Đôi môi mềm mại lướt qua cánh tay, Chu Thừa Lỗi tim đập loạn nhịp như điện giật, vội rút tay .
Giang Hạ thoáng đỏ mặt, lùi nhanh về , kết quả va chiếc ghế tre máy kéo!
Chu Thừa Lỗi nhanh chóng đỡ lấy, cánh tay dài chống ngay phía đầu cô, giọng khàn khàn: "Đừng động, để mang . Em nhà ."
"Vâng." Giang Hạ kẹt giữa máy kéo và , mặt càng nóng bừng, cảm thấy vô cùng bối rối, thể chịu nổi nữa. Cô khẽ khom , chui qua cánh tay bước .
Chu Thừa Lỗi cũng thầm thở phào, cảm thấy thời tiết còn nóng hơn cả buổi trưa.
Giang Hạ chạy sân nhớ giỏ rau và trái cây lấy.
Cô chỗ lái, xách giỏ rau nhà, đó mang theo trái cây và con ngỗng lớn Giang Dương tặng.
Hơi nặng, cô mang vất vả.
Chu Thừa Lỗi đang dỡ đồ đạc từ máy kéo xuống, Bà Chu và bà cố đang giúp đỡ. Anh thấy liền : "Để đấy, lát nữa mang ."
Giang Hạ: "Không , em ."
Cô ôm một con ngỗng nặng mấy ký từ máy kéo xuống.
Bà Chu hỏi: "Sao mua tới hai con ngỗng?"
Chu Thừa Lỗi: "Giang Dương tặng."
Bà Chu: "Đứa bé đó lúc nào cũng tặng nọ tặng . Ngày khác nhớ mang ít cá khô sang biếu nó."
"Ừ."
Bà Chu : "Giang Dương năm đó cùng lính, giờ hai đứa con của nó cũng sáu bảy tuổi nhỉ?"
"Khoảng đó." Chu Thừa Lỗi trả lời qua loa, một tay xách hai chiếc ghế tre, đến bên Giang Hạ, nhẹ nhàng lấy túi trái cây từ tay cô, mang sân, đặt ghế và túi trái cây mái hiên, ngoài tiếp tục chuyển đồ.
Bà Chu mang theo hai chiếc ghế tre : "Hai đứa cũng cố gắng lên đấy!"
Lần Chu Thừa Lỗi đáp .
Giang Hạ càng dám gì, mặt cô vẫn còn đỏ.
Bà cố mang hai chiếc ghế tre , hiền hậu: "Chúng mới cưới bao lâu, bà nóng vội gì? Nghe bà , chuyện càng nóng vội càng thành. Cứ thong thả, tự khắc sẽ ."
Bà Chu cũng dám nữa, đúng là thể nóng vội, càng nóng càng khó con.
Bà tiếp tục giúp chuyển đồ.
Giang Hạ thầm thở phào, cũng giúp nữa, định rửa trái cây mời ăn.
Cô bếp lấy giỏ tre, nhặt xoài và nho giỏ, lộ hai quả dưa hấu to.
Cô bê một quả giếng, dùng nước trong xô rửa sạch vỏ.
Trời nóng quá, cô định bổ dưa để ăn khi chuyển đồ xong.
Chỉ tiếc là dưa ướp lạnh, thịt dưa chắc cũng ấm, nhưng ít nhất cũng giải khát .
Chu Thừa Lỗi mang chiếc giường tre , thấy liền tới, nhấc quả dưa ném xuống giếng.
"Ơ, gì thế? Dưa chìm xuống thì ?" Giang Hạ vội vàng xuống giếng.
Quả dưa chìm xuống, b.ắ.n tung tóe nước, nổi lên.
Giang Hạ: "..."
Không ngờ nó chìm?
Chu Thừa Lỗi kéo cô xa mép giếng: "Không chìm . Em mát dưa ? Để trong giếng, chiều tối kéo lên ăn, bên trong sẽ lạnh."
Giang Hạ đầu thấy cách , gật đầu: "Ừ."
