Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 607

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:37:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nếu thật sự thoát khỏi Giang Đào, cách khác, chỉ xem chịu theo thôi."

Mai Tiểu Nhiễm đưa ý kiến cho Vu Hồng: "Giang Đào cứ bám riết lấy , chính là vì mềm lòng, trắng dễ lừa! Cậu cần để ý đến nữa là xong, đến tìm , cứ phớt lờ, mà dám động tay động chân với , cứ hét lên gọi . Giang Đào là sinh viên trường , dám chắc cũng gan lớn đến , chỉ cần theo lời , chỉ e cần đến một tuần, sẽ dám đến tìm nữa."

"Vậy , nếu , sẽ thử xem."

Tuy Mai Tiểu Nhiễm đồng ý giúp Vu Hồng, nhưng cô cũng đưa một ý kiến như , Vu Hồng cảm kích là dối.

"Mai Tiểu Nhiễm, đây đối xử với như , mà vẫn chấp nhặt, thật sự khiến cảm thấy ngại."

"Cậu cần những lời với , cũng thích , chỉ vì tình nghĩa bạn học với thôi. khuyên một câu, chỉ còn nửa năm nữa là chúng thực tập , khuyên dành thời gian cho việc học , lúc đầu chúng thể thi đậu đại học, cũng coi như là những ưu tú, đừng để học xong bốn năm đại học, ngay cả bằng cấp cũng lấy , như thì quá mất mặt."

Mai Tiểu Nhiễm xong liền định trở về ký túc xá: "Bên ngoài lạnh quá, về ký túc xá , cũng về ."

Vu Hồng đáp một tiếng, lên lầu.

Đến ngày hôm , khi Giang Đào đến tìm, Vu Hồng liền theo lời Mai Tiểu Nhiễm , thèm để ý đến Giang Đào.

Giang Đào sốt ruột, tiến lên lôi kéo, Vu Hồng cũng còn ngại ngùng như , trực tiếp hét lên kêu cứu.

Vu Hồng hét lên như , đúng lúc mấy nam sinh cùng lớp ngang qua, liền túm lấy Giang Đào: "Anh gì?"

"Mấy , đừng hiểu lầm, là bạn trai của Vu Hồng mà."

Giang Đào vội vàng nháy mắt với Vu Hồng, ý cô giúp vài câu .

Vu Hồng mặt với các bạn học: "Các bạn, cảm ơn giúp đỡ. Trước đây quen , nhưng bây giờ chúng chia tay , vẫn cứ bám riết lấy , ngày nào cũng đợi ở cổng ký túc xá, hoặc là chặn ở ngoài giảng đường, điều khiến thể học tập và sinh hoạt bình thường ."

Vu Hồng , mấy nam sinh lập tức dâng trào tinh thần chính nghĩa, lớn tiếng cảnh cáo Giang Đào: "Đây là Đại học Trung Nguyên, nơi đến quấy rầy là thể quấy rầy , Vu Hồng chia tay với , đừng mặt dày bám riết lấy cô nữa, mà dám đến quấy rầy cô nữa, chúng thấy nào đ.á.n.h đó."

Giang Đào thấy đối phương đông , đương nhiên dám hung hăng nữa, miệng lẩm bẩm c.h.ử.i rủa vài câu, vội vàng bỏ chạy.

, đến buổi chiều, Giang Đào đến.

Vu Hồng diễn màn kịch buổi sáng, Giang Đào đuổi nữa.

Điều khiến Giang Đào tức điên, chỉ ở Mai Tiểu Nhiễm mới đụng khó khăn ít, còn ở Vu Hồng thì luôn thành công. Có thể , những cách thức từng áp dụng với Vu Hồng luôn hiệu quả, bây giờ thất bại, còn tác dụng nữa, điều khiến nghi ngờ nhân sinh, khiến phục!

Thế nhưng, những ngày tiếp theo, ngày thứ hai, ngày thứ ba, cho đến cuối tuần, khi Giang Đào đến tìm Vu Hồng, Vu Hồng đều xuất hiện, chỉ mấy nam sinh mặt đuổi .

Điều thật sự khiến chán nản!

Giang Đào cũng hết cách, chỉ cần Vu Hồng khỏi cổng trường, thể gặp cô.

Vu Hồng vốn là cô gái thích ngoài, tin Vu Hồng thể nhịn ngoài.

