu thì phát hiện những con trai ngọc .

Giang Hạ hào hứng : “Nhìn vẻ sâu, lấy lên ?”

Ông Chu: “Được!”

Chỉ cần thấy bằng mắt là lấy .

Toàn là tiền đấy!

Hỏi lấy ?

Không cũng !

Ai thấy tiền rơi mà nhặt?

Chu Thừa Lỗi: “Con sẽ xuống lấy.”

Ông Chu: “Cùng !”

Trai ngọc ở ngay nước, Chu Thừa Lỗi và ông Chu khởi động một lúc, cởi áo, mang theo dụng cụ, tránh đá ngầm, cẩn thận xuống nước.

Giang Hạ thò đầu , chỉ thấy ông Chu và Chu Thừa Lỗi lặn xuống đáy biển, dùng vợt vớt từng con trai ngọc bỏ túi lưới, nhanh nhẹn như hai con cá.

Giang Hạ bơi, cũng thấy ngứa ngáy, cô nhớ chợ gặp Ngô Khởi Chí, cô bơi , nguyên chủ cũng bơi chứ?

định xuống nước, hai ngoi lên, Giang Hạ vội lấy xô hứng trai ngọc họ nhặt .

Chu Thừa Lỗi nhặt nhiều hơn, mười con, ông Chu chỉ nhặt năm con.

Hai đổ trai ngọc , hít một xuống nước.

Giang Hạ đổ trai ngọc bao tải, để trống một cái xô cho họ đựng.

Cô cũng lãng phí thời gian, tiếp tục lấy hàu.

Hai cha con lặn xuống nước bốn năm , ông Chu chịu nổi nữa, lên bờ nghỉ.

Chu Thừa Lỗi nghỉ một lúc xuống nước, thêm hai nữa mới nhặt hết trai ngọc đáy biển.

Chu Thừa Lỗi lên bờ nghỉ: “Chắc xung quanh còn nữa, một lúc nữa con xuống xem. Ba đừng xuống nữa.”

Ông Chu gật đầu: “Con xuống ! Ta xuống nữa. Già , chịu nổi, như hồi trẻ.”

Chu Thừa Lỗi nghỉ một chút, xuống nước.

Ông Chu chịu yên, biển là để kiếm tiền, để nghỉ ngơi, ông với Giang Hạ: “Tiểu Hạ, lái thuyền thả lưới, một lúc , con và Thừa Lỗi ở đây nhé.”

Giang Hạ gật đầu: “Vâng.”

Chu Thừa Lỗi lên bờ, ông Chu nhắc lời .

Chu Thừa Lỗi: “Cẩn thận.”

Ông Chu: “Ta .”

Sau khi ông Chu rời , Chu Thừa Lỗi với Giang Hạ: “Anh vòng quanh đảo xem còn , em ở đây, cẩn thận nhé.”

“Vâng.”

Lần Chu Thừa Lỗi nhảy xuống nước, mà men theo đá ngầm tới, xuống nước.

Chỗ nào rõ, mới lặn xuống xem, đáy biển gặp cá ngon cũng bắt, vì thế mất thời gian.

Giang Hạ đợi mãi thấy động tĩnh gì, lo lắng tìm: “Chu Thừa Lỗi! Chu Thừa Lỗi!”

cẩn thận men theo đá ngầm tới, gọi lớn.

Chu Thừa Lỗi đang ở phía bên đảo, lúc đang lặn bắt tôm hùm, tai rõ, nước, thấy.

Khi ngoi lên thở, đúng lúc Giang Hạ ngừng gọi.

Giang Hạ gọi một hồi thấy ai trả lời, sốt ruột vì nước chuyện gì cũng thể xảy , cô liền nhảy xuống biển!

 

Loading...