Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 433
Cập nhật lúc: 2025-11-24 10:10:18
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Loại bánh bao nước súp phổ biến ở tỉnh Trung Nguyên, nhưng ở huyện Khang Bình hiếm khi bán, ngay cả Mai Tiểu Nhiễm cũng hầu như từng ăn.
Âu Dương Tầm gọi một lồng bánh bao, chấm giấm gắp cho cô: “Em nếm thử xem, bánh bao ở đây ngon lắm, nhưng em cẩn thận, đừng để bỏng nhé.”
Mai Tiểu Nhiễm c.ắ.n một miếng, nước súp đậm đà chảy từ lớp vỏ bánh mỏng manh, nếm tươi thơm, ngon tuyệt vời.
“Ngon ?”
“Rất ngon.”
Mai Tiểu Nhiễm ăn liền ba cái bánh bao, mới phát hiện Âu Dương Tầm chẳng hề động đến cái nào, chỉ chuyên tâm đút cho cô.
Điều khiến cô dở dở : “Anh cũng ăn chứ, đừng chỉ lo đút cho em, em tự ăn .”
“Anh thích em ăn bánh bao với vẻ mặt mãn nguyện .”
Mai Tiểu Nhiễm cong cả mắt, dứt khoát gắp một chiếc bánh bao đút miệng Âu Dương Tầm.
Đây là đầu tiên Nhiễm Nhiễm đút đồ ăn cho !
Âu Dương Tầm cảm thấy như bay bổng, cảm giác thật là quá hạnh phúc.
Ăn xong bánh bao, Âu Dương Tầm thực sự chở Mai Tiểu Nhiễm ngoại ô.
Tháng Chín vàng rực, ngô trong ruộng đồng ngoại ô chín, trĩu nặng cành. Vườn cây ăn quả cũng sai trĩu, khắp nơi đều là cảnh tượng bội thu.
Âu Dương Tầm dừng xe đạp bên bờ ruộng, kéo Mai Tiểu Nhiễm vườn cây ăn quả.
“Anh định gì thế? Âu Dương Tầm, định đưa em trộm quả nhà đấy chứ?”
“Không , vườn cây lắm, đưa em xem.”
Mai Tiểu Nhiễm , nhưng bước chân hề dừng , thẳng theo Âu Dương Tầm vườn cây ăn quả.
Trong vườn trồng táo, những quả táo còn xanh xanh treo lủng lẳng cành... Táo đợi đến sương giáng mới ngon, bây giờ tuy chín nhưng ăn vẫn đủ ngọt, đủ bở.
, xa xa, những quả táo đỏ hồng, tươi non treo cành, chỉ thôi cũng đủ mãn nhãn.
Âu Dương Tầm kéo Mai Tiểu Nhiễm xuống gốc táo, hai tay vòng qua ôm cô lòng.
Mai Tiểu Nhiễm cũng ngoan ngoãn tựa vai .
Thực , hai yêu ở bên , cần thiết là thế thế , chỉ cần một sự ăn ý ngầm hiểu, cũng đủ để cảm thấy ấm áp và ngọt ngào từ tận đáy lòng.
“Nhiễm Nhiễm, từ tuần , lẽ các em sẽ đào chiến hào. Anh cho em tình hình cụ thể nhé.”
Mai Tiểu Nhiễm bật . Không ngờ Âu Dương Tầm cố ý đưa cô ngoài là để về chuyện . Tuy khô khan và thẳng thắn, thiếu sự lãng mạn, nhưng thực tế.
Âu Dương Tầm với cô, đào chiến hào là huấn luyện viên đưa bạn lên núi trực tiếp đào đất, mà là tiên cho bạn xem bản đồ tỷ lệ.
Nói , thực sự lấy một tấm bản đồ từ túi áo trải , chỉ bản đồ đường đồng mức, đ.á.n.h dấu vị trí của sở chỉ huy, đài quan sát, hầm trú ẩn, lỗ thông , v.v., đó mới cho mang theo dụng cụ đào bới, yêu cầu sinh viên phân công hợp tác, phối hợp với để thành công sự nhanh nhất thể.
Những điều đương nhiên Mai Tiểu Nhiễm từng học trong sách giáo khoa đây. Nghe Âu Dương Tầm kể, cô thấy tò mò mới lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-433.html.]
“Thời các huấn luyện quân sự cũng như thế ?”
“Đương nhiên , ngoài đào chiến hào, còn huấn luyện dã ngoại, đào hầm trú ẩn.”
Âu Dương Tầm rõ ràng, ngắn gọn cho Mai Tiểu Nhiễm, Mai Tiểu Nhiễm cũng hứng thú.
