Thập Niên 80: Đổi Hôn Làm Mẹ Kế, Chồng Lạnh Lùng Cấm Dục Ôm Eo Cưng Chiều - Chương 21: Cướp đàn ông của chị gái, cô có ghê tởm không hả!

Cập nhật lúc: 2025-08-19 09:07:10
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" , mới một chị gái bán bánh bao , cả hôi hám."

Khương Hòa bĩu môi, lên giọng châm chọc: "Chị đây ngày nào cũng dậy sớm hơn gà, bận tối mặt tối mũi, chỉ trông cái sạp bé tí tẹo , kiếm mấy đồng bạc lẻ chứ? Nhìn chị kìa, mùi dầu mỡ, thấy bẩn thỉu ?"

Khương Mãn đang bận đóng gói mấy cái bánh bao cho một ông lão, Khương Hòa , động tác tay khựng .

Cô ngẩng đầu Khương Hòa, vốn định mở miệng mắng ngay, nhưng thấy những xung quanh, cô lập tức quyết định đổi chiến thuật.

Chỉ thấy cô khẽ thở dài, giọng điệu cố gắng bình thản : "Em gái , chị em đều là dân thường, chỉ dựa đôi bàn tay mà kiếm miếng cơm thôi. Cái sạp ăn sáng tuy nhỏ, nhưng cũng là do chị dốc lòng kinh doanh đó. Mỗi ngày nhiều bà con lối xóm đến ủng hộ như , chị trong lòng thấy mãn nguyện lắm, kiếm đồng nào đồng đó, dù cũng hơn là mà."

Khương Hòa hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu, bĩu môi : "Mãn nguyện? Chị ơi, chị dễ thỏa mãn thật đấy. Chị cái thời thế bây giờ xem, ai ai cũng nghĩ cách ngoài bôn ba, kiếm tiền lớn kìa. Còn chị thì , giữ khư khư cái chỗ bé tẹo , bán mấy xu bánh bao, bánh màn thầu, cả đời cũng chỉ thôi, tiền đồ gì chứ."

Mấy vị khách đang chờ mua bữa sáng Khương Hòa , khỏi liếc mắt , mặt lộ vẻ hài lòng.

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]

Một bà cụ nhịn nhỏ giọng lầm bầm: "Cô gái ăn mà khó thế, ăn nhỏ dậy sớm thức khuya, vất vả bao nhiêu, thể khinh bỉ như thế chứ."

Khương Mãn xong, khóe mắt lóe lên một tia , đó tiếp tục giả vờ tủi : "Mỗi một cách sống riêng mà. Cháu dã tâm lớn như , cũng bản lĩnh ngoài nên sự nghiệp lớn. Làm ăn sáng, lương thiện thật thà, chăm sóc gia đình , cháu thấy lắm . Hơn nữa, ăn thế , quan hệ với bà con lối xóm cũng vui vẻ, ăn bữa sáng cháu , công nhận tay nghề của cháu, trong lòng cháu cũng vui mà."

Khương Hòa như con nhím chọc giận, gai nhọn đều dựng lên, cô lớn tiếng, the thé hét lên: "Hừ, chị đúng là vô tích sự, còn tìm nhiều cớ như . Chị cái cô gì ở làng bên cạnh kìa, ngoài bôn ba mấy năm, xây biệt thự to đùng , đồ điện trong nhà cái gì cũng , cuộc sống sung túc bao nhiêu. Còn chị chị xem, ngày nào cũng ở đây khói lửa mịt mù, chỉ kiếm mấy đồng tiền mồ hôi nước mắt, còn tự an ủi nữa, em thấy chị thật là mất mặt."

Khương Mãn thấy thời cơ chín muồi, lập tức cầm cái nắp lồng hấp "ầm" một tiếng đặt mạnh xuống thớt, b.ắ.n tung tóe nước nóng hổi, mặt đỏ bừng, lớn tiếng phản bác: "Khương Hòa, em cái gì ! Chị dựa bản lĩnh của mà kiếm tiền, trộm cướp, lương thiện thật thà, gì mà mất mặt chứ? Còn em thì ngày nào cũng chỉ mắt cao tay thấp, chỉ nghĩ đến việc kiếm tiền lớn, nhưng em hành động thực tế nào ? Em chỉ ở đây mát, coi thường chị gái của , em còn lương tâm ?"

Khương Hòa Khương Mãn phản bác đột ngột đến mức run lên, cô bước thêm một bước, ngón tay gần như chọc mặt Khương Mãn, trợn tròn mắt, giận dữ gào lên: "Chị... chị còn dám dạy dỗ nữa ? cho chị , sắp cơ hội lớn , đợi kiếm nhiều tiền, sẽ rời khỏi cái nơi rách nát , thành phố lớn sống cuộc sống sung sướng, đến lúc đó chị cứ mắt tròn mắt dẹt mà hưởng phúc . Còn chị thì cứ giữ cái sạp nát của mà tự sinh tự diệt , hừ!"

