Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 46: Nhiều chuyện chỉ chuốc nhục vào thân

Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:03:59
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người phụ nữ lẩm nhẩm đếm tiền trong tay sang Giang Hạ: "Không đúng, chỉ ba đồng ba hào sáu phân? Thiếu hai hào, lúc nãy Ôn Uyển là ba đồng năm hào năm phân năm ly. Dù bỏ qua năm ly , cũng là ba đồng bốn hào năm phân chứ. Cô tính thiếu ."

Chu Mẫn khẩy: "Ít tiền thế mà cũng tính sai ? Ôn Uyển giúp cô tính rõ , thế mà vẫn sai."

Giang Hạ cúi đầu ghi chép, chẳng thèm ngẩng lên: "Có thể im lặng ? nhịn cô lâu lắm , tính sai đúng liên quan gì đến cô? Tiền của cô ?"

Không khí đột nhiên yên ắng, đều sửng sốt Giang Hạ.

Chu Mẫn đáp trả, mặt biến sắc, trắng bệch.

Một lúc , cô mới gượng gạo : "Tốt bụng mà chẳng báo đáp gì!"

Ôn Uyển cũng cảm thấy bẽ mặt, nhịn buông một câu: "Xin , nhiều chuyện ."

Giang Hạ vẫn ngẩng đầu: "Biết thì ."

Ôn Uyển: "..."

Người phụ nữ lập tức : "Sao gọi là nhiều chuyện? Ôn Uyển tính giúp đấy. Cô tính, cho khác lên tiếng, lừa tiền của chúng ? Mau trả hai hào đây, thì bán nữa!"

Giang Hạ: "Được, trả tiền cho !"

Người phụ nữ: "..."

Chu Thừa Lỗi tính nhẩm giỏi, Giang Hạ từng sai: "Bác Hà, Giang Hạ tính đúng đấy, nếu tin, bác thể nhờ khác tính ."

Đã tính , tiền lớn: "Giang Hạ tính đúng mà."

"Vợ của Thừa Lỗi tính đúng ."

"Ôn Uyển tính sai, Tiểu Hạ tính đúng."

Ôn Uyển cũng tính , mặt đỏ bừng: "Xin , tính nhầm . Chị Giang Hạ, chị tính toán giỏi thật!"

Chu Mẫn sắc mặt đổi: "Trăm bằng tay quen, tính sai cũng bình thường."

Giang Hạ khẽ nhếch mép.

Chu Mẫn: "..."

Cái biểu cảm gì thế? Tức c.h.ế.t ! Không phép tính sai ?

Bà cố hiền hậu: "Thực Tiểu Hạ lúc nào cũng tính nhanh hơn Ôn Uyển nhiều! Khi Ôn Uyển báo , Tiểu Hạ đếm tiền xong , thấy ?"

lúc Chu Thừa Lỗi cân xong cho một dân khác và báo .

Lần rõ, Giang Hạ bắt đầu đếm tiền ngay khi Chu Thừa Lỗi báo , nghĩa là cô trọng lượng là tính tiền ngay.

Tốc độ tính nhẩm quá đỉnh!

Mọi đều trầm trồ:

"Lúc nãy thấy , vợ của Thừa Lỗi đếm tiền trong giỏ khi Ôn Uyển lên tiếng."

"Vậy ? Giỏi thật đấy."

"Vậy chẳng còn giỏi hơn Ôn Uyển ? Sao đỗ đại học nhỉ?"

"Nói nhảm, học trường cấp ba một trong thành phố, trường nhất đấy, trường của Ôn Uyển sánh ? Thi cử cũng cần may mắn, như biển đ.á.n.h cá , ai cũng thả lưới nhưng kiếm bao nhiêu tiền thì khác ."

"Con đôi khi xem vận may, Thừa Lỗi binh đoàn trưởng, bản lĩnh chẳng lớn ? Vậy mà cũng thương về. Khi vận đen, uống nước cũng họng!"

" đấy, ba suy sáu vượng."

...

Ôn Uyển cảm thấy thật buồn .

Giang Hạ vận may ? Cô sinh ngậm thìa vàng, còn lấy Chu Thừa Lỗi.

Nếu gia thế như Giang Hạ, cô đỗ Đại học Bắc Kinh từ lâu .

Giang Hạ hỏi bác Hà: "Bán tôm , bán thì trả tiền, trả tôm ."

Bác Hà vội nhét tiền túi: "Bán! Sao bán?"

Nói xong, bà liếc Ôn Uyển một cái bỏ , miệng lẩm bẩm: "Tính toán nhỏ nhoi thế mà cũng sai, đừng xen nữa! là nhiều chuyện!"

Điền Thái Hoa vốn nông cạn, thẳng tính: "Này, Tiểu Uyển ! Con trai nghịch ngợm, cần cô dạy , để nó dạy là ."