Giang Đào tính toán sai, ít nhất là nửa tháng, Vu Hồng thật sự hề ngoài.

Thành phố khi tuyết rơi đầu, liên tiếp thêm vài trận tuyết nữa, hơn nữa trận tuyết nào cũng lớn hơn trận , thời tiết cũng ngày càng lạnh giá.

Giang Đào tuy vẫn tiếp tục quấy rầy Vu Hồng, nhưng chịu nổi cái lạnh thấu xương, kiên trì nửa tháng, cuối cùng đành tự động bỏ cuộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-607.html.]

Lúc cũng gần đến kỳ thi cuối kỳ, sinh viên đều dồn sức việc ôn tập gấp rút. Ngay cả Vu Hồng, vốn lười biếng, cũng như đổi thành khác, ôn tập vô cùng chăm chỉ.

Kỳ thi cuối kỳ , điểm của đều , trượt môn cũng nhiều.

Cuối năm là thời điểm cửa hàng quần áo bận rộn nhất, Mai Tiểu Nhiễm chắc chắn thể về nhà ngay khi nghỉ đông, liền cùng Lý Mỹ Phượng đến cửa hàng giúp đỡ.

Mãi đến gần ngày hai mươi bảy Tết mới bán hết hàng tồn kho, mới bắt xe về nhà.

Xuống xe ở thành phố Nam Bình, trời gần tối, Mai Tiểu Nhiễm đang khó khăn kéo hành lý , thì thấy tiếng còi xe vang lên phía .

đầu , lúc thấy trong xe ô tô đang gọi: "Bạn học Mai Tiểu Nhiễm phía mời lên xe, bạn học Mai Tiểu Nhiễm phía mời lên xe."

Thì là Âu Dương Tầm.

Mai Tiểu Nhiễm bất ngờ và vui mừng: "Anh học lái xe từ lúc nào thế?"

"Về nhà ."

Âu Dương Tầm đỗ xe lề đường, nhảy xuống giúp Mai Tiểu Nhiễm kéo hành lý bỏ cốp xe.

Mai Tiểu Nhiễm liền ghế phụ lái.

Âu Dương Tầm lái xe, khỏi đường ga tàu, dọc theo quốc lộ về phía Tây.

"Lần khi em về từ Thâm Quyến, lãnh đạo đơn vị vẻ coi trọng , nên cho học lái xe. Thực bây giờ vẫn bằng, nhưng lái ."

Âu Dương Tầm cũng khiêm tốn, việc lái xe gì to tát, hơn nữa quả thực là mới.

"Được, hôm nay em sẽ xem tay lái của thế nào, chúng thôi."

Âu Dương Tầm lái xe tuy lóng ngóng, nhưng hề hấp tấp như một mới khác, vẫn vững vàng... Vững vàng nghĩa là chậm, quãng đường bình thường đến một giờ xe, mất đến một tiếng rưỡi mới về đến nhà, lúc về đến nơi trời tối đen.

Xuống xe, Âu Dương Tầm đặt hành lý của Mai Tiểu Nhiễm xuống, định về nhà , nhưng Lý Minh Vân giữ : "Cậu Tầm, muộn thế , ở nhà dì ăn cơm về nhé."

"Vậy cháu cảm ơn dì Vân ạ."

Âu Dương Tầm cũng khách sáo quá, việc đưa đón Mai Tiểu Nhiễm chuyến tốn của gần hết cả ngày, lúc cũng thực sự đói .

Lý Minh Vân liền nhanh chóng dọn bữa cơm nóng hổi lên, bảo hai đứa trẻ tranh thủ ăn lúc còn nóng.

Mai Tiểu Lôi chị , Âu Dương Tầm, nhịn .

"Lôi Lôi, em gì thế?"

"Không gì, thấy tình cảm hai , em mừng cho hai mà."

"Lôi Lôi, em đừng mà xem thường bọn chị, chị nhắc nhở em một câu, em cũng hai mươi tuổi , còn yêu, chị chị coi thường em đấy."

"Chuyện gì mà chị coi thường, ai em yêu, bây giờ em yêu ."

Lời của Mai Tiểu Lôi thật sự như tiếng sét giữa trời quang, khiến mấy đang đều kinh ngạc: "Em thật sự yêu ? Cô ? Hai đứa quen thế nào? Tết mời cô đến chơi?"

Loading...