Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 44: Chẳng phải nói là rất có học vấn sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:03:57
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thừa Lỗi trực tiếp bế Giang Hạ rời khỏi bãi biển, đặt cô xuống đưa cô về nhà, đó lấy một lọ t.h.u.ố.c bột Vân Nam Bạch Dược định bôi cho cô.
Giang Hạ : "Dùng nước đỏ là , t.h.u.ố.c bột sắp hết , đừng lãng phí. Vết thương tay cũng cần bôi thuốc."
Vết thương cánh tay còn sâu hơn.
Chu Thừa Lỗi gì, cầm lọ t.h.u.ố.c bột rắc lên vết thương ở đầu gối và mắt cá chân của cô như tiếc.
Xong xuôi, dậy: "Anh bãi biển bán mấy con tôm , em ở nhà, đừng lung tung."
Giang Hạ nhịn : "Em lúc nào lung tung ?"
Chu Thừa Lỗi im lặng, đúng là cô từng lung tung, nhưng...
Anh diễn đạt thế nào, chỉ cảm thấy cô lời lắm.
Giang Hạ cũng tranh cãi với : "Bán con tôm trong xô , con cá thanh y, cùng những thứ giá trị . Anh thấy thứ nào đáng bán thì bán hết. Chỉ đừng bán con sò biển ."
Chu Thừa Lỗi gật đầu bước ngoài, nhặt con tôm hùm và cá thanh y mà Giang Hạ bắt trong xô sang xô của , ngoại trừ con sò biển. Anh cũng định bán con ốc lớn , đó là một con ốc hoàng đế, to như , bên trong ngọc trai .
Giang Hạ cũng bán mấy con cua cô bắt , cô thích ăn chúng. Anh cũng nhặt vài con cua, bữa tối hôm nay ăn sớm, thể hấp chung với con tôm hùm món khuya cho cô.
Những thứ còn như sò trắng, sò huyết, hàu, nghêu... đều đáng giá, nên bán nữa. Đợi khi nào lấy nước biển về nuôi, để dành ăn dần.
Chu Thừa Lỗi phân loại xong liền xách xô và túi nilon đựng con cá đai lớn, đẩy xe cút kít chợ.
Trời bắt đầu tối, Giang Hạ đoán họ thể về sớm .
Cô ngoài đun nước nóng, định gội đầu và tắm rửa.
Giang Hạ thấy con tôm hùm và mấy con cua trong xô, rõ ràng là để cho cô ăn, vì chỉ cô thích ăn cua.
Hàu, vẹm xanh và các loại sò khác xếp đất thành một đống nhỏ, hàu lớn lắm.
Con ốc lớn và sò biển cũng bán.
Giang Hạ cảm thấy đói, bữa tối hôm nay ăn từ lúc đầy 4 giờ, giờ hơn 7 giờ .
Trên bếp than nồi cháo trắng, là do bà Chu nấu, là để ăn tối sáng mai.
Giang Hạ nghĩ khi xong cũng sẽ đói, bèn mở vài con hàu, chuẩn nấu một nồi cháo hải sản với tôm, cua và hàu.
Cô nhóm lửa đun nước nóng , đó mới mở hàu.
Mộng Vân Thường
Vừa mở xong một đĩa hàu nhỏ và sơ chế xong tôm hùm cùng cua, Chu Thừa Lỗi và ông Chu kéo hai sọt tôm về.
Giang Hạ ngạc nhiên: "Sao bán nữa?"
Bà Chu: "Hôm nay nhiều bán tôm, chỗ thu mua bảo để đến mai còn tươi, giảm giá thấp lắm. Thừa Lỗi bảo mang về phơi khô bán ."
Giang Hạ xong liền : "Phơi khô ở đây cũng nhiều, thu mua luôn tôm của khác trong làng?"
Chu Thừa Lỗi đang bê sọt tôm xuống xe, liếc cô.
Ông Chu : "Ý của Tiểu Hạ và Thừa Lỗi giống quá."
Bà Chu đau lòng : "Thừa Lỗi và cả của con chuyện với mấy nhà hàng xóm, thu mua tôm của họ. Giá cao hơn chỗ thu mua 5 xu một cân."
Tiền kiếm , còn mua đắt hơn.
là phá gia chi tử, bà Chu đau lòng chịu nổi.
Giang Hạ an ủi: "Không , phơi khô sẽ kiếm ."
Bà Chu: "Con và Thừa Lỗi giống hệt . phơi khô tự mang chợ thành phố bán mới , ở thị trấn khó bán lắm, phiền phức."
Bà Chu nghĩ tôm nhà bán thì thôi, ít nhất lỗ, phơi khô bán thì ăn dần cũng lãng phí. bỏ tiền mua tôm của khác thì hợp lý, nếu bán sẽ lỗ nặng.
