Thập niên 80: Cuộc sống tại khu nhà máy - Chương 97
Cập nhật lúc: 2024-09-24 16:22:27
Lượt xem: 7
Mà bố mẹ Tôn Biền vốn rất cởi mở và thoải mái, nhưng mà lần này họ lại nhất quyết phải đến đưa cô, hai bố mẹ không ngại xin nghỉ làm để có thể gặp gỡ giáo viên chủ nhiệm của cô.
Họ cảm thấy nếu như không biết giáo viên chủ nhiệm của con gái, thì thật là không có trách nhiệm với vai trò là phụ huynh của mình.
Cậu em trai thích náo nhiệt của cô bởi vì đang phải đi học không thể đến, buổi sáng ở nhà đã hậm hực dậm chân, còn anh trai thì cũng cố tình kết thúc ca đêm sớm để cùng đưa cô đến trường.
Nói chung, cả gia đình đều rất coi trọng việc đi đến trường nhập học của cô.
Mặc dù trong lòng cảm thấy rất là mất kiên nhẫn, nhưng Tôn Biền lại nhận ra khóe miệng của mình đang vô tình cong lên.
Thực sự, cảm giác được gia đình quan tâm và chăm sóc thật sự rất tốt, điều này khiến cho cô cảm thấy như mình vẫn còn là một đứa trẻ.
Theo hướng dẫn nhập học, gia đình Tôn Biền trước tiên đến địa điểm quy định để hoàn tất thủ tục nhập học và nộp học phí trước.
Sau khi hoàn tất các thủ tục thì Tôn Biền đã biết được bản thân được phân vào lớp số 2.
Sau đó thì các học sinh mới sẽ đến khu ký túc xá để nhận phòng và giường ở, rồi sắp xếp đồ đạc đã mang theo.
Những học sinh như Tôn Biền đi học và về nhà trong ngày thì có thể trực tiếp đến lớp để báo danh.
Đây cũng là lúc gia đình Tôn Biền có cơ hội để tham quan trường học.
Trường trung học huyện Yên Thành có nguồn gốc là một trường học, trước khi quốc gia thành lập, nơi đây từng là một trường học công lập, sau đó được chuyển đổi thành trường trung học của huyện.
Với nguồn gốc như vậy, cơ sở hạ tầng của trường không có vấn đề gì quá là lớn.
Lớp học, ký túc xá, nhà ăn, sân thể thao, tất cả đều có đầy đủ.
Điểm bất tiện duy nhất là do các tòa nhà quá cổ và cũ nên không có hệ thống sưởi ấm tập thể, nghĩa là trường không có hệ thống lò sưởi.
Mẹ Tôn nhìn dãy nhà cấp 4 và các tòa nhà hai tầng thì lo lắng nói với chồng mình rằng: “Thúc Minh, mùa đông ở đây lạnh lẽo như vậy, không có lò sưởi thì các em học sinh sẽ học hành thế nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cuoc-song-tai-khu-nha-may/chuong-97.html.]
Trong mùa đông lạnh giá chắc tay chân cũng sẽ lạnh cóng mà không cử động nổi mất, con gái chúng ta chưa từng sống trong điều kiện như vậy, liệu có ổn không?”
Về vấn đề sưởi ấm, nhà máy điện có lợi thế đặc biệt.
Nước nóng từ quá trình phát điện được tận dụng, và từ khi nhà máy điện được xây dựng, người ta đã biết sử dụng rác thải này.
Khu vực gia đình của nhà máy điện là khu vực đầu tiên trong thành phố có hệ thống sưởi ấm tập thể.
Hệ thống sưởi ấm ở đó không tuân theo bất kỳ quy định nào của thành phố, chỉ dựa vào nhiệt độ chứ không theo thời gian, đây là điều mà các gia đình ở cấc khu vực khác chỉ biết ghen tị.
Mẹ Tôn đã quen với việc có hệ thống sưởi ấm suốt cả năm, vào mùa đông có thể mặc quần áo thu đông mà ăn kem, nên việc không có hệ thống sưởi khiến bà cho rất lo lắng về việc con mình sẽ làm thế nào trong mùa đông khi không có hệ thống sưởi.
“Thì cũng phải chịu đựng thôi, học sinh đều như nhau, môi trường học tập đều như nhau, con người ta có thể học tập được, sao nó lại không chịu được đúng không?”
“Con gái ta sức khỏe yếu cũng không phải là ông không biết mà, hồi nhỏ nó còn kêu khóc vì mỗi lần tiêm phòng, chúng ta đã phải vất vả bao nhiêu mới có thể nuôi dưỡng được được nó lớn từng này mà.”
“Sức khỏe yếu thì phải tập luyện nhiều hơn, sau này đừng cho nó lười biếng, mỗi sáng dậy học võ với tôi, tập vài năm nữa thì con mình cũng sẽ mạnh mẽ.
Nhìn anh trai và em trai nó xem, thân hình cứng cáp như thế cơ mà.”
“Con gái với con trai khác nhau chứ, đặc biệt là con gái sợ lạnh hơn nhiều.
Nói với đám đàn ông như anh em không nói nổi, lát nữa em phải đi hỏi thầy cô xem mùa đông bọn họ có cách nào khác để sưởi ấm hay không mới được.”
“Chắc chắn là sẽ có, nhà trường không để học sinh bị lạnh đâu.
Nhưng việc học võ thì cứ quyết định như vậy đi, từ ngày mai bắt đầu nhé, lần này không được để con gái của chúng ta lười biếng nữa đâu.”
Tôn Biền nghe xong thì hoàn toàn ngớ người, không ngờ bài tập thể dục quân sự mà cô khó khăn lắm mới thoát được hồi nhỏ lại bị bố nhắc lại, cô như nghe thấy cơ hội để dậy muộn trong tương lai ngày càng xa vời nữa rồi.