Ôn Uyển tức đến phát !

Đột nhiên cô cảm thấy thật nực !

là chuốc nhục !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-46-nhieu-chuyen-chi-chuoc-nhuc-vao-than.html.]

Mọi niềm vui đều tan biến!

Cô bận rộn cả buổi, cuối cùng chẳng lời khen nào, chỉ chê trách.

Mấy dân làng đúng là cả đời chỉ nghề đ.á.n.h cá!

Ôn Uyển cảm thấy mất mặt, rời nhanh chóng. Cô đưa túi tôm nhỏ lên: "Anh Chu, cân giúp em nhé!"

Chu Thừa Lỗi cân xong, Giang Hạ: "Mười cân hai lạng."

Giang Hạ đưa tiền cho Ôn Uyển.

Mười cân hai lạng chỉ ba đồng năm hào bảy, tròn là ba đồng sáu hào.

Ôn Uyển nhận tiền, bước với tâm trạng chán nản.

Ít quá, ba đồng nộp học phí xong là hết, cô còn kiếm tiền sinh hoạt phí và tiền đường lên đại học.

Cô tưởng kiếm ít nhất một hai trăm đồng từ ngọc trai.

khi cô đến, tôm gần như Giang Hạ nhặt hết, ngay cả hai con ốc ngọc cũng lấy mất.

Cuộc sống với cô chẳng bao giờ công bằng!

Vận may chẳng bao giờ mỉm với cô.

Ôn Uyển đỏ mắt bỏ .

Tôm nhanh chóng thu mua xong, tổng cộng bảy mươi ba cân sáu lạng, hai mươi lăm đồng bảy hào sáu phân, trả đúng hai mươi sáu đồng vì mấy ly tròn.

Giang Hạ đưa sổ sách cho Chu Thừa Lỗi xem.

Chu Thừa Lỗi nhận thấy sổ sách của Giang Hạ ghi chép rõ ràng, sạch sẽ, dễ hiểu.

Chữ cô thanh thoát, phóng khoáng, đầy nghệ thuật.

Chu Thừa Lỗi cảm giác như đang cầm một cuốn thư pháp chứ sổ kế toán.

Anh từng thấy chữ ký của Giang Hạ, nét chữ nhỏ nhắn, ngay ngắn, giống bây giờ lắm nhưng vẫn . Anh nghĩ nhiều, vì một chữ ký chẳng lên điều gì.

Do công việc, bản cũng luyện nhiều kiểu chữ khác .

Thu mua tôm xong, cả nhà bắt đầu luộc tôm, phơi tôm.

Giang Hạ phụ trách nhóm lửa, Chu Thừa Lỗi và bố lo việc luộc và phơi tôm - những công đoạn nặng nhọc.

, giữa trời nóng, nhóm lửa cũng chẳng việc dễ dàng. May mà hai cái nồi to nên xong khá nhanh.

Tính cả tôm nhà, tổng cộng một trăm chín mươi sáu cân tôm. Giang Hạ hỏi: "Số tôm phơi bao nhiêu tôm khô?"

Ông Chu đáp: "Khoảng mười cân tôm tươi phơi hai cân tôm khô, cô tự tính ."

Giang Hạ tính nhẩm, phơi xong chỉ còn ba mươi chín cân.

Một cân tôm mua ba hào năm, mười cân chỉ phơi hai cân tôm khô, tính cả củi, công sức, thời gian và chi phí vận chuyển.

"Vậy một cân tôm khô bán ba đồng năm hào."

Ông Chu từng bán: " , tôm khô loại hỗn hợp lớn nhỏ bán ba đồng năm, tôm lớn, phơi kỹ thể bán bốn đến năm đồng một cân, tôm nhỏ thì rẻ hơn, đến một đồng. Có phơi kỹ nên rẻ hơn, nhưng về nhà phơi cũng teo , xêm xêm thôi."

Cả sân, cả mái nhà đều phủ đầy tôm. Bà Chu lo lắng: "Bão qua, ngày mai nắng ."

Giang Hạ: "Không , nếu nắng thì hong bếp lò, đợi nắng lên phơi một ngày là khô."

Cô chỉ sợ đêm chuột mèo đến ăn vụng.

Bà Chu lẩm bẩm: "Phiền phức quá."

Giang Hạ gì.

Muốn kiếm tiền mà sợ phiền thì ?

Mộng Vân Thường

Thực , càng kiếm nhiều tiền thì càng nhiều phiền phức.

Bởi mỗi phiền phức đều tính giá bán.

Lúc , Chu Thừa Lỗi từ trong nhà bước , tay cầm hai con ốc gọi Giang Hạ.

Giang Hạ lên, lập tức tỉnh táo hẳn!

 

Loading...