Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 63: Mười ngón tay đan chặt
Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:07:33
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thừa Lỗi nhịn cúi đầu thoáng xuống đôi tay trắng muốt, mảnh mai đang ôm lấy eo : trắng hơn cả chiếc áo sơ mi trắng của .
Chiếc xe đạp đột nhiên chao đảo, đôi tay ôm eo cũng siết chặt hơn.
Giang Hạ sợ hãi, theo phản xạ ôm chặt lấy vòng eo rắn chắc của : "Anh đường !"
Chu Thừa Lỗi vội thu tầm mắt, định xe, dám liếc bừa bãi nữa, chỉ điều khóe miệng nhịn nở nụ ngốc nghếch, hai chân đạp xe nhanh hơn.
Con đường đất gập ghềnh, chiếc xe đạp lắc lư qua , Giang Hạ ôm chặt lấy .
Đến thị trấn, lên con đường thành phố, xe đạp định hơn nhiều, còn xóc nảy, Giang Hạ cũng thoải mái hơn. Cô định buông tay , nhưng cánh tay một bàn tay to ấm áp nắm lấy.
Chu Thừa Lỗi liếc phía , cả đoạn đường xe cộ, cũng qua .
Anh giảm tốc độ, một tay lái xe, tay nắm chặt lấy bàn tay đang đặt eo , khẽ gọi: "Giang Hạ."
Tim Giang Hạ rung động, cố gắng giữ bình tĩnh, khẽ đáp: "Ừm?"
Tiếng đáp quá nhỏ, Chu Thừa Lỗi như thấy, như , nhưng cô rút tay , khiến yên tâm phần nào. Anh vô thức siết c.h.ặ.t t.a.y lái: "Chúng ly hôn nữa."
Tay Giang Hạ nắm đến mức đau. Cô theo phản xạ rút : "Đau!"
"Xin ." Chu Thừa Lỗi vội buông lỏng tay, Giang Hạ định rút , nhanh chóng nắm lấy: "Được ?"
Giang Hạ hỏi: "Tại ?"
Rồi cô thấy giọng trầm ấm, từ tốn mà quyến rũ đáp: "Anh thích em, nỡ bỏ em. Còn em?"
Cô ư? Có thích ?
Một đàn ông ấm áp như Chu Thừa Lỗi, ai ở cùng lâu cũng sẽ nhịn mà thích thôi? Giang Hạ nghĩ thầm.
Cô thể phủ nhận rằng hôm qua khi ly hôn, trong lòng chút vui mừng và xao động.
Mộng Vân Thường
Chu Thừa Lỗi nắm c.h.ặ.t t.a.y lái xe, trán và lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, nhưng cô mãi trả lời.
Anh hối hận vì hỏi cô thích , vội vàng hỏi : "Giang Hạ, chúng ly hôn nữa, ?"
Giang Hạ trả lời, nhưng tay của cô cũng ôm lấy eo , đầu dựa lưng thẳng tắp của , khẽ gật đầu.
Cô từng yêu ai, nhưng cũng đó là cảm giác rung động, cô theo trái tim .
Chu Thừa Lỗi đột ngột phanh gấp, hai chân chống xuống đất, giữ thăng bằng cho xe.
Theo quán tính, Giang Hạ lao về phía , nắm lấy hai vai, đỡ dậy.
Chu Thừa Lỗi ôm chặt cô lòng, giọng nhẹ nhàng nhưng nghiêm túc: "Cảm ơn em!"
Chỉ cần cô bỏ, nhất định rời.
Giang Hạ ôm chặt, hai trái tim gần , cô thể cảm nhận nhịp đập "thình thịch" của , mạnh mẽ và ấm áp, khiến an lòng xao xuyến.
Cô đưa tay ôm lấy .
Nhận sự đáp , Chu Thừa Lỗi siết chặt vòng tay hơn nữa!
"Bíp bíp..." Đầu con đường, một chiếc xe từ xa tiến gần.
Giang Hạ giật vì tiếng còi xe, định đẩy , Chu Thừa Lỗi đưa tay giữ lấy đầu cô, ấn n.g.ự.c : "Đừng động đậy, bụi đấy."
Giang Hạ dám nhúc nhích, mặt áp n.g.ự.c , dám ngẩng đầu lên.
Cô cảm nhận chiếc xe ngang qua, cảm nhận khuôn mặt nóng ran, và cả sự rung động trong lòng.
Ôn Uyển xe, chen đến mức gần thành bánh, nhưng cô vẫn thấy hai đang ôm bên đường!
Cô nhận ngay đó là Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ!
Trong lòng cô chấn động tức giận, họ thể ôm như ?
Chiếc xe lướt qua hai , cuốn theo một làn bụi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-63-muoi-ngon-tay-dan-chat.html.]
Khi xe qua, bụi tan hết, Chu Thừa Lỗi mới buông cô , : "Chúng cũng thôi."
Giang Hạ mặt đỏ bừng, cố tỏ bình tĩnh gật đầu, lên yên .
Chu Thừa Lỗi thể ngừng : "Ôm chặt , đạp xe đây."
