Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

[Thập Niên 80] Hãn Thê Kiều Phu - Chương 137

Cập nhật lúc: 2025-07-07 05:29:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian trôi qua từng chút một, sự im lặng ngột ngạt lan khắp văn phòng, ghì chặt lấy cổ họng mỗi nhân viên. Ngay cả cô bé Triệu Mẫn Trinh nhỏ xíu cũng nhạy cảm nhận bầu khí , bồn chồn túm chặt cổ áo sơ mi của bố, cố gắng thoát khỏi môi trường .

Triệu Duy Thành bế con gái lên, với Tạ Quỳnh: “Chúng ngoài mua chút đồ ăn , trời càng ngày càng nóng, mua chút thảo mộc và trái cây về cùng ăn.”

Những gì cần bọn họ , Tạ Quỳnh nhận ì như cũng đổi kết quả, ngược còn gây áp lực cho bản và những xung quanh. Sau khi nghĩ thông suốt điều , cô gật đầu: “Được.”

Hai vợ chồng bước ngoài, thời tiết tháng năm lạnh nóng, hôm nay là ngày Quốc tế Lao động 1/5, hiếm hoi nghỉ, đường phố nhộn nhịp, cởi bỏ những bộ quần áo bông dày cộm rườm rà, khoác lên những bộ quần áo mùa xuân nhẹ nhàng, bước chân cũng theo đó mà thanh thoát hơn, mặt tràn đầy vẻ vui tươi.

Công ty của Tạ Quỳnh chuyển đến khu phố việc hơn ba tháng, bình thường cô và đồng nghiệp thường giải quyết bữa trưa ở các nhà hàng gần đó, lâu dần, cũng quen thuộc với từng cửa hàng, các chủ quán cũng đều bọn cô.

Ở góc phố một cửa hàng trái cây nhỏ, cả gia đình ba bước , nhân viên cửa hàng lập tức tới tiếp đón, giọng nhiệt tình và sảng khoái: “Xem mua gì ạ? Dâu tây ở cửa hàng bán chạy, sắp hết mùa , hai ngày nay là đợt hàng cuối cùng, nếu nếm thử thì nhanh tay nhé.”

Bây giờ đến mùa trái cây chính vụ, nhiều loại trái cây để lựa chọn, trong cửa hàng ngoài những loại táo và quýt phổ biến, những loại tươi mới hơn một chút chỉ dâu tây, đào và dâu tằm.

Dâu tằm trông tươi lắm.

Triệu Mẫn Trinh trong vòng tay của ba, vẫy tay chân, nhân viên cửa hàng chủ động mang đến một quả dâu tây rửa sạch để lấy lòng cô bé: “Bạn nhỏ, tặng cháu một quả dâu tây .”

Triệu Mẫn Trinh cầm quả dâu tây bằng hai tay, "ào" một tiếng há miệng nhỏ cắn phập đầu nhọn của quả dâu tây, đôi mắt híp , lộ nụ ngọt ngào.

Nhân viên cửa hàng hiểu sâu sắc về nghệ thuật tiếp thị, tặng dâu tây, Tạ Quỳnh và Triệu Duy Thành còn ngại mua gì, Tạ Quỳnh nghĩ đến thời gian trong công ty việc đều vất vả, những công sức và nỗ lực bỏ vượt xa nội dung công việc ban đầu, cô vung tay mua ba cân dâu tây, hai cân đào, mua hai cân quýt.

Cửa hàng trái cây chỗ rửa, Tạ Quỳnh tiện thể rửa sạch mang về.

Trên đường về, Triệu Duy Thành mua thêm năm cốc thảo mộc khác, vợ chồng cô trở về văn phòng với đầy ắp thành quả, trái cây và thảo mộc, ăn trò chuyện, tâm trạng thoải mái hơn nhiều, cuối cùng còn căng thẳng như lúc nãy nữa, tạm thời gạt bỏ nỗi lo lắng về doanh bán hàng đầu.

