Thập Niên 80: Con Đường Nghịch Chuyển Tái Sinh - Chương 114: Liều Mạng
Cập nhật lúc: 2025-03-28 23:43:12
Lượt xem: 4
"Đồ con gái hư! Mày muốn c.h.ế.t phải không? Dám bảo tao là buôn người? Nuôi mày lớn khôn, ăn hết bao nhiêu gạo, cuối cùng nuôi phải con sói đói! Chỉ vì không mua bánh bao thịt mà dám bỏ trốn cùng anh trai, còn dắt theo hai đứa em. Mày muốn m.ó.c t.i.m tao ra à?"
"Tao đánh c.h.ế.t mày, đồ tham ăn!"
Tên đàn ông vừa quát vừa tát Cố Hiểu Thanh túi bụi. Một tay hắn siết chặt cô, tay kia đánh không ngừng.
Ngay lập tức, mặt cô sưng vù, đầu óc quay cuồng.
Phía bên kia, Quản Thiếu Nam cũng không khá hơn.
Hai tên kia kẹp chặt cánh tay cậu, vặn ra sau lưng. Cố Hiểu Thanh thậm chí nghe thấy tiếng khớp xương rời ra.
Độc ác quá!
Bọn chúng quá xảo quyệt.
Với cách nói này, những người dân quê chất phác sẽ không nghi ngờ.
Ở nông thôn, ai cũng tin "thương cho roi cho vọt".
Không ai thấy chuyện này là quá đáng, thậm chí Cố Hiểu Thanh còn nhìn thấy sự đồng tình trong mắt nhiều người.
Họ đã tin ba tên kia.
Thế là toi đời!
Trước mặt đám đông, bọn chúng dám làm như vậy, không ai tin đó là bọn buôn người.
Cố Hiểu Thanh phải tự cứu mình.
Không thể để bị bắt lại.
Một người dân thấy tội nghiệp, lên tiếng:
"Thôi nào anh, trẻ con ai chẳng nghịch ngợm. Trẻ nghịch mới thông minh. Chúng nó còn biết nói dối là bị bắt cóc nữa. Đừng đánh nữa, tội nghiệp quá."
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
"Đúng đấy, anh về dạy bảo từ từ, rồi chúng nó sẽ ngoan."
Tên kia thở dài, giọng đầy đau khổ:
"Các bác không hiểu đâu. Bốn đứa này khiến chúng tôi tìm khắp mấy làng. Nếu không tìm thấy, tôi còn mặt mũi nào về gặp vợ? Chỉ muốn c.h.ế.t quách đi cho xong."
Dân làng xúm lại khuyên giải.
Hai người đang bế Hiểu Kiệt và Trương Tử Kiệt cũng đưa chúng về phía tên buôn người.
"Về ngoan ngoãn nghe lời bố đi."
Hiểu Kiệt và Trương Tử Kiệt khóc thét lên.
Cố Hiểu Thanh nhận ra ánh mắt hắn ta thoáng buông lỏng - hắn biết mình đã thành công.
Cô cắn mạnh vào bàn tay hắn, dùng hết sức bình sinh.
Tên kia rú lên, giật tóc cô dữ dội.
Cố Hiểu Thanh không nhả ra, dù da đầu đau đến tê dại.
Hắn đ.ấ.m mạnh vào đầu cô, m.á.u từ sau gáy b.ắ.n tung tóe như những bông hoa đỏ rực.
Đau quá, hắn đá mạnh vào n.g.ự.c cô.
Cố Hiểu Thanh bay ra xa, nhổ ra một cục m.á.u cùng một miếng thịt.
Tên kia mất một mảng thịt trên tay.
Gương mặt hắn co giật vì đau đớn, ánh mắt trở nên hung dữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-con-duong-nghich-chuyen-tai-sinh/chuong-114-lieu-mang.html.]
Dân làng sửng sốt.
Không đúng!
Không có đứa con nào lại độc ác như vậy.
Đây là cắn đứt cả miếng thịt.
Con gái ai lại làm thế với cha mình?
Cố Hiểu Thanh đau đớn, lại nhổ thêm một ngụm máu, nhưng vẫn cố gắng nói rõ ràng:
"Cháu tên Cố Hiểu Thanh, cậu bé kia tên Quản Thiếu Nam, hai đứa nhỏ là Cố Hiểu Kiệt và Trương Tử Kiệt. Chúng cháu là người thôn Cố Trang. Bố cháu tên Cố Như Hải, mẹ cháu tên Lý Tuyết Mai, bán bánh rán ở chợ huyện. Bọn chúng là buôn người, nhốt chúng cháu trong lò gạch trên núi."
"Trong đó còn hơn chục đứa trẻ khác. Các bác chỉ cần cử người đến Cố Trang hỏi là biết ngay. Xin hãy cứu chúng cháu!"
Cố Hiểu Thanh gắng sức quỳ dậy, cúi đầu lạy dân làng.
Mọi người bắt đầu nghi ngờ, xôn xao bàn tán.
Có người nói: "Nghe như thật. Con gái nào lại cắn cha ruột như vậy?"
"Đúng đấy, nhìn thằng bé kia, mặt mũi đầy máu. Đây là chuyện tính mạng đấy."
"Phải cử người đến Cố Trang hỏi thôi."
"Ở Cố Trang quả có Cố Như Hải bán bánh rán. Tôi từng ăn ở quán họ, nghe nói có hai con gái một con trai."
Tên buôn người sốt ruột, định bắt Cố Hiểu Thanh, nhưng dân làng đã chặn lại.
Hắn gào lên: "Đây là con gái ruột của tôi! Làm sao nhầm được? Tại nó làm tôi đau quá nên mới đánh mạnh. Mọi người nghĩ kỹ đi, tôi không nói dối đâu!"
"Dân làng ơi, đừng để bị lừa! Thằng bé này hay nói dối lắm. Con gái à, tao là bố mày mà, sao mày hại bố thế?"
Giọng điệu thống thiết, đúng hình tượng người cha nhân từ.
Dân làng phân vân không biết tin ai.
Một ông lão bước ra, mọi người im bặt:
"Đại Sơn, cháu đi xe đạp đến Cố Trang hỏi thăm. Trước mắt gọi bác sĩ khám cho mấy đứa bé. Giữ ba người này lại, đợi Đại Sơn về sẽ rõ."
Rõ là người có uy tín.
"Vâng, mọi người nghe lời trưởng thôn!"
Một người đàn ông cao gầy đáp lời.
Dân làng đồng ý.
Thấy tình hình không ổn, tên buôn người ra hiệu cho đồng bọn, quay đầu bỏ chạy.
Hai tên kia cũng buông Quản Thiếu Nam, lao đi.
Dân làng giờ mới vỡ lẽ, ào ào đuổi theo.
Hai tên bị tóm gọn, còn tên kia đã cao chạy xa bay.
Ông lão phân công:
"Trói hai tên này lại. Đại Sơn, tạm không cần đến Cố Trang nữa, cách đây mấy chục dặm, đi về không kịp. Đưa người lên núi cứu bọn trẻ trước."
"Trang Tử, chạy đi báo công an. Đưa bốn đứa bé về trụ sở xã, băng bó vết thương, nghỉ ngơi một đêm. Ngày mai sẽ cử người đi thông báo cho từng nhà."
Mọi người nhanh chóng tản đi.
Cố Hiểu Thanh mắt tối sầm, ngất đi.