Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 41: Ốc Gai Hải Cúc

Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:03:54
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Hạ nào nữ chính để mắt tới.

Lúc , bà Chu, nhà đại phòng và nhà bà cố cũng vội vã chạy đến.

Điền Thái Hoa thấy Giang Hạ nhặt cả một sọt tôm và nửa sọt cá, mắt đỏ lên vì ghen tị. Ông Chu vẫn đang thu nhặt từng đống tôm, cô nhịn buột miệng: "Cá tôm bãi biển đều các nhặt hết , gọi chúng sớm hơn?"

Ngoài tôm, gió lốc còn cuốn lên cả cá. Một con cá đáng giá hơn nhiều so với một con tôm, Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ thấy là nhặt ngay.

Giang Hạ chẳng thèm để ý đến Điền Thái Hoa, thậm chí chẳng thèm liếc mắt .

Loại càng đáp , họ càng nước lấn tới. Thà dành thời gian đó nhặt thêm vài con tôm kiếm tiền còn hơn.

Cứ để cô tự tự , tự khổ tự sầu !

Chu Thừa Lỗi cũng chẳng gì.

Ông Chu lên tiếng: "Tiểu Hạ còn gì? Trời còn mưa to cô đến ! Mau nhặt ! Tranh thủ lúc khác đến, nhặt thêm chút nữa. Tiểu Hạ và Thừa Lỗi là những dám đến giữa mưa đấy."

Điền Thái Hoa mím môi, còn tâm trạng đố kị nữa, vội chạy đến một chỗ đông tôm để nhặt.

dùng một cái xẻng nhỏ, gom tôm thành đống, nhưng thấy Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi dùng cái cào cải tiến chỉ vài nhát gom cả đám tôm xung quanh!

hối hận vô cùng!

Giá mà mang theo cái cào từ đầu.

còn nghi ngờ Giang Hạ bãi biển nhiều tôm như .

chuyện đó ?

Chỉ thể là vô tình trúng phóc, cô quá may mắn.

Có những từ khi sinh may mắn hơn , như Giang Hạ, bố là lãnh đạo lớn, là giám đốc nhà máy, từ nhỏ học xe Jeep.

Ông trời bất công thế, cô vì là con gái suýt vứt bỏ khi sinh , việc học hành càng thể.

Bà Chu và bà cố ở cùng , họ cũng nhận cái cào cải tiến trong tay Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi tiện lợi.

Bà cố : "Sao nghĩ cách đan cái cào như thế ?"

Bà Chu : "Tiểu Hạ đấy."

Bà cố: "Ôi, Tiểu Hạ thông minh quá, học cái đầu khác hẳn!"

Bà Chu gật đầu tán thành, sọt tôm đầy ắp, bà ngậm miệng.

Vận biển của Giang Hạ thật , đây bão, nhiều tôm thế ? Trăm năm khó gặp!

Người khác bắt hải sản, cô cũng , đầu tiên cả bãi cá tôm chờ cô thu lượm.

Bà Chu cũng hối hận vì lúc nãy cùng.

Bà Chu hào hứng nhặt tôm bãi biển.

Mưa càng lúc càng nhỏ, dân làng cũng lượt kéo đến, bãi biển ngày càng đông .

Chưa đầy nửa tiếng, cả bãi biển chật kín .

Chu Thừa Lỗi gọi ông Chu thu lưới vây tôm.

Trên bãi biển quá đông, dù họ cũng nhặt kha khá tôm, Giang Hạ quyết định về phía đá ngầm.

Chu Thừa Lỗi thấy cô , gọi : "Giang Hạ, em ?"

Giang Hạ chỉ về phía đá ngầm: "Em đến đó xem một chút."

Chu Thừa Lỗi dặn dò: "Cẩn thận đấy, mặt đá thể trơn."

Giang Hạ gật đầu, tỏ hiểu, xách xô nước về phía đá ngầm.

Ôn Uyển thấy tiếng Chu Thừa Lỗi gọi Giang Hạ, liền theo, thấy Giang Hạ về phía đá ngầm, tim đập thình thịch!

tìm khắp bãi biển mà thấy hai con ốc ngọc trong giấc mơ, chắc chắn chúng ở trong đám đá ngầm.

Không thể để Giang Hạ nhặt !

Cô còn kiếm tiền nộp học phí.

Mộng Vân Thường

Ôn Uyển vội vàng về phía đá ngầm.

Giang Hạ thấy Ôn Uyển vượt qua , nhanh chóng tiến về phía đá ngầm, nhưng để ý.

Bãi biển của cô, ai thì , cô quản .

Giang Hạ chậm rãi, thấy chân lỗ khí sủi bọt, cũng lấy xẻng nhỏ đào thử xem loài nhuyễn thể .

