Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 398
Cập nhật lúc: 2025-11-24 09:13:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kết quả kỳ thi thử cuối học kỳ hai cấp ba công bố, thành tích của hai chị em Mai Tiểu Nhiễm hầu như đổi so với bình thường.
Mai Tiểu Nhiễm cảm thấy với khả năng hiện tại của , việc trở thành ngựa ô trong kỳ thi đại học, e rằng là điều thể. Hơn nữa, nếu ký ức của cô sai, vụ án t.h.ả.m khốc về môn Toán trong kỳ thi đại học năm tám tư, gây chấn động lớn trong giới giáo dục, cô cũng quá nhiều tự tin, chỉ thể dùng cách ngu ngốc nhất là luyện đề, ít nhất là củng cố kiến thức cơ bản.
Thoáng chốc, trôi qua một tháng, đến ngày Quốc tế Lao động, chỉ còn hai tháng nữa là đến kỳ thi đại học.
Tự học là điều bắt buộc.
Toàn bộ học sinh khối 12 gần như dành hết thời gian để học tập, bản họ chọn trường trung cấp chuyên nghiệp, việc chọn học cấp ba là một sự dũng cảm, và kỳ thi đại học bây giờ là cơ hội để vượt qua cầu độc mộc.
Trong kỳ nghỉ thu hoạch lúa mì, học sinh khối 12 cũng nghỉ vài ngày, trừ những học sinh gia đình đặc biệt khó khăn, nhất định gặt lúa mì, phần lớn học sinh đều chọn tự ôn tập tại nhà.
Thấy thời gian đến kỳ thi đại học ngày càng gần, Mai Tiểu Lôi thì , nhưng tâm lý của Mai Tiểu Nhiễm chút suy sụp.
Cô lo lắng!
Cô sợ thi .
Cô sợ thể giải thích với Âu Dương Tầm, chỉ là cảm thấy nếu thi trượt thì với bản , với những nỗ lực trong suốt những năm qua của .
“Chị, chị thả lỏng , đừng căng thẳng quá, em cảm thấy càng căng thẳng khi thi càng dễ mắc ... Bây giờ dù cũng còn mấy chục ngày nữa mới đến kỳ thi đại học, nếu bây giờ tâm lý chị suy sụp , đến lúc đó thi ?”
Sau kỳ nghỉ thu hoạch lúa mì, cuối tháng Sáu, Âu Dương Tầm nghỉ hè về .
Lần tìm Mai Tiểu Nhiễm, cũng sợ Mai Tiểu Nhiễm căng thẳng, kích động ảnh hưởng đến tâm trạng.
Mãi đến khi nhận giấy báo dự thi, phân phòng thi xong, Âu Dương Tầm mới cùng hai chị em Mai Tiểu Nhiễm xem phòng thi.
Mai Tiểu Nhiễm thấy , trong lòng liền định!
Cứ như thể trong lòng một cây kim định hải thần châm , những hoang mang, dường như đều biến mất hết.
“Nhiễm Nhiễm, ngày mai là thi , bây giờ yêu cầu của đối với em là, thư giãn, đừng tự gây áp lực cho bản , cứ phát huy đúng như bình thường là .”
Âu Dương Tầm nửa năm gặp mặc áo phông trắng, cây hoa hòe, toát lên vẻ trưởng thành thanh tú.
Đôi mắt vẫn sáng ngời như , mang hy vọng và sự ấm áp cho khác.
“Em sẽ thả lỏng tâm lý.”
Sáng hôm , Âu Dương Tầm tự đưa Mai Tiểu Nhiễm phòng thi ở trường cấp ba Sáu.
Môn thi đầu tiên là Ngữ văn.
Mai Tiểu Nhiễm dám nghĩ nhiều, thoải mái vui vẻ xong bài .
Môn thi thứ hai là Toán học.
Mai Tiểu Nhiễm cố gắng để nghĩ đến đây là kỳ thi đại học môn Toán khó nhất trong lịch sử, chỉ coi kỳ thi như một bài kiểm tra nhỏ bình thường.
Thế nhưng, khi nhận đề thi, cô vẫn hoảng loạn.
Dù đề thi từ câu thứ hai khó , phía vài câu lớn, bao gồm cả câu hỏi phụ, đều trở thành đề thi Olympic Toán học, thể thấy độ khó kinh khủng đến mức nào.
Cô hít sâu một , cố gắng giữ bình tĩnh, đó thả lỏng tâm lý, bắt đầu bài.
Một buổi thi Toán kết thúc, Mai Tiểu Nhiễm cũng xong bài thi.
Trong phòng thi, ít học sinh ngay tại chỗ, đề thi thật sự quá khó, quá vượt chương trình, gần như bắt đầu từ .