"Đừng gần miệng giếng thế." Chu Thừa Lỗi dặn dò thêm một câu tiếp tục chuyển đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-34-hai-con-ngong-lon-duoi-can-co.html.]
Dưa ăn , nhưng còn các loại trái cây khác. Giang Hạ rửa sạch nho, sim, bổ quả dứa cuối cùng, gọt vỏ, cắt bỏ phần gai đen, chia thành sáu miếng ngâm trong nước muối.
Cuối cùng, cô cắt vài quả xoài, thái hạt lựu, bỏ bát to.
Vừa xong xuôi, Chu Thừa Lỗi và hai cũng chuyển hết đồ nhà.
Giang Hạ lấy khăn lau bàn mới, bày mấy đĩa trái cây lên.
Cô mời ăn.
Chu Thừa Lỗi uống một ngụm nước từ cốc sứ: "Mọi ăn , trả máy kéo."
Giang Hạ nắm tay áo : "Vội gì, ăn xong trả cũng mà."
Bà cố hiền xuống ghế gỗ mới: "Phải đấy, ăn chút trái cây cũng muộn! À, cái ghế dài thoải mái ghê!"
Bà Chu đĩa trái cây bàn, xót ruột: Ai ăn trái cây một nhiều thế ? Tốn bao nhiêu tiền đây?
Bà nghĩ đến mấy đứa cháu: "Mấy đứa A Quang cũng lâu ăn trái cây. Còn trái cây nào ? Cho chúng nó..."
Bà cố bỏ một quả nho miệng Bà Chu, ngắt lời: "Nho ngọt lắm, bà thử !"
Bà Chu: "..."
Con cháu tự phúc của chúng, lo gì? Cha chồng mà rõ ràng, ăn của đứa con nhớ đứa con , chỉ lấy đồ nhà nó đem cho đứa khác, thật nên.
Giang Hạ gắp một miếng dứa đưa cho Chu Thừa Lỗi: "Anh thử xem ngọt ."
Chu Thừa Lỗi cô một cái, nhận lấy miếng dứa, bàn tay to vô tình chạm tay cô.
Mộng Vân Thường
Giang Hạ cảm thấy tim đập nhanh, nghĩ đến cảnh lúc nãy, mặt nóng bừng, vội cúi đầu gắp miếng dứa khác mời bà cố và Bà Chu.
Chu Thừa Lỗi ăn xong dứa, bóc nho, nhưng ăn mà để nửa bát nho mặt Giang Hạ: "Anh trả máy kéo."
Nói dậy .
Giang Hạ ngơ ngác theo, thấy bóng lưng cao ráo của bước qua ngưỡng cửa.
Cô , gắp một quả nho bỏ miệng, ngọt lịm.
Bà cố và Bà Chu cũng nỡ ăn nhiều, chỉ ăn một miếng dứa, một quả nho và một miếng xoài thôi, cùng sang nhà bà cố đan lưới.
Phụ nữ trong làng rảnh là đan lưới kiếm tiền.
Ít ai , nhưng cũng mấy lười thích tụ tập đ.á.n.h bài, đ.á.n.h mahjong. Bà Chu và bà cố loại đó, rảnh là họ việc.
Giang Hạ ăn xong dứa, nho và chút xoài, sim.
Xong xuôi, cô rửa tay, lấy cuốc định trồng cây giống và hoa mang về.
Rồi cô thấy hai con ngỗng buộc chân ở góc.
Nhớ lời Giang Dương dặn về nhà thả chúng , buộc lâu sẽ c.h.ế.t.
Giang Hạ liền tới, một tay nắm cổ mỗi con, mang chúng chỗ nuôi vịt thả.
Giang Dương cũng bắt ngỗng kiểu , chắc .
thả xong, lưng , hai con ngỗng liền xòe cánh đuổi theo cắn!
Giang Hạ bao giờ gặp cảnh , theo phản xạ liền chạy!
Chu Thừa Lỗi trở về, thấy Giang Hạ hai con ngỗng đuổi.
Thấy cô chạy về phía , tưởng cô sẽ sợ hãi chạy lòng .
Anh vô thức giơ tay...