Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 55: Không ngờ Chu Thừa Lỗi lại là người như thế!

Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:04:08
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai đều rằng sự mật vô hình của họ khiến Ông Chu no lòng.

Một lúc , Giang Hạ cuối cùng cũng hết đau, cô : "Em , đau ?"

Chu Thừa Lỗi buông tay, lùi một chút: "Không . Em còn câu cá ?"

"Câu."

Giang Hạ nhặt cần câu lên, dám phóng bừa nữa, mà cẩn thận thả mồi xuống nước.

Lần , Giang Hạ chắc tôm mồi còn , liền kéo lên kiểm tra, thấy vẫn còn lưỡi câu mới yên tâm.

Rồi cô nắm chặt cần câu, im lặng chờ cá c.ắ.n câu.

Chu Thừa Lỗi xổm xuống, móc mồi lưỡi câu thứ hai, chuẩn sẵn cho cô.

Không ngờ móc mồi xong, Giang Hạ kích động hét lên: "Chu Thừa Lỗi, cá c.ắ.n câu ! Có cá c.ắ.n câu !"

Chu Thừa Lỗi: "..."

Nhanh ?

Ông Chu cũng thấy, khóe miệng giật giật: "Làm gì chuyện cá c.ắ.n câu nhanh thế, chắc vớt rác chứ gì?"

Giang Hạ rõ ràng cảm nhận sợi dây câu rung nhẹ, cô kéo thử, quả nhiên lực cản, liền tiếp tục kéo lên. Dưới mặt nước, một bóng đỏ vùng vẫy, cố gắng bơi sâu xuống, lực kéo ngày càng mạnh.

"Chu Thừa Lỗi nhanh lên, nó đang giãy giụa định bơi mất! Liệu dây đứt ?"

Ông Chu kinh ngạc: Thật cá? Tốc độ câu cá của cô ở biển mà như đang ở ao nhà!

Chu Thừa Lỗi từ phía Giang Hạ đưa tay nắm lấy cần câu, sợ cá thoát mất, siết chặt cần nhưng vội kéo lên ngay, mà thả một chút siết: "Cứ để nó vùng vẫy trong nước một lúc, đợi khi nó mệt hãy kéo lên, như thế dây mới khó đứt."

Ông Chu: "..."

Cần câu tuy bằng tre bình thường, nhưng dây câu tầm thường. Đây là loại dây đặc biệt con trai mua khi còn trong quân ngũ, đây từng dây thể câu cá năm mươi cân mà đứt!

Ông Chu tư thế của hai lúc , trong mắt , Chu Thừa Lỗi đang ôm Giang Hạ từ phía .

Khóe miệng Ông Chu giật giật.

Không ngờ Chu Thừa Lỗi như thế!

Chu Thừa Lỗi từ phía Giang Hạ đưa tay nắm cần câu, Giang Hạ , hai sát , bốn tay cùng nắm chặt cần.

Giang Hạ bao bọc trong lòng, nhưng vì con cá biển giãy giụa quá mạnh, cô hồi hộp phấn khích nên nhận sự mật giữa hai .

Một lúc , Giang Hạ đầu hỏi : "Sắp ? Nó hình như đuối sức , đúng ?"

"Chờ thêm chút nữa." Chu Thừa Lỗi cúi cô.

Từ góc độ , đường nét bên mặt cô càng thêm xinh , làn da hồng hào như quả đào chín, khiến c.ắ.n một miếng.

Yết hầu Chu Thừa Lỗi lăn một cái.

Ông Chu ngửa mặt lên trời thở dài.

Thấy cá yếu sức, Chu Thừa Lỗi : "Được , buông tay, em thử kéo lên ."

Chu Thừa Lỗi buông cần, Giang Hạ liền giật lên.

Một con cá màu đỏ nhảy vọt lên khỏi mặt nước!

"Cá mú !" Ông Chu thốt lên, mắt sáng rực.

Cả đời biển, chỉ bắt một con cá mú , nặng hơn một cân, còn con Giang Hạ câu ước chừng hai cân, hình tròn trịa!

Ông Chu chua xót.

Nếu vận may như Giang Hạ, phát tài từ lâu!

Dù ghen tị nhưng cũng vui.

"Nhanh, bỏ xô nuôi ." Ông Chu nhắc nhở Chu Thừa Lỗi, trong bóng tối, hàm răng trắng của lộ , "Mở hàng may mắn quá!"

Vừa khơi câu cá mú , trị giá hai ba đồng, xem hôm nay sẽ thu hoạch khá.

