Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 35: Anh đã sẵn sàng đỡ cô ấy rồi, kết quả...

Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:03:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thừa Lỗi chuẩn tinh thần để đỡ cô !

Kết quả, Giang Hạ bỗng nhận : chỉ là hai con ngỗng thôi, gì đáng sợ? Đâu rắn!

Cô bất ngờ , nhanh đến mức hai con ngỗng cũng giật .

Giang Hạ nhanh nhẹn túm lấy cổ một con ngỗng đang vươn dài về phía , nhấc bổng nó lên!

Ngay lúc đó, con thứ hai cũng lao tới tấn công, cô liền túm luôn cổ nó, giơ cao lên trời!

Giang Hạ nâng hai con ngỗng lên, nặng tay nhưng vẫn cố giữ vững khí thế. Cô cau mày, quát: "Cắn! Còn dám c.ắ.n nữa ? Lão nương tay, tưởng là mèo bệnh hả?"

"Nghe , còn dám ? Dám c.ắ.n nữa, bắt thịt! Nấu súp!"

Chu Thừa Lỗi: "..."

Anh buông tay xuống, bước đến gần.

Giang Hạ mắng vài câu thả hai con ngỗng xuống.

Hai con vật lập tức lao tấn công cô.

túm lấy đầu chúng, giơ lên cao!

Ánh mắt sắc lạnh thẳng mắt chúng: "Còn dám? Nấu súp bây giờ!"

Hai con ngỗng "Lạc Đầu Nga": "..."

Lần khi Giang Hạ thả xuống, chúng dám hó hé nữa, lập tức bỏ chạy!

Chu Thừa Lỗi bật .

Giang Hạ tiếng , chợt nhớ hình ảnh hung dữ lúc nãy của , ngại ngùng: "Hai con ngỗng hung dữ lắm, cứ đuổi theo c.ắ.n em."

Cô liếc hai con vật, lúc chúng đang khắp sân, như đang thị sát lãnh địa mới.

Chu Thừa Lỗi nén nụ , gật đầu: "Ừ, ngỗng vốn dữ. Lần thịt nấu cho em ăn, nhốt chúng ."

Hình ảnh cô lúc nãy khiến thấy cô ngày càng thích nghi với cuộc sống nông thôn.

Trước đây, cô chê bai đàn gà vịt nhà lắm, thấy là bịt mũi!

Khóe miệng Chu Thừa Lỗi nhếch lên, bước nhanh về phía hai con ngỗng. Có lẽ động vật đều giác quan nhạy bén, chúng thấy đến liền bỏ chạy, còn dáng vẻ hung hăng đuổi c.ắ.n Giang Hạ lúc nãy?

Y như chuột thấy mèo!

Giang Hạ nghiến răng: "Hai con chỉ cái bắt nạt kẻ yếu, sớm muộn gì cũng nồi!"

Chu Thừa Lỗi rảo bước, cúi vươn tay túm cổ một con, bước thêm bước nữa túm luôn con thứ hai.

Anh xách hai con ngỗng phía nhà nhốt .

Khi , thấy Giang Hạ đang bày những cây dâu và hoa giống .

Anh nhà kho lấy cuốc: "Em định trồng cây và hoa ở ?"

Giang Hạ suy nghĩ kỹ, chỉ góc tường cạnh giếng: "Cây lựu trồng cạnh giếng, lựu ý nghĩa , hoa đỏ thêm phần may mắn, trồng sân cũng . Cây nho trồng bên , giàn."

Chu Thừa Lỗi liếc cô - nho tượng trưng cho đông con, lựu cũng , còn hồng là "sự như ý". Cô mua cây "đông con nhiều phúc", chăng đang ám chỉ điều gì?

Giang Hạ để ý, tiếp tục: "Cây ổi và hồng trồng nhà nhé?"

"Được. Vậy dâu và hoa trồng góc tường?" hỏi.

"Em định , nhưng sợ gà mổ dâu." Đàn gà dẫn đàn con khắp nơi.

Chu Thừa Lỗi gợi ý: "Trồng dâu chậu , khi quả thể treo lên tường. Phía hình như hai chậu cũ."

Anh lấy hai chậu cũ và một mẹt gỗ mẻ: "Chậu nhỏ thì trồng tạm mẹt, đổi chậu ."

Giang Hạ chiếc chậu đất nhỏ xíu, chỉ trồng một cây dâu, gật đầu đồng ý.

Chu Thừa Lỗi bắt đầu đào hố trồng lựu, đất đào lên đổ chậu và mẹt, đặt mái hiên ít nắng để cô trồng dâu.

