Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 40: Tuyệt đối không để Giang Hạ nhặt được

Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:03:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Uyển những tấm lưới vây bãi biển cùng từng đống tôm nhỏ mà Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ thu nhặt , mắt đỏ hoe.

Hôm nay, cô bố và kế ép buộc bỏ học, viện cớ tiền đóng học phí, bắt cô kiếm tiền phụ giúp gia đình.

chờ đợi trận bão , chờ đợi cơ hội nhặt tôm bán lấy tiền đóng học phí. Cô lặp con đường cũ của kiếp .

Kiếp , cô học hết cấp ba cũng vì mùa hè năm kiếm đủ tiền học, buộc nghỉ học.

Mẹ kế cho rằng con gái sớm muộn gì cũng lấy chồng, học nhiều chẳng ích gì, chi bằng sớm kiếm tiền giúp gia đình, kẻo lấy chồng sẽ thành công toi. Bố cô cho tiền học, suốt thời gian học cấp ba, cô đều tự kiếm tiền đóng học phí.

Bố cô con trai ruột, chỉ hai con gái: một là cô, hai là đứa em gái do bố và kế sinh . Vì thế, ông xem con trai riêng của kế như con đẻ, dốc hết tiền của nuôi nấng đứa con nuôi , mong nó sẽ phụng dưỡng .

Hơn nữa, ông Ôn cũng nghĩ con gái học nhiều chẳng bằng lấy chồng , hạnh phúc hôn nhân còn hơn cả công việc định.

Thế nên kiếp , cô học xong lớp 12 kiếm tiền phụ gia đình.

Tiền cô dùng để nuôi con trai kế và em gái cùng cha khác học.

Không lâu , cô lấy chồng.

Cuộc hôn nhân kiếp của cô chẳng hơn gì Giang Hạ, chồng cô là một tay cờ bạc.

Người đàn ông đó do kế chọn, tuy ly hôn một nhưng việc ở hợp tác xã, công việc định, vợ ly hôn vì sinh con.

Anh hứa khi cưới sẽ xin cho cô hợp tác xã việc, còn đưa nhiều sính lễ.

Mẹ kế bảo: "Học hành chẳng để kiếm việc ? Vào hợp tác xã là bàn đạp vững chắc, trai con nghiệp đại học chắc kiếm việc ngon thế ."

Lúc đó, cô cũng thấy lý lẽ của kế hợp tình hợp lý, công việc ở hợp tác xã ai chẳng mơ ước?

Người đàn ông đó thực sự thích cô, đối xử với cô, mỗi đến đều mang theo quà cáp, còn hứa khi cưới, nếu cô hợp tác xã, thể tiếp tục học đại học, sẽ nuôi cô.

Thế là cô đồng ý lấy ! Cô còn thi đỗ đại học, nhưng nhập học phát hiện thai, cuối cùng nghiệp .

Bởi vì khi cô mang thai, bản chất thật sự của lộ rõ: nghiện cờ bạc, mỗi tháng lãnh lương là đem tiền đ.á.n.h bạc, thua sạch mới về nhà. Sau còn bắt vì cờ bạc, mất luôn việc .

Sau khi sinh con, cô nuôi chồng và con. tiền cô kiếm , vẫn lén lấy đ.á.n.h bạc, thua về quỳ gối xin tha thứ. Vì con gái, vì đứa con thứ hai trong bụng, cô một nữa tha thứ cho ...

Rồi chứng nào tật nấy, đ.á.n.h bạc thua cả nhà cửa, con gái cũng hư hỏng...

Quá khứ thể , Ôn Uyển dừng suy nghĩ. Kiếp , cô nhất định vết xe đổ, nuôi trai kế và em gái học, lấy đàn ông đó nữa. Cô sẽ tự thi đỗ đại học, thoát khỏi phận kiếp !

Thời buổi , sinh viên đại học trọng vọng!

Anh trai kế và em gái cô đều học đại học, khi nghiệp công việc , cuộc sống sung túc hơn cô gấp bội! Tuổi già còn lương hưu hàng tháng.

Ôn Uyển những tấm lưới vây và từng đống tôm nhỏ.

Nếu Giang Hạ cũng là trọng sinh, còn chặn đường cô kiếm tiền học phí để đổi phận...

Thì cô cũng chẳng cần khách sáo nữa, mạnh ai nấy !

Xem ai thể đổi vận mệnh của .

