Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 14: Lại là nữ chính?
Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:03:11
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Chu Thừa Lỗi vốn dĩ đang dừng bàn tay Giang Hạ, thấy lời liền đầu về phía mảnh đất cô cuốc sạch. Anh cũng bất ngờ vì cô học nhanh đến thế, nhưng tính cách lạnh lùng, thể lời khen ngợi, chỉ đáp: "Hai nghỉ , vứt đống cỏ dại ."
Rồi xách hai bao tải cỏ dại bước ngoài.
Con vốn là sinh vật sống theo bầy đàn, nên nhà của dân làng thường xây tập trung ở một khu vực nào đó.
Nhà cũ của họ Chu nhiều hàng xóm, nửa buổi sáng nhiều qua cửa nhà họ Chu. Chẳng mấy chốc, gần như cả làng đều việc họ Chu phân gia.
Chu Thừa Lỗi dẫn Giang Hạ chuyển đến nhà cũ.
Những phụ nữ tụ tập vá lưới, đều đang bàn tán về chuyện .
"Nhà họ Chu đột nhiên phân gia ?"
"Còn hỏi? Dùng ngón chân nghĩ cũng là do cô vợ học thức gây . Nhìn sống, tan nát gia đình, đàn bà như lấy về chỉ mang họa!"
"Chu Thừa Lỗi và vợ cùng hai cụ già ở nhà cũ, vợ chịu ? thấy cô dọn sân vui lắm, mặt tươi như hoa. Phải con gái thành phố khác hẳn, da trắng như tuyết, lên còn hơn cả ngôi TV, như tiên giáng trần ."
"Đẹp để gì? Nhìn cô cầm cuốc còn cầm, rõ ràng là chẳng gì! Lấy về để cảnh ?"
"Đẹp quá cũng vô dụng, dễ theo chạy lắm! Đầu Chu Thừa Lỗi giống như bãi cỏ trong sân , haha..."
Chu Thừa Lỗi một tay xách bao tải cỏ dại, đột nhiên dừng chân mặt họ.
Mấy ngẩng đầu, lập tức im bặt.
"Nhầm , hôm đó cô theo ai chạy, đó là bạn học cấp ba của cô , cũng , đến tìm cô là để chuyện thi đại học. Các bà đừng hiểu lầm nữa, những lời nữa, nếu cô càng xong."
Chu Thừa Lỗi xong, mặt biểu cảm, xách hai bao cỏ lớn ngang qua họ.
Anh cũng hiểu tại dừng để những lời , vốn dĩ quan tâm đến những lời đồn đại vô căn cứ.
Tin đồn lan xa cũng sẽ tan.
Có lẽ là vì những vết phồng rộp trong lòng bàn tay cô.
Chu Thừa Lỗi nghiệp cấp hai lính, hơn mười năm trong quân ngũ, từng chiến trường, g.i.ế.c địch. Khi tức giận, khí chất sát khí ngút trời mấy bà nhà quê thể chịu .
Mấy phụ nữ dám thở mạnh, xa, mãi đến khi vứt rác xong về, họ vẫn dám năng gì, thậm chí khi qua, họ cúi đầu giả vờ chăm chú vá lưới.
Mãi đến khi bóng lưng Chu Thừa Lỗi biến mất , họ mới thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục im lặng một lúc lâu mới lên tiếng, và tất cả đều hiểu ngầm bàn luận chuyện nhà họ Chu nữa.
•
Chu Thừa Lỗi vứt rác xong trở về, bà cố đang dạy Giang Hạ cách múc nước từ giếng.
Giếng ở nhà cũ máy bơm tay, khi múc nước thả gầu buộc dây xuống giếng kéo lên.
Giang Hạ thử bao giờ, cô thả gầu xuống giếng, chiếc gầu nổi lềnh bềnh mặt nước, vẫy thế nào cũng chìm , mãi mới múc nửa gầu nước.
Bà cố kéo lên, mẫu một nữa, cô thử hai cuối cùng cũng thành công nhúng gầu xuống nước, múc đầy một gầu.
Cô vui mừng : "Được !"
Bà cố tiếp tục chỉ dẫn: "Giỏi lắm, học một mười! Cẩn thận, kéo lên. Quấn dây tay sẽ dễ dùng lực hơn..."
Giang Hạ vui vẻ kéo gầu nước lên, nhưng cô đ.á.n.h giá quá cao sức lực của cơ thể , kết quả kéo nửa chừng thì chân trượt, cả cô lao về phía miệng giếng. Cô vội buông tay, gầu nước rơi xuống giếng, cô thì kéo ngã chúi về phía , đ.â.m một bức n.g.ự.c vững chãi.
Bà cố cũng giơ tay kéo cô , thở hổn hển: "May mà Thừa Lỗi về kịp, Tiểu Hạ sức yếu đừng múc nước nữa."
Chu Thừa Lỗi kéo cô xa khỏi miệng giếng vài bước mới buông tay, nhịp tim vẫn định, mặt đen : "Không bảo yên ? Không cạnh giếng nguy hiểm ? Không chút kiến thức cơ bản nào ?"