"Cơ hội lớn? Em coi chừng đến lúc lừa gạt còn giúp đếm tiền đó! Em lúc nào cũng quá tham vọng, chịu sống thực tế, thì kết quả chứ. Em tưởng kiếm tiền dễ dàng lắm , chỉ cần miệng là ?"

"Không cần chị lo! Chị hiểu cái gì chứ, chị chỉ giữ cái lối cũ của , căn bản là theo kịp thời đại. Cơ hội của là ngàn năm một, đợi thành công , chị sẽ hối hận vì hôm nay chuyện với như ."

Giọng Khương Hòa vì kích động mà trở nên chói tai, n.g.ự.c cô phập phồng kịch liệt, rõ ràng tức đến cực điểm.

Hai cứ thế tranh cãi gay gắt sạp ăn sáng, ai chịu nhường ai, những vây quanh cũng ngày càng đông. Ai nấy đều im lặng hai chị em đỏ mặt tía tai cãi , sạp ăn sáng vốn náo nhiệt giờ đây tràn ngập mùi thuốc s.ú.n.g nồng nặc. Hơi nước bốc lên từ lồng hấp dường như cũng khí căng thẳng đè nén, còn bay lên vui vẻ mà chậm rãi tản , như thể cũng đang thở dài cho cuộc cãi vã .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-doi-hon-lam-me-ke-chong-lanh-lung-cam-duc-om-eo-cung-chieu/chuong-21-cuop-dan-ong-cua-chi-gai-co-co-ghe-tom-khong-ha.html.]

"Em đúng là quá ngây thơ , bây giờ ngoài lừa đảo nhiều lắm, em dễ dàng tin những cái gọi là cơ hội lớn đó, đến lúc thiệt thòi chắc chắn là em thôi. Chị đây là chị, lòng khuyên em, em chịu ?"

"Hừ, lòng ? thấy chị chính là ghen tị với , sợ sống hơn chị, cho nên mới ở đây cố tình đả kích thôi. Chị bản bản lĩnh, tiền đồ, chị đúng là tâm địa xa."

Lời Khương Hòa càng ngày càng khó , cô cơn giận cho mờ mắt, bất cứ lời lẽ tổn thương nào cũng thốt .

Khương Mãn , giả vờ thể tin nổi : "Khương Hòa, em... em thể chị như chứ? Chị bao giờ ghen tị với em , chị luôn mong em mà, ngay cả việc em đổi hôn nhân, chị cũng đổi cho em , em hiểu tấm lòng khổ sở của chị chứ?"

Khương Mãn lời , những xung quanh lập tức xì xào bàn tán.

"Gì cơ? Còn đổi hôn nhân!"

"Ôi trời ơi, thời mà còn đứa em gái cướp vị hôn phu của chị nữa ?"

" đó, cướp vị hôn phu giàu của chị , bản thì ăn mặc đẽ, hại chị đây bán hàng. Thế mà bây giờ còn ở đây mắng chị, trời ơi, cái loại trơ trẽn như chứ?"

Khương Hòa những xung quanh đến mức mặt lúc đỏ lúc xanh, cô hét mặt Khương Mãn: "Đừng giả vờ giả vịt ở đây nữa, chuyện của tự , cần chị ở đây chỉ trỏ. thấy chị chính là chịu khi sống , cố tình ở đây gây sự thôi."

Ánh mắt Khương Hòa tràn đầy hận thù, cứ như thể Khương Mãn thật sự là kẻ thù của cô .

Ngay lúc hai đang cãi nảy lửa, Vương Tú, vẫn luôn giúp đỡ ở bên cạnh, cuối cùng cũng thể chịu đựng nổi nữa.

Cô nhẹ nhàng đặt quả trứng đang định đưa cho khách xuống, nhanh chóng bước đến bên cạnh Khương Mãn, vỗ nhẹ cánh tay cô, nhỏ giọng : "Chị dâu, chị cứ lo việc của , bên để em lo."

Khương Mãn đầu Vương Tú, mặt đầy lo lắng, cô hạ giọng : "Em đừng xen , cô đang lúc nổi giận, gì cũng , chị sợ cô sẽ thái độ với em ."

Vương Tú nhíu mày, ánh mắt lộ vẻ kiên định, cô : "Không thể cứ để cô ở đây quấy rối như , dù cũng là một nhà, gì thì thể chuyện tử tế , cứ cãi vã như thế, để bà con lối xóm chê cho."

Vừa , Vương Tú liền bước tới, Khương Hòa, mặt lộ vẻ nghiêm nghị, : "Khương Hòa, cô thế quá đáng đó. Chị cô ngày nào cũng vất vả kinh doanh sạp ăn sáng , vì cái gì chứ? Chẳng là vì cái nhà , vì cuộc sống của hơn . Cô giúp thì thôi , còn chạy đến đây châm chọc, những lời tổn thương khác như chứ?"

"Hơn nữa, chị cô bây giờ nông nỗi , chẳng đều do cô gây ? Nếu lúc đó cô đổi hôn nhân, chị cô còn đây bán hàng ư? Bây giờ hoán đổi xong ghét bỏ chị mất mặt, cô thấy ghê tởm !"

Loading...