Khi Âu Dương Tầm kể xong, mất hơn một tiếng đồng hồ. Anh còn cảm thấy khô cả họng, Mai Tiểu Nhiễm đột nhiên hôn .
Khoảnh khắc thực sự cảm thấy trái tim như tan chảy... Sao thể ngọt ngào, ngọt ngào đến thế!
Buổi trưa, Âu Dương Tầm chở Mai Tiểu Nhiễm về trường.
Theo ý của Âu Dương Tầm, công khai chuyện tình cảm của hai ngay lập tức, nhưng Mai Tiểu Nhiễm đồng ý. Cô ngại ngùng, chỉ là cảm thấy hiện tại vẫn đang trong thời gian huấn luyện quân sự, cô một bạn học ý đồ thấy những lời ... Đã chờ đợi mấy năm , cũng vội công khai lúc . Hơn nữa, yêu đương là chuyện của hai , cần thiết cho đều , chỉ cần trong lòng , thì còn ý nghĩa hơn bất kỳ lời thề non hẹn biển nào!
Buổi chiều cuối tuần đầu tiên của cuộc sống đại học, các cô gái trong ký túc xá đều rủ mua sắm.
Những cô gái mười tám, đôi mươi, chuyển từ cấp ba lên đại học, cả trong học tập lẫn cuộc sống đều sự đổi về chất so với đây.
Thời cấp ba, đều dồn hết tâm trí việc học, nào thời gian cho bản . Bây giờ là sinh viên đại học , lòng yêu cái liền lập tức trỗi dậy mạnh mẽ.
Mai Tiểu Nhiễm vốn định nghỉ ngơi một chút, nhưng Thành Mai và Lý Mỹ Phượng đều kéo cô, nhất quyết bắt cô cùng, cô đành đồng ý.
Mọi đến chợ quần áo gần trường để mua quần áo.
Dù cũng là sinh viên, những món đồ quá đắt tiền cũng tiêu thụ nổi, nhưng những món đồ bình thường thì vẫn thể mua .
Sinh viên đại học thời đó, mỗi tháng trường đều trợ cấp, cơ bản mỗi trợ cấp mười hai đồng.
Tuy chỉ mười hai đồng, nhưng đủ cho một sinh viên ăn uống ở trường. Một sinh viên điều kiện gia đình khó khăn còn gửi tiền tiết kiệm về nhà.
Ở chợ quần áo, Thành Mai ưng một chiếc váy, nhưng hỏi giá xong liền lưng bỏ , cô chê đắt quá!
Kỷ Hồng cũng ưng một chiếc váy liền, giá ba mươi đồng. Sau khi mặc cả, cô mua với giá hai mươi bốn đồng.
Thành Mai ngưỡng mộ thể tin : “Tiền trợ cấp hàng tháng của chúng chỉ mười hai đồng, bạn mua một chiếc váy hết cả hai tháng tiền trợ cấp .”
“Tiền trợ cấp coi như tiền sinh hoạt phí . Lúc học, gia đình cũng cho một ít tiền, là ăn diện một chút.”
Kỷ Hồng ngượng nghịu: “Nói cũng , chúng bây giờ cũng đang ở tuổi nên mà, bây giờ , đợi đến khi nghiệp đại học là lớn tuổi .”
Thời đó con gái kết hôn khá sớm, con gái nông thôn mười lăm mười sáu tuổi kết hôn là chuyện bình thường, còn con gái thành phố cũng đa kết hôn ngoài hai mươi tuổi, lời Kỷ Hồng cũng là lý.
Mọi rộ lên.
Lý Mỹ Phượng trêu chọc: “Kỷ Hồng, bạn ăn diện xinh như , là tìm đối tượng ?”
“ , đang ý định đây, còn tìm một đối tượng ngay trong trường !”
Kỷ Hồng đặc biệt hào phóng trong chuyện , cũng hề giấu giếm: “Ba năm cấp ba chúng chỉ học thôi, bây giờ thi đỗ đại học , cũng nên nghĩ đến chuyện cá nhân .”
Nói đến đây, đều hỏi xem ai đang yêu đương .
Lý Quyên, lớn tuổi nhất ký túc xá, với rằng cô đính hôn khi đại học. Cô gia đình sợ cô học xong đại học mấy năm nữa sẽ lớn tuổi, khó tìm nhà chồng.
Lý Mỹ Phượng xong chỉ cảm thán: “Nhìn Lý Quyên đính hôn , chúng còn nổi một bạn trai, đúng là so với là tức c.h.ế.t mà!”