Chu Thừa Lỗi gỡ cá khỏi lưỡi câu, múc một xô nước biển thả cá nuôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-55-khong-ngo-chu-thua-loi-lai-la-nguoi-nhu-the.html.]

Lần đầu câu cá c.ắ.n câu ngay, Giang Hạ vui mừng, hào hứng thả mồi xuống nữa.

Chu Thừa Lỗi móc mồi cần thứ hai, bên cạnh xem cô câu.

Chưa đầy hai phút, Giang Hạ cảm nhận cá c.ắ.n câu: "Chu Thừa Lỗi, ."

"Em thử tự kéo ." Chu Thừa Lỗi , thấy đó là một con cá vược biển nặng hai cân, liền để cô tự học cách xử lý.

Mộng Vân Thường

Giang Hạ thành công kéo cá lên.

Chu Thừa Lỗi gỡ cá xuống, Giang Hạ cầm cần khác thả mồi.

Lần chờ lâu, mấy phút trôi qua vẫn cá, nhưng Giang Hạ sốt ruột.

Mồi từ từ chìm sâu xuống nước, kéo theo một con cá lớn đang há miệng đuổi theo mấy con cá nhỏ, vô tình nuốt luôn mồi.

Giang Hạ cuối cùng cũng cảm nhận cá c.ắ.n câu, cô kéo dây, khi gần mặt nước, phát hiện bóng đen nước khá dài!

"Chu Thừa Lỗi, con cá hình như to lắm." Giọng Giang Hạ nghiêm túc, cô cẩn thận kéo lên.

Chu Thừa Lỗi chỉ chăm chú cô, để ý mặt biển, liền xuống.

Con cá đột nhiên giãy giụa dữ dội, Giang Hạ loạng choạng suýt ngã xuống biển.

Chu Thừa Lỗi nhanh tay ôm lấy eo cô, giữ chặt cần câu, lòng đầy hậu họnh: "Để , em lấy vợt nào."

Giang Hạ nhẹ nhàng tránh .

Ông Chu cũng căng thẳng: "Cá gì ?"

Giang Hạ vội chạy lấy vợt, phấn khích : "To lắm, màu đen, lớn hơn nhiều so với lúc nãy! Em là cá gì."

"Cá mú vua." Chu Thừa Lỗi đáp.

Cá mú vua, tên khác là cá mú đai, cá mú rồng, là loại cá mú lớn nhất, thể dài hơn hai mét, nặng hơn 800 cân.

Ông Chu cũng hào hứng: "Vợt đây! To cỡ nào? Cứ để nó giãy một lúc, đừng vội kéo lên, coi chừng đứt dây hoặc tuột mồi."

Cần câu do Chu Thừa Lỗi tự chế, dây câu loại thường, câu cá năm mươi cân tuyệt đối , nhưng con cá mú rồng quá lớn, chắc chắn vượt ngưỡng, Chu Thừa Lỗi sợ nó tuột mồi hoặc đứt dây.

Giang Hạ chạy lấy vợt.

Cô giúp giữ chặt cần, Chu Thừa Lỗi sợ cô đủ sức, một tay nắm cần, tay cầm vợt vớt cá.

Con cá giãy giụa dữ dội nước, hình to, khó bắt!

Mấy Chu Thừa Lỗi suýt chạm nhưng vẫn hụt.

Giang Hạ thấy liền : "Anh cố giữ, em lấy thêm lưới."

Cô lấy tấm lưới khác, bất chấp thử vớt.

Con cá mú vua giãy giụa, lưới quấn , Chu Thừa Lỗi thừa cơ dùng vợt đón lấy.

Hai hợp lực, cuối cùng cũng kéo nó lên thuyền!

Giang Hạ reo lên: "Con cá chắc hơn tám mươi cân!"

Ông Chu qua, ha hả: "Ừ, bán mấy chục đồng đấy!"

Giang Hạ nghiện , ngắm nghía một lúc con cá khổng lồ : "Em câu tiếp."

Ông Chu thấy Giang Hạ câu nhanh quá, cũng thèm, lớn tiếng gọi: "Thừa Lỗi, con lái thuyền , bố cũng câu."

Thuyền đang kéo lưới, thể dừng.

Chu Thừa Lỗi ngoảnh mặt, giả vờ thấy, đằng nào tai cũng .

Hắn ở bên Giang Hạ.

Ông Chu: "..."

Đồ bất hiếu trọng sắc khinh phụ!

 

Loading...