Thập niên 80: Cuộc sống tại khu nhà máy - Chương 87
Cập nhật lúc: 2024-08-31 22:09:38
Lượt xem: 8
Tôn Tuấn nghe thấy vậy mới thì thở phào nhẹ nhõm nói: “Vậy thì tốt quá.”
Tôn Biền đứng bên cạnh cười thầm, nghĩ thầm rằng anh trai ngốc của mình không biết rằng Tôn Ký rất lanh lợi, lần này số tiền tiêu vặt còn lại từ việc mua rau chắc chắn phải chia cho thằng nhóc đó ít nhất một nửa.
Mẹ Tôn rõ ràng cũng nghĩ đến điều đó nhưng chỉ liếc nhìn con trai út của mình rồi lại nhìn sang người anh cả chân chất thật thà không khỏi thở dài.
Tôn Biền thấy vẻ mặt của mẹ thì biết mình có lẽ không còn hy vọng vào số tiền tiêu vặt của ba tháng nữa.
Quả nhiên, cô cần phải luyện viết nhiều hơn và tìm cách khác thôi.
Tôn Biền dự định gửi đi bài viết đầu tiên của mình là một bài tiểu luận, nội dung nói về những loài hoa trồng trong gia đình, và mục tiêu gửi đăng là tạp chí tuần của thành phố.
Nội dung bài viết không dài, văn phong giản dị và súc tích. Tôn Biền đã giới hạn số từ của bài viết khoảng 2000 từ, để dễ dàng bố trí, và nếu được chọn đăng, cô cũng có thể tính toán tiền nhuận bút theo số chữ.
Thực ra, Tôn Biền không biết hiện tại tạp chí hay nhà xuất bản trả tiền nhuận bút cho tác giả như thế nào, bởi vì lúc này không có thẻ ngân hàng.
Trước đây, cô chỉ nghe nói rằng các tác giả nổi tiếng thường được chuyển tiền qua điện báo, mà cô thì chắc chắn không nằm trong số đó, nên cô táo bạo suy đoán rằng có lẽ họ sẽ gửi tiền qua bưu điện?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cuoc-song-tai-khu-nha-may/chuong-87.html.]
Có suy nghĩ như vậy nên khi viết địa chỉ lên phong thư, Tôn Biền đã rất viết cẩn thận, và quyết định nếu tiền nhuận bút thực sự gửi qua bưu điện, thì cô sẽ để lại địa chỉ của trường trung học sau này của mình.
Sau khi gửi đi bài viết đầu tiên, thời gian đã là cuối tháng tám, Tôn Biền cũng đã bắt đầu chuẩn bị cho cuộc sống trung học sắp tới của mình rồi.
Thư báo nhập học của Tôn Biền có một thông báo dành cho các bạn tân sinh viên, trong đó có thông báo rõ những thứ cần mang theo khi nhập học. Ngoài các khoản phí phải đóng thì các sinh viên có nhu cầu ở ký túc xá cần mang theo hành lý của riêng mình.
Tôn Biền hỏi bố mẹ xem cô có cần ở ký túc xá không, mẹ cô trả lời là không cần, vì mỗi sáng có vài chiếc xe buýt đưa công nhân và con cái công nhân đến thành phố, chiếc sớm nhất xuất phát vào lúc sáu giờ hai mươi. Mặc dù những chiếc xe buýt này đến trạm cuối cùng là ở cục điện lực, nhưng để tiện cho học sinh thì nó sẽ được dừng lại ở các trường trung học ở thành phố và huyện để đưa học sinh đi học.
Buổi tối cũng vậy, chiếc xe buýt cuối cùng sẽ đợi trước cổng cục điện lực, khoảng bảy giờ mới quay lại, nhằm tiện cho các em học sinh học ở các trường trong huyện và thành phố quay trở về nhà vào buổi tối.
Yên Thành là một thành phố rất cổ xưa, có lịch sử hơn một nghìn năm trăm hay một nghìn sáu trăm năm lận.
Năm xưa thành phố này từng là thủ đô của một chính quyền. Dù chính quyền đó cuối cùng đã bị tiêu diệt và lật đổ, nhưng khu phố cổ của Yên Thành vẫn giữ được vẻ uy nghi của một quốc đô.
Sau đó khi địa phương này được quy hoạch thì huyện Yên Thành vì đã được thiết lập sớm nên được quy hoạch vào khu phố cổ, còn thành phố Yên thì được xây dựng lại trên những khu đất hoang ở hai bên khu phố cổ.