Trà thảo mộc cạn, Tạ Quỳnh đề nghị về nghỉ ngơi: “Hôm nay là ngày Quốc tế Lao động, nên , về gì thì , thư giãn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-han-the-kieu-phu/chuong-137.html.]

Nghiêm Thi Vi vẻ mặt lo lắng, kiên trì : “ đợi.”

Phí Liệt liền tiếp lời: “ cũng .”

Trương Nghị Long khuyên: “Ít nhất hãy để chúng đến hết buổi sáng hôm nay, dù thể doanh cả ngày, doanh buổi sáng cũng thể giúp chúng tạm thời yên tâm, chỉ như chúng mới thể yên tâm về nghỉ ngơi, nếu dù chúng về thì lòng cũng ở đây.”

Tạ Quỳnh bất lực: “Vậy , trưa nay chị Nhạn chắc sẽ gọi điện cho , lúc đó chúng cùng nhé.”

Triệu Mẫn Trinh vẫn nhổ hạt đào, tiện ăn đào, chỉ thể ăn dâu tây và quýt, bình thường cô bé quen với việc tự ăn uống, ngoài ba và dì Tô , thích khác giúp đỡ, Nghiêm Thi Vi thử đút cho cô bé một múi quýt bóc sẵn, cô bé nghiêng đầu tránh , đôi mắt to tròn trợn trừng , bày tỏ sự hài lòng, cô bé dường như tận hưởng thời gian của riêng , dành cho Nghiêm Thi Vi quá nhiều ánh mắt, đó chuyên tâm gặm quả dâu tây trong tay , hai tay mỗi tay cầm một quả, cắn một miếng dâu tây bên trái, cắn một miếng bên , luân phiên trái , công bằng.

Nghiêm Thi Vi cô bé chăm chú ăn uống, kìm mỉm : “Dễ thương quá, mà dễ thương đến thế chứ.”

giờ mới tại cô tan rời nhanh như , nếu một cô con gái đáng yêu như thế ở nhà, cũng nhất định sẽ về sớm.”

lắc đầu: “Tiếc là nhà chỉ hai thằng nhóc hỗn xược.”

Tạ Quỳnh và Triệu Duy Thành , Tạ Quỳnh đáp: “Khi đáng yêu thì đáng yêu chết, khi nghịch ngợm thì cũng đau đầu lắm.”

Triệu Duy Thành : “ , mỗi gây chuyện, con bé vui vẻ thế nỡ dạy dỗ.”

Mỗi bước mỗi xa

Con gái lớn của Mai Lợi Dân năm nay lên lớp mười, trở nên nổi loạn hơn nhiều, thường xuyên tỏ thái độ khó chịu với . Lúc Triệu Mẫn Trinh tròn một tuổi, trong lòng chỉ ba , khỏi nhớ hồi con gái còn nhỏ cũng ngoan ngoãn như , cảm khái xót xa: “Làm ba đấy, đợi chúng lớn lên học, chúng sẽ cảm thấy hụt hẫng.”

Phí Liệt thở dài: “Nuôi con dễ chút nào.”

Khi về chủ đề con cái, các bậc ba luôn những câu chuyện bao giờ dứt, thời gian trôi thật nhanh trong những cuộc trò chuyện. Tạ Quỳnh nhổ một hạt đào, ngẩng đầu lên chợt thấy Lữ Thiên Vân ở bốt điện thoại phố, liền vội vàng dậy.

Mọi lập tức im lặng, đồng loạt về phía Lữ Thiên Vân.

Lữ Thiên Vân cầm một tờ giấy trong tay, theo lời dặn của Tiết Hồng Nhạn qua điện thoại, từ từ : “Doanh vượt ngoài mong đợi! Chuẩn sẵn sàng cho các đơn hàng tiếp theo!”

Loading...