Hơn nữa thời tiết , ai ngày mai nắng , nếu tôm phơi khô kịp, thối thì lỗ to.
Ông Chu: "Lúc đó phơi thêm ít cá khô, khi biển thì mang bán cùng, lo lắng nhiều gì?"
Giang Hạ cũng nghĩ , cô thêm, chuyển chủ đề: "Nước nóng đun xong , tắm . Con sẽ nấu cháo hàu tôm để ăn tối."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-44-chang-phai-noi-la-rat-co-hoc-van-sao.html.]
Đã bán tôm nữa, cô bỏ thêm vài con tôm cháo, cháo sẽ ngọt hơn.
Bà Chu: "Chưa tắm vội, nước nóng thì , sẽ trần tôm qua nước nóng phơi khô."
Bà Chu là , đống tôm nhiều như , bà sợ chúng thối.
Giang Hạ cũng lấy một cân tôm rửa sạch, trần qua nước sôi bỏ nồi cháo, thêm tôm cháo sẽ ngọt hơn.
Chu Thừa Lỗi liếc đầu gối Giang Hạ, nhưng cô kéo ống quần xuống, thấy gì nữa. Anh thêm, mang hai sọt tôm bếp, đổ hai cái nồi lớn.
Bà Chu chia nước sôi hai nồi.
Họ trần tôm qua nước nóng rải phơi, Giang Hạ cũng nấu xong nồi cháo, mời ăn xong tiếp.
Cả nhà đều đói, mỗi cầm một bát cháo ăn ngon lành.
Giang Hạ múc một bát cháo đầy tôm, hàu và cua cho Chu Chu, hỏi Chu Thừa Lỗi: "Sao bán nốt con ốc lớn ?"
Chu Thừa Lỗi: "Con ốc đó là ốc hoàng đế, giống như sò biển, thể ngọc trai bên trong."
Giang Hạ bỏ bát cháo xuống ngay, chạy ngoài lấy con ốc lớn và sò biển phòng.
Lát nữa sẽ đến bán tôm.
Dù ngọc trai , nhưng nếu ai đó lấy mất, chắc chắn sẽ đau lòng như mất một viên ngọc quý.
Lúc , bà Chu gọi ngoài sân: "Thừa Lỗi, mang tôm đến ! Ra ngay ."
Chu Thừa Lỗi đáp lời, ăn vội bát cháo phòng lấy một xấp tiền lẻ từ hộp sắt đưa cho Giang Hạ: "Em phụ trách thanh toán với dân làng, ở đây 150 đồng. Nếu đủ thì lấy thêm trong hộp."
"Được." Giang Hạ nhận lấy.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi nhanh chóng ngoài.
Cô tìm một cái giỏ nhựa đan để đựng tiền lẻ, treo tay tiện lợi.
Ngoài sân, mấy dân làng đến, mỗi đều xách xô đựng đầy tôm.
Ôn Uyển gánh hai bao tải lưng mấy dân.
Sau khi rơi xuống nước, cô về nhà quần áo đến bán tôm.
Cô liếc bát cháo đầy tôm, hàu và cua trong tay bà Chu, kiềm nuốt nước bọt.
Nhà họ Chu giàu thật, ăn uống sang như .
Không trách Giang Hạ khi trọng sinh , còn xúi giục chia nhà.
Ông Chu chuẩn sẵn cân, ông và Chu Thừa Lỗi sẽ cân tôm.
Phàn Đái Đệ xách xô chạy lên : "Cân của !"
Chu Thừa Lỗi liền cân cho cô, nửa xô tôm nhiều, khi trừ cân nặng của xô: "Một cân sáu lạng."
Phàn Đái Đệ: "Sao ít thế? Cân nhà chuẩn đấy?"
Chu Thừa Lỗi: "Nếu tin, chị thể mang đến chỗ thu mua."
Phàn Đái Đệ: "Thôi, thôi, lười lắm, đưa tiền ! Bao nhiêu tiền? Ai tính hộ với?"
Ôn Uyển cất giọng ngọt ngào: "3 hào 5 một cân, một cân sáu lạng là 5 hào 6."
Mấy dân làng còn đang tính, ngờ Ôn Uyển nhanh như .
Có khen: "Tiểu Uyển giỏi tính toán thật."
Trong làng một cô gái tên Chu Mẫn là bạn học cũng là bạn của Ôn Uyển, cô : "A Uyển học giỏi nhất trường chúng , thi cử luôn đầu, tính toán tất nhiên là giỏi ."
Nói xong, cô liếc Giang Hạ: " chị dâu Giang Hạ chắc còn giỏi hơn chứ? Người thành phố mà, chắc học vấn cao hơn."
Phàn Đái Đệ nhớ đến Giang Hạ thèm đáp lời , liền ngay: " đấy, vợ Thừa Lỗi chẳng từ thành phố đến , chẳng là học vấn ? Mấy con nhỏ thế mà tính ?"