Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi mua sắm xong mới thẳng tiến đến nhà họ Giang.
Trong thành phố, xe đạp nhiều vô kể, Chu Thừa Lỗi nhét hết đồ đạc bao tải, một tay xách bao, tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Giang Hạ.
Hôm nay, Giang Hạ chẳng chú tâm, sợ cô xe đạp va nên cứ dắt cô .
Hai tay Giang Hạ trống rỗng, cô tập trung chủ yếu là vì nhớ đường.
Nhà họ Giang trong khu tập thể dành cho cán bộ, xây mới vài năm , tiện nghi đầy đủ, tổng cộng năm tầng, họ ở tầng ba, quá cao cũng chẳng quá thấp, đủ.
Chu Thừa Lỗi gõ cửa.
Người mở cửa là em trai Giang Hạ, chào: "Chị, rể, cuối cùng cũng đến ! Bố lo cả nửa ngày."
Chu Thừa Lỗi: "Trên đường chút việc nên trễ."
Giang Hạ mỉm với Giang Đông, khẽ liếc : dáng cao hơn mét tám, khí chất hào hoa pha chút nho nhã của sách, chẳng giống cô chút nào.
Trong sách là sinh viên năm nhất đại học Q ở Bắc Kinh, tháng Chín sẽ lên năm hai.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi cùng bước .
Chu Thừa Lỗi chào: "Bố, ."
Giang Hạ cũng cố gắng tự nhiên gọi: "Bố, ."
Cô liếc bố Giang, phát hiện nguyên chủ và hai chẳng giống chút nào, trong khi Giang Đông giống bố.
Giang Hạ về phía cô gái đang ghế sofa, nở nụ e thẹn, nhất thời là ai, chẳng lẽ là bạn gái của Giang Đông?
Giang Đông lúc cũng đến bên cô gái giới thiệu: "Chị, rể, đây là bạn học của em, Diệp Hàm."
Rồi sang Diệp Hàm: "Hàm, đây là chị gái em Giang Hạ và rể Chu Thừa Lỗi."
Diệp Hàm nở nụ gượng gạo: "Chị Giang Hạ, Chu, chào hai ."
Chu Thừa Lỗi liếc cô , chỉ gật đầu.
Giang Hạ lịch sự : "Chào em, Hàm cũng là sinh viên đại học Q ?"
Giang Đông: "Em học khoa ngoại ngữ đại học Bắc Kinh, mỗi kỳ thi đều đầu khoa, còn học song ngữ Anh - Nga."
Diệp Hàm , mặt lộ vẻ tự hào: "Anh quá, em giỏi thế ."
Giang Đông: "Em chỉ sự thật thôi, đừng khiêm tốn."
Giang Hạ thấy ngốc nghếch, quả nhiên như trong sách , đúng là đồ yêu mù quáng!
Trong sách, Giang Đông nguyên chủ Ngô Khởi Chí bạo hành, để trả thù cho chị, đ.á.n.h Ngô Khởi Chí một trận. Sau đó Ngô Khởi Chí gây chuyện ở trường, đuổi học, Diệp Hàm liền đòi chia tay.
Giang Đông yêu mù quáng, nỡ chia tay, Diệp Hàm nhân cơ hội đòi bố Giang sắp xếp việc cho trai cô.
Xong việc cho trai, đến em gái, hết đến khác, sắp xếp việc cho cả họ hàng xa gần.
Sau xưởng may của Giang phá sản, nguyên chủ Ngô Khởi Chí bạo hành đến c.h.ế.t, bố Giang vì trả thù cho con gái đ.á.n.h c.h.ế.t Ngô Khởi Chí tù.
Diệp Hàm khi nhà họ Giang gặp nạn, cuỗm hết tiền bạc bỏ trốn theo trai khác, Giang Đông từ đó suy sụp.
Chu Thừa Lỗi đến thăm bố vợ, thấy đối phương mấy nhiệt tình với hai vợ chồng, dĩ nhiên họ cũng chẳng cần quan tâm quá đến yêu cưới của Giang Đông, liền mở bao tải với Giang Hạ: "Đưa đồ cho bố ."
Giang Hạ tỉnh : "Bố, , Thừa Lỗi mua chút quà cho hai ."