Giang Hạ đưa tay ôm lấy eo .
Chu Thừa Lỗi đạp một nhịp, chiếc xe bắt đầu chuyển động.
Anh buông một tay, dùng một tay lái xe, tay nắm lấy bàn tay nhỏ eo, đan mười ngón tay với cô, cánh tay áp sát cánh tay.
Anh chở cô xuyên qua cánh đồng, vượt qua ngọn đồi, qua làng mạc.
Gió sớm mai thổi mặt, thể cảm nhận ấm từ bàn tay cô, cô thể ngửi thấy hương thơm dịu nhẹ từ .
Hai gì, nhưng cảm thấy ngột ngạt.
Quãng đường xa hơn Giang Hạ tưởng, khi mặt trời lên cao, họ vẫn đến nơi.
Giang Hạ đội nón lá, đeo bao tay, che nắng cẩn thận.
Suốt dọc đường, cô ngắm cánh đồng rộng lớn, bầu trời xanh thẳm, những ngọn núi trùng điệp, biển cả mênh mông, và bóng lưng thẳng tắp phía .
Hai xuất phát lúc hơn 6 giờ sáng, Chu Thừa Lỗi dám đạp quá nhanh.
Đường lên thành phố nhiều đoạn dốc, nhất là đoạn lên dốc khá vất vả.
chở cô như mệt, đạp xe hướng về phía ánh mặt trời, tiến về phía .
Giang Hạ khâm phục thể lực của Chu Thừa Lỗi, cũng hiểu vì để cô tự đạp xe theo.
Đã đạp hơn hai tiếng vẫn đến, nhưng lẽ sắp tới nơi , vì Giang Hạ thấy một xưởng đóng tàu.
Cô kéo nhẹ áo Chu Thừa Lỗi, hỏi: "Đây là xưởng đóng tàu ?"
Chu Thừa Lỗi cũng xưởng đóng tàu, trong tay còn chút tiền tiết kiệm, mua một chiếc tàu, liền đáp: "Ừ."
Giang Hạ nghĩ đến tình tiết trong sách, cuối năm nay giá tàu sẽ bắt đầu tăng, và tăng nhanh, năm còn đắt hơn năm .
Trong sách, ngành vận tải biển của Chu Thừa Lỗi phát đạt, khi giá tàu tăng mạnh, kiếm kha khá tiền, đặt mua hai chiếc, đều cho rằng may mắn.
lúc mua, giá tăng hơn một nghìn, đó là tăng mạnh, vì hàng năm giá đều tăng vài trăm, vài năm còn tăng nhanh hơn, đến thời hiện đại, chỉ một hai nghìn là thể mua một chiếc tàu đ.á.n.h cá lớn hơn một chút.
Giang Hạ hỏi: "Giờ một chiếc tàu giá bao nhiêu?"
Chu Thừa Lỗi: "Tùy kích thước và cấu hình, như chiếc nhà , lúc đó bố mua cho đội sản xuất, là tàu cũ, dùng mấy năm , cũng ba nghìn, giá gốc chắc sáu bảy nghìn. Giờ lẽ còn đắt hơn, tám nghìn chắc mua , giá tàu năm nào cũng tăng."
Giang Hạ hỏi: "Anh mua thêm một chiếc nữa ?"
Chu Thừa Lỗi thành thật đáp: "Anh đang tính."
Anh sớm cho cô cuộc sống hơn, ban đầu định đợi nhiều tiền hơn sẽ mua tàu lớn để biển xa, nhưng giờ mua một chiếc nhỏ hơn, kiếm thêm chút nào chút đó.
Giang Hạ tiền, vì giấu giếm gì cô: "Giờ cải cách mở cửa, giá tàu chắc sẽ tăng nhanh, nếu tiền em nghĩ nên mua sớm, mua thì cũng nên đặt , chắc thể đặt cọc chứ? Về nhà chúng xem tổng cộng bao nhiêu tiền? Xem đủ mua một chiếc . Biết em mang hai hạt ngọc trai bán, chắc cũng đáng giá."
Chu Thừa Lỗi nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, đuôi mắt tràn đầy niềm vui: "Không cần, còn chút tiền tiết kiệm, chỉ đặt cọc chắc đủ."
"Hay chiều về chúng ghé xưởng tàu xem? Hôm nay đổi ca với cả , ba ngày tới chúng đều khơi chứ?"
"Ừ, em." Chu Thừa Lỗi khẽ , thích việc cô cùng bàn về tương lai, và cách của cô giống .
Qua nửa tiếng nữa, cuối cùng cũng đến thành phố, mất hơn ba tiếng đồng hồ, hơn 10 giờ !
Trong thành phố, hai bên đường là những dãy nhà cao tầng, phần lớn ba bốn tầng, cũng tòa cao sáu bảy tầng.
Thành phố nhộn nhịp hơn thị trấn nhiều, khắp nơi đều thấy xe đạp, và cả xe chạy đường.
Chu Thừa Lỗi đạp xe bệnh viện quân đội.