Anh tiếp tục đào hố trồng cây.

Khi Giang Hạ trồng xong dâu và hoa, Chu Thừa Lỗi cũng thành các hố.

Hai vợ chồng một giữ cây, một lấp đất. Ánh hoàng hôn chiếu xuống, khoảnh sân trở nên yên bình lạ thường.

Không lâu , Ông Chu dùng xe cút kít chở hai bó tre về, Chu Chu theo phụ đẩy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-35-anh-da-san-sang-do-co-ay-roi-ket-qua.html.]

Cô bé bước liền cất giọng ngọt ngào: "Chú, thím ơi!"

Rồi chạy đến bên Chu Thừa Lỗi tò mò: "Chú đang ?"

"Trồng nho cho Chu Chu ăn, Chu Chu thích ăn nho ?"

Cô bé vui vẻ gật đầu: "Thích ạ!"

Ông Chu : "Bảo cha chặt tre về, là để giàn nho hả?"

"Vâng."

Giang Hạ : "Bố, Chu Chu, trong nhà dứa và nho."

Ông Chu mặn mà với trái cây: "Bố thích ăn, hai đứa ăn ."

"Hai đứa ăn , để phần bố và Chu Chu đấy."

"Vậy Chu Chu ăn hộ ông nhé."

Chu Chu thế liền chạy nhà, để chiếc cặp chéo màu xanh quân đội bạc màu xuống, rửa tay.

Xong xuôi, cô bé nhà hai miếng dứa, thấy ít quá dám lấy, chỉ bứt một quả nho bỏ miệng.

Chua chua ngọt ngọt, thỏa mãn vô cùng.

Cô bé tiếc nỡ nhả vỏ, nuốt luôn cả vỏ, hạt nho nhả lòng bàn tay giữ để trồng.

Ăn hai quả nho và vài quả sim xong, cô bé dám ăn nữa.

Giang Hạ trồng xong hoa nhà, thấy Chu Chu động đến dứa, nho và sim cũng gần như nguyên vẹn.

Đứa trẻ mồ côi sống nhờ nhà khác luôn dè chừng như .

Cô lấy tăm ghim một miếng dứa đưa cho cô bé: "Sao Chu Chu ăn dứa? Ông ăn, Chu Chu ăn hết ! Ngâm lâu ngon ."

Chu Chu ngần ngại nhận lấy, mỉm : "Cảm ơn thím."

Không còn vẻ rụt rè như .

Giang Hạ xoa đầu cô bé: "Ăn nốt miếng dứa , ngâm lâu hỏng đấy, đừng phí."

"Vâng ạ." Chu Chu ăn xong một miếng, ghim miếng còn , ngưỡng cửa l.i.ế.m liếm c.ắ.n một miếng nhỏ, lòng tràn ngập hạnh phúc, mắt thành vệt.

Ăn liền hai miếng dứa, điều mà đây cô bé từng trải nghiệm.

Trước , cô bé chỉ ăn những miếng vụn, miếng to đều dành cho các .

Sau khi trồng xong cây, Chu Thừa Lỗi tưới nước cho chúng, Giang Hạ thấy tạt vài gáo nước lên nắp giếng đêm qua.

Cô tò mò: "Sao tưới nước lên nắp giếng?"

Anh xách xô nước đáp: "Làm bê tông mau cứng hơn."

Cô hiểu .

Ông Chu thấy con trai xong việc liền : "Thừa Lỗi, cả bọn biển chắc về , con cùng bố đón hàng."

Mộng Vân Thường

Chu Thừa Lỗi đáp: "Vâng."

Giang Hạ nhớ Điền Thái Hoa cũng phụ, dù chỉ , nhưng vẫn góp phần, liền : "Em cũng phụ nhé!"

Chu Thừa Lỗi từ chối: "Không cần, hai cha con ."

Ông Chu cũng cần.

cố nữa.

Ước chừng hai về ngay, Giang Hạ bỏ củ ấu nồi luộc để tối ăn vặt, mới rửa rau nấu cơm.

Khi ấu chín, cô bỏ một bát, lấy giỏ đựng vài quả xoài và hai chùm nho mang sang nhà bà cố.

Vừa cổng gặp Chu Thừa Lỗi và trở về.

Cô ngạc nhiên vì họ về sớm, nhưng thấy mặt Điền Thái Hoa đen kịt, đoán hôm nay mùa cá.

Thấy giỏ trái cây tay Giang Hạ, mặt chị bớt căng thẳng, tưởng là mang cho .

 

Loading...