[Thập Niên 80] Hãn Thê Kiều Phu - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-05-10 13:17:09
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con trai ở nhà một mình, Tô Linh không yên tâm ra ngoài lâu, không nói chuyện được bao lâu đã về, Triệu Duy Thành tiếp đãi một đợt khách này đến đợt khách khác, phải đến hơn mười giờ mới hoàn toàn xong, anh trở về phòng ngủ, con gái Xuân Vũ đang nằm trong lòng Tạ Quỳnh b.ú sữa, Triệu Duy Thành mệt rã rời, nằm ngửa trên giường, nhẹ nhàng nói: “Có vẻ như tiệc đầy tháng phải tổ chức nhiều bàn hơn, có thể là vì vụ hỏa hoạn trước đó, lần này có nhiều người đến quá.”
Tạ Quỳnh hỏi anh: “Anh nhớ ai không? Chúng ta sau này phải trả nhân tình nữa.”
Triệu Duy Thành suy nghĩ một chút, “Hầu hết mọi người trong tòa nhà này đều đã đến, còn lại đa số là đồng nghiệp của chúng ta, anh đều nhận mặt được, có một số không quen lắm, lát nữa anh sẽ ghi lại trong sổ tay, rồi đối chiếu với số quà trong phòng khách, chắc sẽ không thiếu ai.”
Tạ Quỳnh gật đầu, “Nhân lúc còn nhớ, nhanh chóng ghi lại đi.”
Triệu Duy Thành như cá chép đả đỉnh mà bật dậy, lại quay về phòng khách để sắp xếp quà, Tạ Quỳnh cho con gái b.ú xong, đặt cô bé xuống ngủ, nghĩ đến việc ngày mai anh còn phải đi làm, một mình sắp xếp không biết đến mấy giờ, chậm rãi đứng dậy, ra phòng khách giúp anh cùng sắp xếp, một người đọc, một người dùng bút ghi chép, cuối cùng hai vợ chồng cũng kịp lên giường ngủ trước nửa đêm.
Triệu Mẫn Trinh là đứa trẻ dễ chăm sóc, trước khi ngủ b.ú một lần, nửa đêm lại b.ú một lần và thay tã, gần như có thể ngủ suốt cả đêm.
Sáng sớm, Đàm Diễm Hoa đã đến nhà chuẩn bị bữa sáng cho Tạ Quỳnh, Triệu Duy Thành thấy dì ta đã đến, yên tâm đi làm.
Trong ba tháng này, mỗi ngày ăn gì đều do Tạ Quỳnh quyết định, cô sẽ nói trước một hai ngày với Đàm Diễm Hoa.
Đàm Diễm Hoa nấu ăn khá ngon, ăn xong bữa sáng, cô lại ngủ thêm một tiếng hơn, tỉnh dậy thấy tinh thần sảng khoái, nhìn thấy con gái ngủ say, cô đi ra ngoài, trong bếp Đàm Diễm Hoa đang tranh thủ thời gian bé ngủ để chuẩn bị bữa trưa cho Tạ Quỳnh, thấy cô thì hỏi: “Ngủ có ngon không?”
Tạ Quỳnh duỗi người, “Rất tốt, lúc tôi ngủ Xuân Vũ có quấy không?”
Đàm Diễm Hoa trở đậu hũ trong nồi, cười lắc đầu, “Không có, Xuân Vũ rất ngoan, b.ú no sữa là ngủ, là đứa trẻ ngoan nhất mà tôi từng chăm sóc.”
“Bếp nhiều khói dầu, đừng vào đây, nửa tiếng nữa sẽ có cơm.”
Tạ Quỳnh cảm thán, thuê dì trông trẻ đúng là quyết định sáng suốt, quay người đi rửa mặt.
Bữa trưa là đậu hũ xào hành và gà hấp.
Ăn xong bữa trưa, Đàm Diễm Hoa dọn dẹp trong bếp, Tạ Quỳnh ở trong phòng cho con bú, nghe thấy tiếng gõ cửa, Đàm Diễm Hoa vội vàng rửa tay đi mở cửa, thấy một người đàn ông trung niên khí chất thanh nhã đứng ở cửa, cẩn thận hỏi: “Ông là?”
Tạ Khánh Bình đoán rằng đây chính là dì trông trẻ mà con gái con rể thuê cho cháu gái, khẽ gật đầu, nhẹ nhàng nói: “Xin chào, tôi là cha của Tạ Quỳnh, đến thăm con bé.”
Tạ Quỳnh xuất viện lúc ông đang bận công việc không đến được, chỉ có thể tranh thủ thời gian nghỉ trưa để đến thăm.