Ban đầu, cô nghĩ nếu Giang Hạ cũng là trọng sinh, ly hôn với Chu Thừa Lỗi, thì cũng thể kẻ thứ ba.

giờ nghĩ , Chu Thừa Lỗi thích Giang Hạ.

Hơn nữa, giấc mơ của cô quá chân thực, từng chi tiết đều ứng nghiệm, nên Chu Thừa Lỗi chắc chắn sẽ là chồng cô trong tương lai.

Giang Hạ bây giờ chỉ là kẻ chiếm tổ chim.

Mới đây, cô mơ thấy Chu Thừa Lỗi cứu khỏi sóng biển, và cô tin rằng hôm nay chính là thời khắc định mệnh của hai .

Ôn Uyển vội chạy đến bên Chu Thừa Lỗi, : "Anh Chu, hai đến sớm thế?"

Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ tách , mỗi một nơi thu nhặt tôm.

Chu Thừa Lỗi chỉ đáp "ừ", ngẩng đầu lên, cũng chẳng cô, tiếp tục dùng cái cào gom tôm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-40-tuyet-doi-khong-de-giang-ha-nhat-duoc.html.]

Ôn Uyển nghĩ nên vội, lát nữa sẽ cứu thôi.

Bây giờ quan trọng là tranh thủ thời gian nhặt tôm kiếm tiền, kẻo tiền đóng học phí.

Sóng biển lúc khá mạnh, cô ngờ Giang Hạ thông minh đến mức dùng lưới vây để chặn tôm, cho chúng sóng cuốn .

cô cũng chuẩn , mang theo tấm ván thu gom lúa, nhưng khi cào, bùn đất nhiều hơn cả tôm, sạch cũng khó, thêm bãi biển bằng phẳng, dùng ván tiện.

Cô thấy Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ dùng cào tre cải tiến, chỉ cần khẽ đẩy là thể gom tôm, bùn đất sẽ lọt qua khe hở, để những con tôm sạch sẽ. Hơn nữa, cào răng, sợ địa hình gồ ghề, tiện lợi hơn nhiều!

Sao cô nghĩ đến việc dùng cào nhỉ?

Ôn Uyển đành bỏ tấm ván, dùng tay để nhặt tôm.

Ngoài tôm, đêm qua cô còn mơ thấy hai con ốc biển, khác nhặt và bên trong ngọc trai.

Hai con ốc đó cũng là mục tiêu của cô hôm nay!

Ôn Uyển liếc giỏ bên cạnh Chu Thừa Lỗi, thấy ốc, cô thở phào nhẹ nhõm.

nhặt tôm tìm ốc.

Tranh thủ lúc trời mưa, ai biển, một lát nữa tạnh mưa, dân làng sẽ kéo đến.

Không lâu , ông Chu cũng xuất hiện.

Thấy Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ lâu về, ông đoán chắc bãi biển hải sản nên vội chạy , nhưng cũng lo lắng hai gặp chuyện .

Ông Chu từ xa thấy bãi biển khác thường, vội chạy đến.

Chu Thừa Lỗi thấy bố liền : "Bố, bố giúp con hốt từng đống tôm giỏ."

Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ dùng cào gom nhiều đống tôm.

Tuy mỗi đống nhỏ nhưng cũng vài cân.

"Được!" Ông Chu vội chạy dùng rá hốt tôm giỏ.

Mộng Vân Thường

Ông ngậm miệng: "May mà Tiểu Hạ chuẩn chu đáo thế !"

Nếu mang đủ đồ, chạy về lấy, thời gian về đủ để thu vài cân tôm !

, giờ bãi biển như một sân phơi lúa, nhưng là phơi đầy tôm!

Nói quá!

thật sự tôm rải rác khắp nơi.

Ôn Uyển thấy ông Chu đến càng sốt ruột, điều chứng tỏ sẽ càng nhiều biển.

Hiện tại cô mới nhặt một giỏ.

Và vẫn tìm thấy hai con ốc ngọc trong mơ.

bãi biển rộng lớn, tìm dễ dàng?

Cô đảo mắt quanh: Ốc ngọc trai rốt cuộc ở ?

Ánh mắt Ôn Uyển đột nhiên dừng chiếc tay áo mà Giang Hạ đang đeo.

Trong mơ, bàn tay nhặt ốc thon thả, trắng nõn, mềm mại, rõ ràng là bàn tay của sống trong nhung lụa, nhưng đeo tay áo đỗi tương phản.

Giống hệt tay áo của Giang Hạ.

Tim Ôn Uyển đập thình thịch.

 

Loading...