Thập niên 80: Cuộc sống tại khu nhà máy - Chương 27
Cập nhật lúc: 2024-05-26 11:28:28
Lượt xem: 53
Hiện nay vải sợi tổng hợp nhờ vào đặc tính bền, không dễ bị nhão.
Mặc lên người không bị nóng lại còn giặt nhanh khô mà nhanh chóng được nhiều người ưa chuộng.
Loại vải này rất đắt tiền, các cửa tiệm trong chợ bán loại vải này ước chừng một mét tầm 7 nhân dân tệ.
Đấy mới chỉ là giá của vải trơn, vải có hoa văn còn quý hiếm đắt tiền hơn thế.
Với mức giá như vậy, kể cả nhà họ Tôn cũng không phải chỉ cần muốn là có thể mặc được.
Chỉ là những năm gần đây cuộc sống đã khấm khá hơn một chút, nhà họ Tôn mới từ từ sắm thêm vài bộ quần áo chất lượng.
Trong trí nhớ của Tôn Biền chưa từng xuất hiện thứ gọi là “sợi tổng hợp” này.
Cho tới khoảng 10 năm về trước loại vải này đột nhiên trở nên phổ biến hơn khiến cho cô không khỏi bất ngờ.
Cuối cùng lại có chút dở khóc dở cười khi cô biết được rằng đó chỉ là một loại vải polyester thông thường thôi.
Chẳng phải là thứ đồ công nghiệp hiếm lạ gì cả.
Nhưng rất nhanh sau đó cô phát hiện ra mình đã sai, phải công nhận rằng sức hút của vải vóc ở thời này là không gì sánh bằng.
Dù là người già hay là trẻ nhỏ thì cũng đều sẽ vui như được mùa khi có một bộ quần áo làm từ loại vải đó, thật sự trở thành mốt của thời này.
Cũng bởi vì thế mà loại vải sợi tổng hợp này luôn là hàng hiếm có khó tìm,
Mỗi lần các cửa tiệm đem hàng về bán thì không quá hai ngày đã được mọi người truyền tin nhau mà tìm đến mua không còn một mống.
Ai mà chậm tay không mua được thì quay sang than trách cửa tiệm lấy quá ít hàng.
Bây giờ cánh đàn ông phổ biến kiểu trang phục Trung Sơn hoặc là âu phục đệm vai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cuoc-song-tai-khu-nha-may/chuong-27.html.]
Nhưng muốn mặc đẹp thì cần phải phối thêm một chiếc áo sơ mi trơn ở bên trong.
Bởi vì hàng ít mà giá lại quá cao, một số người buộc phải nghĩ ra cách khác.
Cái thứ đồ gọi là cổ áo giả cũng được cho ra đời vì lí do này.
Nó là một tấm vải sợi được dùng để giả làm cổ áo và mặt trước của áo sơ mi.
Đa phần đều sẽ là màu trắng, nửa mặt trước của tấm vải còn được đính lên hai, ba cái cúc áo.
Khi mọi người mặc trang phục Trung Sơn hoặc là âu phục đệm vai thì sẽ để cái cổ áo giả này ở bên trong.
Sau đó cài chặt cúc áo lại, nhìn vào vẫn sẽ thấy rất giống mặc áo sơ mi thật ở bên trong.
Lần đầu tiên khi Tôn Biền biết về công dụng của thứ đồ này đúng thật là không nói nên lời.
Phải công nhận rằng cho dù là ở bất cứ thời đại nào, trí thông minh của con người cũng đều không bao giờ bị giới hạn.
Bây giờ trong tủ quần áo của bố cô còn treo hai cái cổ áo giả.
Dù đã sử dụng từ rất lâu nhưng vẫn không hề có vệt ố vàng, đủ để thấy chủ nhân của chúng dùng kĩ đến mức nào.
Lại nhìn sơ qua tủ đồ của anh em nhà họ Tôn, đủ thứ loại quần áo của Tôn Biền chiếm đến một nửa diện tích bên trong cái tủ.
Từ mấy loại quần áo thường thấy như áo sơ mi, quần, đồng phục đi học cho đến váy đầm, tất quần, áo dài sọc ca-ro, đem ra so với tiêu chuẩn thời này thì chắc chắn vượt xa.
Đối với sự thiên vị trắng trợn này, anh em nhà họ Tôn không hề có bất kì ý kiến gì.
Bởi vì mẹ cô đã nói, năm đó bà ngoại cô nuôi con như thế nào thì bây giờ bà cũng nuôi con mình giống vậy.