Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

[Thập Niên 80] Hãn Thê Kiều Phu - Chương 74

Cập nhật lúc: 2025-05-10 13:20:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai vợ chồng cơm nước xong, Triệu Duy Thành nhớ lại lời đã hứa với Tạ Diễm trước đó, định rửa những tấm ảnh chụp con gái mấy ngày nay, ngày mai mang ra bưu điện gửi cho cậu. Sau khi tắm cho con gái xong, anh vào phòng bên, rửa ảnh trên bàn làm việc nhỏ của mình.

Lại là một ngày mới, vì đêm qua Xuân Vũ quấy khóc, cả hai đều không ngủ ngon, Triệu Duy Thành ngáp dài vội vã đi làm, Tạ Quỳnh lại ngủ thêm một chút, Đàm Diễm Hoa vẫn như hôm qua, chăm sóc em bé, chuẩn bị bữa trưa, đợi Triệu Duy Thành tan làm rồi mới rời đi.

Liên tiếp hai ngày trôi qua, sáng chủ nhật, Tạ Quân tự đạp xe đến nhà chị gái, không thể chờ đợi được nữa lao đến trước cái nôi, nhìn đứa bé nhỏ xíu bên trong, không nhịn được chống cằm cảm thán: “Chị này, con bé nhỏ quá ha.”

Tạ Quỳnh cười nói: “Sinh ra còn chưa đến một tuần, đương nhiên là nhỏ rồi.”

Tạ Quân nhẹ nhàng sờ tay Xuân Vũ, tò mò hỏi: “Mỗi ngày con bé ngủ bao lâu vậy?”

Tạ Quỳnh cười, “Có thể ngủ rất lâu, mỗi ngày ngoài ăn ra thì ngủ, 90% thời gian đều ngủ.”

Tạ Quân kêu lên, “Thật tốt quá, em cũng muốn sống như vậy.”

Tạ Quỳnh bất đắc dĩ, không nhịn được lải nhải thêm vài câu, “Em còn nhỏ, sao lại nghĩ đến việc sống như vậy, bây giờ nên nghĩ làm sao học hành chăm chỉ để thi đại học chứ, hết năm nay sẽ lên lớp 12 rồi, lúc này không cố gắng thì còn khi nào nữa.”

“Á á á á á… Không nghe không nghe, rùa niệm kinh.”

Tạ Quân bịt tai, đứng dậy muốn chạy, vội vàng nói với cô: “Chị, em muốn uống nước trái cây.”

Tạ Quỳnh thở dài một hơi, “Đi đi, trong tủ lạnh có, tùy ý lấy đi.”

Triệu Duy Thành ra ngoài mua sắm, ở trong bếp Đàm Diễm Hoa đang nấu bữa trưa.

Tạ Quân vui vẻ chạy vào phòng khách mở tủ lạnh, lấy ra một chai nước trái cây lớn đặt lên bàn khách, rồi vào bếp tìm cốc để uống nước trái cây, Đàm Diễm Hoa chủ động đưa cho cô bé một cái cốc thủy tinh, “Dùng cái này đi.”

Tạ Quân cười nhận lấy, “Cảm ơn dì.”

Cô bé từ trước đến nay rất hòa đồng, rót xong nước trái cây lại mang cốc vào bếp xem Đàm Diễm Hoa cắt rau, “Dì, bữa trưa hôm nay ăn gì vậy ạ?”

Đàm Diễm Hoa giới thiệu từng món ăn cho cô bé: “Hôm nay bữa trưa có ba món một canh, có sườn xào chua ngọt, rau muống xào, đậu hũ huyết vịt và canh trứng cà chua.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-han-the-kieu-phu/chuong-74.html.]

Tạ Quân cười hì hì: “Mong chờ quá, tài nghệ nấu nướng của dì tốt ghê ạ.”

Đàm Diễm Hoa hỏi: “Cháu bao nhiêu tuổi rồi? Có đi học không?”

Tạ Quân mỉm cười: “Cháu á, năm nay cháu 16 tuổi, học lớp 11.”

Đàm Diễm Hoa lại hỏi: "Vậy học chắc cũng giỏi lắm nhỉ? Chị gái và anh rể đều là sinh viên đại học, cháu chắc chắn không kém đâu."

Tạ Quân gãi đầu, cũng không khiêm tốn, “Cũng được ạ, không đạt được hạng nhất lớp, nhưng hạng năm thì vẫn ổn, dì này, cháu nói cho dì nghe, nhà cháu không có ai học kém cả, ba cháu trước đây cuộc sống khó khăn như vậy vẫn có thể thi đỗ đại học, bọn cháu sao có thể sống ngày càng thụt lùi được chứ.”

