Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 15: Tự Mình Đa Tình

Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:03:12
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thừa Lỗi nhíu mày Giang Hạ, bỏ ngoài tai lời Ôn Uyển. Thấy cô phản ứng, trực tiếp bước đến bên cạnh nàng.

Giang Hạ đang cúi đầu những tấm ngói, cân nhắc xem hình mảnh mai của một thể mang mấy tấm. Cô thấy Chu Thừa Lỗi , nhưng tưởng đang với Ôn Uyển.

Nàng đưa tay , quyết định một mang mười tấm cho chắc.

Tay giơ lên ai đó nắm lấy.

Chu Thừa Lỗi nắm lấy cổ tay Giang Hạ, dùng một chút lực kéo cô khỏi xe đẩy.

Giang Hạ ngẩn , ngước mắt đầy thắc mắc.

"Vừa nãy thấy ?" Chu Thừa Lỗi cau mày.

Giang Hạ: "..."

thấy, chỉ là đang với .

Chu Thừa Lỗi kéo cô đến mái hiên cửa: "Ngồi xuống , tay đau ? Thuốc đưa em bôi ? Đó là t.h.u.ố.c trắng Vân Nam, hiệu quả lắm, em bôi một chút, ngày mai sẽ đỡ đau ngay."

Ôn Uyển Chu Thừa Lỗi kéo Giang Hạ , mặt đỏ bừng: Hóa lời với ? Mình tự đa tình !

Giang Hạ: "Em sẽ bôi tối khi ngủ. Bây giờ còn việc, bôi xong cũng trôi mất, phí thuốc."

Thuốc trắng Vân Nam quả thực , nhưng dùng cho vết thương tay cô phần lãng phí, chắc loại t.h.u.ố.c rẻ.

Giang Hạ xuống bậc cửa, cầm lấy chiếc bình nước quân dụng màu xanh lá đặt bên cạnh, định mở nắp.

Chu Thừa Lỗi với tay qua, đỡ lấy bình nước giúp cô mở đưa : "Không việc gì cần em cả, bôi t.h.u.ố.c sớm để mau lành."

Nói xong, tiếp tục chuyển ngói.

Giang Hạ cầm lấy bình nước, vội uống ngay, mà gọi bà cố: "Bà cố ơi, nắng to lắm, đây nghỉ, uống chút nước ạ."

Bà cố hiền hậu bước , Giang Hạ đưa bình nước cho bà, bà lắc đầu: "Bà khát, đây là nước Thừa Lỗi mở cho cháu, bà sợ ngọt quá, già ăn ngọt !"

Giang Hạ: "..."

Bà cố xuống cạnh Giang Hạ: "Thừa Lỗi nhà bà quan tâm khác lắm, ?"

Điều Giang Hạ thể phủ nhận, cô nhớ tối qua quần áo của đều do giặt.

Mộng Vân Thường

"Cháu thấy bà cố còn quan tâm khác hơn, thương cháu, nỡ uống nước, nhường cháu uống thì cứ thẳng ạ." Nói xong, cô ngửa đầu lên uống nước.

Bà cố khúc khích.

Đứa bé khéo ăn , hợp với Thừa Lỗi ít lời.

Sau nửa ngày tiếp xúc, bà cố càng thêm quý Giang Hạ.

Đứa bé việc nhanh nhẹn, hình mảnh mai nhưng tính cách hề yếu đuối, sự kiên cường.

Dân làng bảo cô sớm muộn gì cũng bỏ trốn, bà tin!

"Thừa Lỗi lấy cháu là phúc lớn."

Giang Hạ sặc: "Cough, cough..."

Người hợp với Chu Thừa Lỗi là cô!

Hơn nữa, còn đang nóng lòng ly hôn với cô nữa!

Chu Thừa Lỗi tiếng ho của Giang Hạ, đầu .

Bà cố thấy , liền to: "Thừa Lỗi, Tiểu Hạ bảo lấy cháu là phúc lớn!"

Giang Hạ tròn mắt: Mình nào thế!

"Ha ha..." Bà cố vang.

Chu Thừa Lỗi là bà cố đang trêu Giang Hạ, để ý, tiếp tục chuyển ngói.

Ôn Uyển: "..."

đàn ông đang cố tình giữ cách với , lòng đầy ngỡ ngàng: Chuyện gì đang xảy ?

Hai họ sắp ly hôn ?

Sao bây giờ giống chút nào?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-15-tu-minh-da-tinh.html.]

Sao Giang Hạ như thế?

Ôn phụ lúc hỏi Ông Chu: "Nhà hình như lâu ở, giờ sửa sang ?"

Ông Chu: "Bọn trẻ đều kết hôn, nhà cũ đủ chỗ, hai vợ chồng thằng út dọn qua đây ở."

Ôn Uyển giật , buột miệng: "Hai họ dọn qua đây ở?"

Ông Chu ngạc nhiên cô, hiểu tại con gái ông Ôn kích động như , nhưng vẫn trả lời: "Ừ, hai vợ chồng già chúng cũng dọn qua đây luôn."