đào lỗ khí, từ từ tiến về phía đá ngầm.

Đột nhiên, một vật lớn bay tới, trúng bắp chân Giang Hạ.

Giang Hạ vật to lớn rơi chân, đó là một con ốc biển chi chít gai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-41-oc-gai-hai-cuc.html.]

Rất to, những cái gai cũng dài!

Giang Hạ sợ hãi, may mà cô ủng cao, thì bắp chân đ.â.m thủng mấy lỗ !

vẫn một chỗ bắp chân cô đau nhói!

Giang Hạ vén ống quần lên xem, quả nhiên thương!

Một giọt m.á.u nhanh chóng hình thành, theo làn da trắng nõn chảy trong ủng.

Giang Hạ vội ấn vết thương.

Chu Tuấn Kiệt suýt giẫm con ốc đầy gai, nếu giẫm trúng, dù giày, chân cũng coi như hỏng!

Tức giận, đá bay nó , ngờ trúng Giang Hạ.

Có trúng chân Giang Hạ nhỉ!

Da cô trắng và mềm mại như thế, chỉ lộ một chút bắp chân, từ xa thấy trắng sáng.

Hắn định tiến gần, nhân cơ hội quan tâm, sờ một cái...

Phàn Đái Đệ kéo : "Con đấy?"

"Đá trúng , con xem thương ."

Phàn Đái Đệ cũng thấy Giang Hạ trúng, còn chảy m.á.u nữa.

Da Giang Hạ quá trắng, m.á.u chảy rõ.

tức giận kéo Chu Tuấn Kiệt ngay: "Con ngu ? Lúc đến, đền tiền t.h.u.ố.c ? Cứ giả vờ ! Bãi biển đông thế, ai ai đá? Đừng nhận!"

Lúc , Giang Hạ cũng ngẩng đầu xem ai đá con ốc nguy hiểm đến.

Hướng đó, cô thấy Phàn Đái Đệ và con trai, cùng vài dân làng đang cúi xuống nhặt đồ.

Cô nghi là hai con họ đá, nhưng thấy rõ.

"Ai đá con ốc qua đây! Làm thương !"

Phàn Đái Đệ lớn tiếng đáp: "Không thấy, chúng !"

Đằng xa, Chu Thừa Lỗi thấy Giang Hạ vén ống quần, cũng thấy bắp chân cô chảy máu.

Lưới vây tôm thu xong, giao cho ông Chu cất , vội chạy đến.

Ôn Uyển cũng thấy Giang Hạ trúng, còn thấy con ốc lớn đập !

Hơi thở Ôn Uyển gần như ngừng !

Con ốc ngọc trong giấc mơ!

Vì nó đầy gai, nên cô nhớ rõ.

Ôn Uyển vội chạy tới.

Mong Giang Hạ đừng nhặt, đừng nhặt!

biển, chắc nhỉ?

Chu Thừa Lỗi chạy đến, Giang Hạ đang cúi xuống ấn chỗ chảy máu.

Hắn quỳ xuống: "Bị thương thế nào? Anh xem nào."

"Không , ai đá cái qua, bắp chân em thương. May mà em ủng cao, đỡ , chỉ một cái gai dài đ.â.m , thì chân hỏng ."

"Anh xem vết thương sâu ." Chu Thừa Lỗi yên tâm.

Loại vết thương nhỏ sắc nhọn như thế, nếu sâu, tiêm phòng uốn ván.

Giang Hạ buông tay: "Không sâu lắm, xương chặn , ủng cũng chịu phần lớn lực."

Chu Thừa Lỗi , may mà vết thương sâu, ngẩng đầu lên: "Xương đau ? Anh đưa em đến trạm y tế."

Bị con ốc gai to như thế đập , tổn thương xương .

Lại đến trạm y tế? Giang Hạ lắc đầu: "Không , lúc đập mạnh lắm, cần đến trạm y tế, đừng quá, đến đó bác sĩ cho, xem m.á.u cũng ngừng chảy ."

Chu Thừa Lỗi cũng nhớ đưa cô khám khi sốt: "Bị thương thì khám là chuyện bình thường."

Ôn Uyển lúc cũng tới, liếc con ốc, nhẹ nhàng : "Chị Giang Hạ, thương ? Không chứ?"

Giang Hạ ngạc nhiên vì cô chủ động hỏi thăm, đáp: "Không , cái đập , ai đá qua."

Giang Hạ dùng chân khẽ đá con ốc gai hải cúc.

Con ốc lăn đến chân Ôn Uyển.

Tim Ôn Uyển đập mạnh, cô cúi xuống nhặt lên, tỏ bình thường.

 

Loading...