Thập niên 80: Cuộc sống tại khu nhà máy - Chương 48
Cập nhật lúc: 2024-06-08 11:27:59
Lượt xem: 35
Điền Trường Quý không có cách nào phản bác lại được nên ủ rũ cúi đầu, cuối cùng cũng chỉ đành ảo não trở về nhà.
Buổi trưa hơn 11 giờ, các vị khách được mời tham dự đám cưới cơ bản đều đã đến đông đủ.
Sau khi chủ hôn hỏi qua chủ nhà và cả đầu bếp, kêu người thân và con cháu trong nhà khiêng bàn từ trong nhà đem ra ngoài sân.
Đồng thời cố tình ngân giọng thật dài để khiến cho mọi người đang đứng lẻ tẻ ở khắp nơi bắt đầu tập trung ngồi quanh bàn ăn để chuẩn bị khai tiệc.
Chủ hôn cất giọng oang oang, ngân giọng một cái đến nửa thôn còn có thể nghe thấy.
Tôn Biền và các cô gái ở ngay cửa sân cách đó không xa đương nhiên cũng nghe thấy được.
Nhưng không một ai nhúc nhích mà chỉ ngồi đấy nói với nhau đủ thứ chuyện từ trên trời dưới đất, ai thích nghe radio thì cũng tiếp tục ngồi nghe chương trình được phát trong đấy.
Các cô gái không muốn di chuyển cũng không phải vì bọn họ không muốn ăn cơm, mà là vì thôn này làm tiệc tùng từ trước đến giờ vẫn luôn có một quy củ không bao giờ thay đổi.
Đó là trước hết sẽ đem đồ đãi khách trước, những người họ hàng ở xa đều được ưu tiên ăn, còn những người họ hàng tương đối gần nhà gia chủ thì sẽ tự động chờ được sắp cho một bàn ăn sau.
Ở đây từ xưa đã có lễ tiết phải chiêu đãi khách thật tốt, những người họ hàng cũng được xem là khách nên sẽ được chiêu đãi rất chu đáo kĩ càng.
Dù sao họ hàng ở xa không thể về khuya được nên thời điểm bắt đầu khai tiệc nhất định sẽ gọi bọn họ trước.
Chủ hôn tất nhiên cũng nắm rõ những quy tắc chiêu đãi khách như vậy, cho nên thời điểm đi mời chào khách đến bàn ngồi cũng sẽ tự động kéo những người này đi đến bàn đầu tiên.
Nhà ông chú Hai của Tôn Biền gả con gái dự tính là sẽ bày ra mười sáu bàn, bây giờ nhìn thức ăn cũng đã đủ.
Chỉ là còn thiếu một ít chén đũa và bàn, cho nên chỉ bày ra một nửa trước, rồi một nửa còn lại chờ thêm một lúc nữa sẽ bày ra sau.
Vì ông ấy gả con gái, nên nhà mẹ bên này cũng rất chịu bỏ công, thức ăn để chiêu đãi trong bữa tiệc đều là thịt ngon.
Điều này đối với những người lăn lộn một năm mới được ăn thịt một lần như bọn họ mà nói là vô cùng quý hiếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cuoc-song-tai-khu-nha-may/chuong-48.html.]
Những vị khách nhìn các món ăn với đủ loại màu sắc trên bàn phải nói là vô cùng hài lòng mà mặc sức ăn cho thật đã.
Mỗi thứ trên bàn đều được đích thân chủ nhà chuẩn bị rất kĩ càng, bởi vì nhà trai bên kia đã nói nếu được thì buổi chiều sẽ qua đây đón dâu luôn.
Nên bên này mở tiệc cũng khá sớm, mọi người biết chủ nhà có chuyện nên cũng không có ai uống say đến mức không thể rời khỏi bàn tiệc.
Chưa tới 2 giờ chiều mà các bàn tiệc đều đã được ăn hết sạch.
Sau khi ông chú Hai của Tôn Biền cùng với bà thím hai vừa mới đi tiễn khách một đoạn xa thì con dâu trong nhà cũng dọn dẹp bàn ghế rồi đem chén đũa đi rửa.
Điền Canh Địa cùng hai người em trai cầm chổi lớn ra ngoài sân quét dọn sạch sẽ, mọi thứ đều được sửa sang lại để chờ chú rể đến đón cô dâu.
Mắt thấy đã sắp đến giờ hẹn đón dâu của hai nhà, chị dâu cùng với các chị của Điền Thục Phân đều ở trong phòng bận bịu thu dọn đồ đạc cho cô ấy.
Còn anh trai với anh rể thì lần lượt lấy của hồi môn ở trong nhà đem ra, rồi chuẩn bị đem chất một đống trên xe.
Thời này đón dâu ở nông thôn vẫn chưa có xe hơi, ai lấy chồng giàu thì được đưa đón bằng xe ngựa.
Còn nếu chú rể có ít của hồi môn thì mượn vài chiếc xe đạp rồi đón cô dâu cùng với túi đồ về nhà mình.
Dĩ nhiên nếu như thôn nào giàu có hoặc là gia đình tổ chức đám cưới có quan hệ tốt với bên lữ đoàn thì có thể nhờ vào quan hệ thân thiết mà mượn một chiếc máy cày ở bên đấy dùng một chút.
Nhưng mà hôm trước máy cày ở bên lữ đoàn bị hư vẫn còn chưa sửa xong, nên ý định được ngồi máy cày mà nở mày nở mặt xuất giá của Điền Thục Phân cũng đã trở nên tiêu tan.
Máy cày hư rồi, nhưng đám cưới thì vẫn phải diễn ra, may là điều kiện nhà gái cũng khá tốt.
Bên nhà ngoại Tôn Biền có sẵn xe lừa, nghe nói nhà trai bên kia vì để tìm một chiếc xe ngựa chở hàng mà đã phải bỏ ra rất nhiều công sức để hỏi mượn.
Đám gả con gái nhà ông Điền, người trong thôn chỉ cần có thời gian chắc chắn đều sẽ tới tham dự.
Điền Canh Địa đứng ở cửa chờ với một dây pháo nổ, thấy xe ngựa tới đón dâu thì nhanh chóng dùng tàn thuốc châm vào đầu dây pháo.