Giang Hạ cũng sợ: "Không , chỉ là do thiếu kinh nghiệm, với đế giày dính bùn, chỗ ướt nên trượt chân thôi. Lần em sẽ múc nửa gầu một là ."
Bà cố gật đầu: "Phải, , , múc nửa gầu một thôi."
"Sau đừng múc nước nữa." Chu Thừa Lỗi thẳng.
Bà cố gật đầu: "Phải, , , đừng múc nước nữa, Thừa Lỗi ! Nó khỏe, để nó múc. Rơi xuống giếng chuyện đùa ."
Giang Hạ: "..."
Bà cố, bà chỉ " " thôi ?
Lời ai bà cũng " ", ba quá, bà ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-14-lai-la-nu-chinh.html.]
Chu Thừa Lỗi thêm gì, nhặt sợi dây rơi đất, nhẹ nhàng múc một gầu nước đầy, kéo lên.
Giang Hạ nghĩ cũng , chỉ là t.a.i n.ạ.n thôi.
khi Chu Thừa Lỗi trợn mắt lên thật sự đáng sợ, thôi thì cô bỏ qua .
Lúc , ông Chu trở về, mua một xe ngói, phía còn một xe cát và xi măng.
"Bà cố đến ? Thừa Lỗi, đây dỡ ngói xuống. Đây là chú Ôn."
Chu Thừa Lỗi lấy từ túi quần một lọ nhỏ đưa cho Giang Hạ: "Rắc t.h.u.ố.c lên vết thương ở tay ."
Rồi qua phụ giúp, thuận tiện chào giao hàng: "Chú Ôn."
Bà cố cũng qua: "Mua nhiều ngói thế."
"Nhiều viên ngói rơi mất ." Ông Chu chuyện với bà cố.
Giang Hạ lọ thuốc, là t.h.u.ố.c gì, cô nhét túi quần, cũng qua.
Trên xe ngói loại hình tấm, loại hình bán trụ, phía còn một xe cát và hai bao xi măng, đều do khác chở giúp đến.
Giang Hạ còn thấy phía một cô gái trẻ đang giúp đẩy xe.
Lại là nữ chính?
Cô kỳ lạ, nam chính và nữ chính khi nữ chính sóng cuốn, nam chính cứu cô mới quen ?
Giờ gặp hai !
Quả nhiên, duyên thì sẽ gặp .
Giang Hạ nghĩ: Cô vẫn nên nhanh chóng tìm cách kiếm tiền dọn ngoài.
Ôn Uyển thấy Giang Hạ vẫn ở đó, sửng sốt: Sao cô vẫn còn ở đây?
Cô và Chu Thừa Lỗi sáng sớm ly hôn, cô làng chài nữa ?
Xưởng ngói tình cờ ở làng của Ôn Uyển, cha cô việc ở xưởng ngói, Ôn Uyển rảnh cũng đến giúp nhào đất và tạo hình ngói. Cô quen ông Chu, thấy ông mua ngói để sửa mái nhà, cô nghĩ Chu Thừa Lỗi chắc chắn sẽ sửa mái, liền lấy cớ giúp cha đẩy xe, theo đến đây.
Cô sớm tiếp xúc với Chu Thừa Lỗi, cũng tiếp xúc nhiều hơn với gia đình họ Chu để thể sớm kết hôn nhà họ Chu.
Cô thể kết hôn , đó thi đại học.
tại Giang Hạ vẫn còn ở đây?
Cô liếc Giang Hạ: Mặt mũi lem luốc, quần áo dính đầy bùn đất, cô cũng đang giúp sửa nhà?
Chuyện gì thế ?
Cô hỏi, nhưng mở lời thế nào.
Giang Hạ liếc cô một cái thu hồi ánh mắt, cô đến bên ông Chu hỏi: "Bố, ngói đủ ?"
Ông Chu lên mái nhà: "Chắc là đủ, phòng chính chắc chắn đủ. Những chỗ như bếp nếu đủ thì mua thêm từ từ sửa ."
Chu Thừa Lỗi Giang Hạ một cái, hiệu cho giao hàng dỡ đồ xuống mái hiên, tiện lợi khi đưa lên .
Anh trực tiếp khiêng hai bao xi măng đặt mái hiên.
Ông Chu giúp dỡ ngói.
Giang Hạ cũng giúp dỡ ngói.
Chú Ôn thấy Ôn Uyển im nhúc nhích, quát: "Còn giúp? Đứng đó gì? Chẳng lanh lẹ chút nào!"
Bị mắng mặt Chu Thừa Lỗi, Ôn Uyển đỏ mặt, nhưng vẫn tiến đến bên cạnh Chu Thừa Lỗi, cúi đầu dỡ ngói, toát lên vẻ yếu đuối đáng thương.
Hai khá gần .
Mộng Vân Thường
Chu Thừa Lỗi lùi vài bước: "Không cần cô giúp, nghỉ bậc cửa ."