Bố Giang túi đồ lớn nhíu mày: "Sao mua nhiều thế ? Nhà thiếu thứ gì, đừng phí tiền. Hạ Hạ, con ngăn ! Về nhà cần gì mua quà? Có thời gian về thăm bố là , cần mua gì cả."
Lần con rể mua cho mỗi một chiếc đồng hồ, còn rượu và nhiều thực phẩm chức năng, kiếm tiền đ.á.n.h cá dễ dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-82-hai-vo-chong-nay-den-de-an-nho-o-dau-chang.html.]
Hai ông bà mỗi mùa và ngày lễ đều phúc lợi từ cơ quan, nhà chẳng thiếu thứ gì, con gái và con rể phí tiền.
Mẹ Giang cũng : "Lần mang nhiều đồ , dùng hết, phí tiền gì?"
Diệp Hàm liếc cái bao tải, chẳng hứng thú.
Đồ trong bao tải thì gì ?
Chắc rau khô, mấy chục cân khoai lạc là đầy, chẳng đáng giá chút nào.
Nhà cô tuy nghèo nhưng đến chơi cũng chẳng tệ thế, còn mua cho bố Giang sữa bột và t.h.u.ố.c lá Đại Tiền Môn.
Đây là thứ cô chuẩn khi nhà Giang Đông khá giả.
Dĩ nhiên cô đoán nhà Giang Đông tệ, chỉ là ngờ thế.
Một là lãnh đạo thành phố, một là giám đốc xưởng may, khu tập thể đỗ hai chiếc xe, một của bố, một của . Vì hai công tác nên đều là xe của cơ quan.
Giang Đông ngốc nghếch còn đạp xe đạp đến ga đón cô!
Cô từng xe bao giờ!
Nhà họ Giang còn giúp việc, tài xế, nhưng hôm nay là chủ nhật, bố Giang nên họ nghỉ.
Mộng Vân Thường
Giang Hạ: "Đa phần là đồ khô nhà tự phơi, tốn tiền."
Diệp Hàm trong lòng khinh bỉ, quả nhiên cô đoán sai.
Cô Giang Đông chị gái lấy chồng ở làng chài, chồng là quân nhân giải ngũ, giờ về quê đ.á.n.h cá.
Hai hôm nay đến để ăn nhờ ở đậu chăng?
Sau cô lấy về đây, sẽ để họ tùy tiện đến ăn bám.
Giang Hạ lấy một hộp bút máy và bộ quần áo đưa cho bố Giang: "Bố, đây là quà con rể biếu bố."
Chu Thừa Lỗi: "Là Hạ Hạ chọn đấy."
Giang Hạ đặt hai chai rượu Mao Đài lên bàn.
Cô nghĩ tiền nên mua nhiều rượu mà tích trữ.
Bố Giang nhãn hiệu bút và bộ quần áo nhíu mày: "Tiêu nhiều tiền thế gì? Thật sự cần! Bố quần áo mặc , chẳng thiếu thứ gì."
Diệp Hàm thoáng qua, giật , mấy thứ cũng đáng vài chục đồng .
Rồi Giang Hạ lấy một bộ mỹ phẩm, một bộ dưỡng da, một bộ quần áo: "Mẹ, đây là quà con rể biếu ."
Mẹ Giang thấy mỹ phẩm và dưỡng da dùng, hàng nhập rẻ, đúng lúc sắp hết, nhưng vẫn : "Mẹ dùng hết, đừng mua nữa."
Diệp Hàm nhãn hiệu mỹ phẩm , thấy cao cấp.
Giang Hạ đưa cho Giang Đông một cây bút máy nhập khẩu, nhãn hiệu nổi tiếng: "Anh rể mua cho em đấy."
Giang Đông vui mừng, mua từ lâu nhưng đành, bố nghiêm khắc, chỉ cho dùng bút Hero, cho mua loại khác: "Hay quá, rể hiểu em quá!"
Có rể thật , tặng đồng hồ mong mãi, là bút.
Diệp Hàm cây bút của Giang Đông, đắt hơn của bố Giang.
Bút của bố Giang là hàng nội, của Giang Đông là hàng nhập, nhãn hiệu cô cũng thích lâu nhưng tiền mua.
Diệp Hàm khỏi mong chờ, lúc nãy bố Giang cho cô phong bì quà, chị và rể chắc cũng quà cho cô chứ?