Có một thí sinh, xé đề thi ngay tại chỗ, lóc chạy khỏi phòng thi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-398.html.]
Vài thí sinh khác, khi thi xong môn Toán, thi tiếp các môn còn .
Và Mai Tiểu Nhiễm khi thi xong, gặp Mai Tiểu Lôi một lát.
“Chị, môn Toán khó quá, em bài mà khổ sở luôn.”
“Chị khó, nhưng dù chúng cũng kiên trì vượt qua , em là học bá môn Toán còn thấy khó, em nghĩ khác sẽ thấy khó ?”
“Thôi bỏ , nghĩ nữa, thi xong là xong, ngày mai tiếp tục thi các môn còn .”
Mặc dù nhắc đến chuyện nữa, nhưng trong lòng đều áp lực, đều cảm thấy kỳ thi sinh t.ử , chỉ cần bất kỳ môn nào , coi như gần như duyên với đại học , nhưng đến lúc , ai cũng thể bỏ cuộc, chỉ thể đến cùng.
Âu Dương Tầm cũng nhịn khuyên hai , lúc cần tập trung thì nên tập trung, nghĩ quá nhiều, quá tạp cũng là chuyện .
Tối hôm đó, Mai Tiểu Nhiễm giường từ sớm, nhưng mở mắt ngủ .
Nửa đêm, cô thức dậy vệ sinh, thấy Mai Tiểu Lôi trong sân.
“Lôi Lôi em còn ngủ? Ngày mai em thi nữa ?”
“Em ngủ , hôm nay thi Toán, thi mà ấm ức quá, nhiều câu như em đều , em thật sự... Chị xem bình thường em học hành kiểu gì mà nhiều câu vẫn thế?”
“Đây của em, là đề thi năm nay quá khó.”
“Chị thật sự nghĩ ?”
Mai Tiểu Lôi bình tĩnh chị , cố gắng điều gì đó.
Mai Tiểu Nhiễm thật sự với em trai, đề thi năm nay quả thực là khó nhất trong lịch sử, nhưng lời cô thể , nếu Mai Tiểu Lôi hỏi đến cùng, cô trả lời thế nào?
“Lôi Lôi, em tin chị , đề thi năm nay thật sự khó, là năng lực của em vấn đề, chỉ cần các môn còn em phát huy đúng như bình thường, chắc chắn thành vấn đề.”
“Chị, chị chắc chắn như , chỉ cần các môn còn em thi , là thật sự thể đậu đại học ?”
“Lôi Lôi chị hỏi em, mấy năm nay chuyện trong nhà đều ý kiến của chị , chuyện nào chị sai ? Đầu óc chị mày , chút tầm xa, em cứ tin chị .”
Mai Tiểu Lôi xong lời , dường như tảng đá trong lòng đặt xuống, cũng còn day dứt nữa, khi về phòng, xuống là ngủ .
Sáng hôm thức dậy, tinh thần phấn chấn đến phòng thi.
So với môn Toán, mấy môn thi tiếp theo dễ dàng hơn nhiều.
Ba ngày thi nhanh chóng kết thúc, khi Mai Tiểu Nhiễm bước khỏi phòng thi đại học, cô cảm thấy mơ hồ.
Cô thật sự thành kỳ thi đại học , nếu thể đậu đại học, cô sẽ thực sự thực hiện ước nguyện thành ở kiếp .
“Nhiễm Nhiễm, Lôi Lôi, chúng về thôi.”
Âu Dương Tầm đợi sẵn bên ngoài phòng thi, thấy hai chị em họ , hỏi chuyện thi cử, mà trực tiếp buổi chiều sẽ đưa cả Âu Dương Linh chơi.
Mọi đều đồng ý.
Đợi đến ba bốn giờ chiều, thời tiết bớt nóng hơn, Âu Dương Tầm đưa đến bờ sông nhỏ bên hồ chứa nước chơi.
Âu Dương Linh bây giờ cũng học cấp ba , lớn lên duyên dáng thướt tha, vẫn xinh như , lông mi dài chớp chớp, hệt như một cô búp bê.
Cô bé thừa hưởng gen cao ráo của nhà họ Âu Dương, bây giờ còn cao hơn cả Mai Tiểu Nhiễm một chút, giống như một đóa hoa đang nở rộ, rực rỡ và cuốn hút.
Mai Tiểu Lôi thấy cô bé, mặt chút nóng bừng.
“Linh Linh, lâu gặp.”
Âu Dương Linh bật một tiếng, “Anh Tiểu Lôi, chuyện kiểu gì ... cứ như chúng là lạ ? Sao thế, thấy em bây giờ lớn , nên ?”