Đàm Diễm Hoa tỏ ra đồng tình, cười theo, “Cũng đúng.”

Tạ Quân uống hết nửa cốc nước trái cây, không nói chuyện phiếm với dì ta nữa, lại trở về phòng ngủ, lúc này Xuân Vũ đã tỉnh, cô bé theo sự hướng dẫn của Tạ Quỳnh, cẩn thận bế cháu gái đi dạo trên ban công.

Thời gian trôi qua từng ngày, rất nhanh đến tiệc đầy tháng của Triệu Mẫn Trinh, đã tròn một tháng, Triệu Mẫn Trinh dần dần bộc lộ sự hoạt bát, tiếng cười trong trẻo, bắt đầu chú ý đến đồ chơi trong tay cha mẹ.

Tiệc đầy tháng của Triệu Mẫn Trinh được tổ chức vào Chủ Nhật tuần này, ngày 25 tháng 5, đúng vào ngày đầy tháng của bé. Hôm đó, Triệu Duy Thành đã đặt các bàn ăn của một nhà ăn quốc doanh nhỏ để mời mọi người ăn cơm.

Thấy khách khứa đến dự tiệc đầy tháng lục tục kéo đến đông đủ, mà người Đàm Diễm Hoa chờ đợi mãi vẫn chưa tới, dì ta không khỏi sốt ruột, nhìn quanh quất. Dì ta nói với Tạ Quỳnh một tiếng muốn đi vệ sinh, rồi nhân cơ hội chuồn ra ngoài đứng đợi ở cửa.

Đàm Mỹ Hoa chậm rãi đến, mặc một chiếc váy ngắn dài đến đầu gối, chân đi đôi giày da nhỏ gót nhọn, vẻ mặt không chút hối lỗi vì đến muộn, trên mặt cũng không có nụ cười.

Đàm Diễm Hoa giận tím mặt, giơ tay tát một cái: "Mày bày cái mặt khó coi đó cho ai xem hả? Thử ưỡn ẹo với tao một lần nữa xem!"

Một cái tát này giáng xuống, Đàm Mỹ Hoa né tránh suýt chút nữa trẹo chân, đứng vững rồi bực bội kêu lên: "Chị! Sao chị lại đánh em?"

Người qua lại rất đông đúc, Đàm Diễm Hoa vội vàng kéo em gái sang một bên, vừa đi vừa mắng: "Nếu không phải em gái ruột của tao, tao đã chẳng thèm giới thiệu cho mày. Lát nữa gặp rồi sẽ biết, người ta trẻ lắm, bảo ba mươi mấy tuổi cũng có người tin."

Đàm Mỹ Hoa nhíu mày: "Chị, không ổn đâu, nghe nói nhà người ta có ba đứa con, em dù sao cũng chưa sinh con bao giờ."

Đàm Diễm Hoa nhìn nhận thấu đáo hơn em gái nhiều. Đàm Mỹ Hoa chỉ được cái trẻ đẹp, những thứ khác xét riêng ra thì chẳng có gì nổi bật, không chút nể nang trách mắng: "Cái con nhỏ này sao ánh mắt nông cạn thế hả? Ba đứa con thì sao chứ? Nếu không thì điều kiện tốt như vậy làm sao đến lượt chúng ta? Con ngốc này, người ta là chủ nhiệm Viện địa vật lý, công nhân bậc 8, lương cơ bản cộng thưởng một năm tính ra hơn hai nghìn tệ, cho dù về hưu lương cũng không ít đâu. Hơn nữa, con gái lớn của người ta đã lấy chồng rồi, con gái út sớm muộn cũng gả đi, trong nhà chỉ còn lại thằng con trai. Thằng con trai mấy năm nữa chắc chắn cũng phải cưới vợ sinh con, đến lúc đó chẳng lẽ lại sống chung với ông ấy? Con cái đều có gia đình riêng rồi, còn hơi đâu mà lo cho ông già này. Lấy nhau rồi chẳng phải những thứ đó đều là của mày sao? Còn lo gì không nắm giữ được?"

Mỗi bước mỗi xa

"Đàn ông năm mươi còn mạnh như hổ ấy chứ, huống chi ông ta còn chưa đến năm mươi. Nghe chị, mày sinh cho ông ta một đứa nữa cũng chẳng sao, đến lúc đó đảm bảo ông ta một lòng một dạ nghe theo mày."

Loading...