Nhân viên công tác ở viện địa vật lý trong ấn tượng của Đàm Diễm Hoa, là do làm việc ngoài trời lâu ngày nên thường có làn da ngăm đen, tóc bạc, vẻ ngoài già nua mệt mỏi, dì ta còn nghĩ rằng đã lên chức trưởng phòng thì chắc chắn sẽ già nhanh hơn, nhưng không ngờ cha của Tạ Quỳnh nhìn lại trẻ như vậy, giống như một thư sinh, dì ta giật mình, vội vàng nói: “Xin lỗi, mời vào.”
Tạ Quỳnh lúc này cũng nghe thấy tiếng của cha, ôm con gái bước ra, biểu cảm vui vẻ, “Ba, sao ba lại đến đây?”
Tạ Khánh Bình thay giày, “Đang ở gần đây, đột nhiên nghĩ muốn đến thăm con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-han-the-kieu-phu/chuong-72.html.]
Tạ Quỳnh ngạc nhiên, “Chủ nhật đến cũng được mà.”
Tạ Khánh Bình quan sát tình trạng của con gái, thấy cô thần thái tươi tắn thì trong lòng yên tâm hơn một chút, quan tâm hỏi: “Thế nào? Cơ thể còn khỏe không? Có chỗ nào không thoải mái không?”
Tạ Quỳnh cười đáp: “Tất cả đều tốt ạ.”
Tạ Khánh Bình nghiêng đầu nhìn trong tay cô ôm cái bọc nhỏ hồng hồng, “Xem nào, cháu gái của tôi.”
“Rất giống con đấy.”
Mỗi bước mỗi xa
Đàm Diễm Hoa nhanh nhẹn đến rót nước, “Uống trà.”
Tạ Khánh Bình lịch sự gật đầu với dì ta, cẩn thận từ tay Tạ Quỳnh nhận lấy Triệu Mẫn Trinh, lại hỏi con gái: “Con đã ăn cơm chưa?”
“Đã ăn rồi.”
Tạ Quỳnh hỏi lại cha: “Ba đã ăn chưa?”
Tạ Khánh Bình gật đầu, “Bà cũng vừa ăn xong mới đến, khi nào các con tổ chức tiệc đầy tháng?”
Tạ Quỳnh trả lời: “Cụ thể ngày nào vẫn chưa bàn bạc xong, nhưng dự định sẽ vào chủ nhật, lúc đó nhiều người đông vui.”
Tạ Khánh Bình nhìn cháu gái giống như nhìn thấy cô con gái lớn nho nhỏ trước đây, lại là đứa cháu đầu tiên trong nhà, tự nhiên rất quan trọng, trong lòng tính toán xem tiệc đầy tháng nên chuẩn bị gì, cười nói với Tạ Quỳnh: “Cũng được, tổ chức muộn vài ngày cũng không sao, chủ nhật thì vừa đúng.”
Tạ Quỳnh muốn trò chuyện với cha, không muốn người khác đứng bên cạnh, ngẩng đầu nhìn Đàm Diễm Hoa, Đàm Diễm Hoa lập tức hiểu ý, quay người vào bếp tiếp tục bận rộn.
Tạ Quỳnh quan tâm đến em gái, hỏi: “Tiểu Quân ở nhà có tốt không ạ?”
Tạ Khánh Bình nhỏ giọng nói: “Hôm qua nó đòi đến thăm con, ba nghĩ nó tan học xong muộn quá nên không để nó đến, chủ nhật sẽ cho nó đến.”
Tạ Quỳnh chủ động nói: “Vâng, cho nó đến đi, con ở nhà cũng buồn.”
Tạ Khánh Bình vui vẻ đồng ý, “Được, nó chắc chắn sẽ vui, mấy ngày này ở nhà ngày nào cũng nhắc với ba về việc đã làm dì út.”
Tạ Quỳnh đã có thể tưởng tượng ra hình ảnh em gái ở nhà vui mừng đến mức nào, trên mặt thêm một nụ cười, hai cha con trò chuyện hơn mười phút, buổi chiều Tạ Khánh Bình còn có việc, không thể ở lại lâu, lại vội vàng rời đi.
Đàm Diễm Hoa trong bếp lén lút quan sát Tạ Khánh Bình, một lúc sau đã kinh ngạc, trong lòng nghĩ đến một người, đột nhiên nảy ra một ý tưởng, dọn dẹp xong phòng bếp nhanh chóng quay lại, trong lúc lau bàn hỏi Tạ Quỳnh: “Đó là ba của cô à? Nhìn trẻ quá, lần đầu thấy tôi còn tưởng là anh trai của cô.”
Câu này khá giống với câu hỏi của hàng xóm mấy năm trước hỏi ba chị em bọn họ có muốn tìm một người mẹ hay không, Tạ Quỳnh đang uống trà thì tay khựng lại, nụ cười có phần gượng gạo, “Không đến mức vậy, mắt của dì cũng không tốt lắm nhỉ, trên mặt ba tôi có nếp nhăn khá rõ đấy.”