Ôn Uyển trầm ngâm suy nghĩ.

Kiếp như , rõ ràng cô Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi ly hôn xong, cô liền lên thành phố tìm nhân tình. Cô còn Giang Hạ kịp đám cưới theo Ngô Khởi Chí danh phận. Sau đó, khi cô tàu lên đại học, còn thấy Giang Hạ và Ngô Khởi Chí tàu tìm bố , Ngô Khởi Chí còn dặn Giang Hạ thuyết phục bố sắp xếp cho một công việc. Không như bây giờ! Chu Thừa Lỗi nên ly hôn với Giang Hạ, Giang Hạ nên đến với Ngô Khởi Chí mới đúng. Rốt cuộc sai ở ?

Giang Hạ và bà cố, một già một trẻ, mái hiên chuyển ngói, trò chuyện rôm rả.

Chủ yếu là Giang Hạ hỏi, vì cô sợ hỏi ngược , nên chủ động dò la tình hình nhà họ Chu và ngôi làng nhỏ.

Ngói nhanh chóng dỡ xong, suốt quá trình, Chu Thừa Lỗi hề liếc mắt Ôn Uyển, thậm chí luôn tránh mặt cô để chuyển ngói.

Xong việc, Ôn Uyển cũng theo ôn phụ rời .

nhịn ngoảnh Chu Thừa Lỗi, hiểu sai sót ở .

Nếu Chu Thừa Lỗi ly hôn, ?

Giang Hạ đang ở góc, làn da trắng nõn, sáng bóng.

Không, họ sẽ ly hôn thôi. Giang Hạ chịu nổi cuộc sống nông thôn, cô bà lớn, ở căn nhà tồi tàn , chắc chắn cô chịu nổi. Đợi khi cơn bão lớn ập đến, mái nhà thổi bay, cô sẽ sợ hãi bỏ chạy. Một đóa hoa lớn lên trong nhà kính, chịu nổi gió mưa?

Cô nhớ kiếp một cơn bão lớn đổ bộ vùng , bão, bãi biển đầy tôm, dân làng bán cả chục tệ chỉ nhặt tôm của trẻ con.

Cô cũng đang chờ cơn bão đó đến, để nhặt tôm kiếm tiền, giải quyết học phí và sinh hoạt phí năm cuối cấp.

Bà cố bảo về nấu cơm, Giang Hạ cũng dậy với Chu Thừa Lỗi: "Em về giúp nấu cơm."

Chu Thừa Lỗi đang định trèo lên mái nhà dọn những mảnh ngói vỡ, liền cô, đầu tiên nghĩ ngay: Cô nấu ăn ?

Rồi ánh mắt dừng tay cô: "Không cần, và chị dâu sẽ lo."

Lúc , Bà Chu một tay dắt Chu Chu, một tay xách giỏ nhựa đan ba màu đỏ, xanh, vàng bước : "Ăn cơm ! Ăn xong tiếp."

Chu Chu đeo bình nước quân dụng cổ, ngoan ngoãn : "Ông ơi, chú ơi, cô ơi, ăn cơm ạ."

Ông Chu đang trộn cát và xi măng, liền bỏ xẻng rửa tay.

Bà Chu lấy hai hộp cơm nhôm màu bạc đưa cho Giang Hạ: "Của con đây, còn đây là phần của Thừa Lỗi."

Chu Thừa Lỗi tay dính đầy bụi xi măng, rửa tay.

Giang Hạ đỡ lấy, : "Con cảm ơn ."

Chu Chu ôm bình nước màu xanh lá, rụt rè đến bên Giang Hạ: "Cô ơi, cô uống nước ạ?"

Giang Hạ dịu dàng hơn: "Cảm ơn Chu Chu, cô nước , cô khát, em mang cho ông ."

"Vâng ạ." Chu Chu như trút gánh nặng, chạy đưa bình nước cho Ông Chu.

Chu Thừa Lỗi rửa tay mặt xong, mặt còn đẫm nước, đến bên Giang Hạ nhận hộp cơm từ tay cô: "Em ở bậc cửa ăn ."

Nói xong, , cầm lấy cái cuốc đặt ngang, lên cán cuốc giữa trời nắng.

Giang Hạ theo: "Nắng thế đó gì? Ra đây cùng em ! Anh việc cả buổi, uống nước mới ăn cơm ?"

Ở đây ghế, trong nhà nóng bức, chỉ mái hiên cửa là mát mẻ.

mái hiên hết chỗ.

Ông Chu cầm hộp cơm lên bao xi măng, Bà Chu cũng dắt Chu Chu lên bao xi măng khác.

Xi măng để mái hiên, lên nắng chiếu, còn thoải mái hơn bậc cửa.

Chu Thừa Lỗi cô, ánh nắng, làn da cô trắng đến chói mắt, đôi mắt trong veo, chút ghét bỏ khinh thường.

Hắn việc xong, đầy mồ hôi và bụi bẩn, nhất là mùi tanh cá chuyến biển, ánh mắt cô thường như con ruồi.

Ngồi cùng, cô ghê ?

 

Loading...