Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 264
Cập nhật lúc: 2025-11-23 13:03:16
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mai Tiểu Nhiễm rửa mặt xong, uống nửa cốc , thì thấy Mai Tiểu Lôi dậy.
“Ôi, Âu Dương, đến , em ngủ quên đấy chứ?”
“Có hai chúng ở đây, để em ngủ quên .”
Âu Dương Tầm khẽ , ánh nắng buổi chiều xuyên qua rèm tre chiếu lên khuôn mặt tuấn tú của , lúc ẩn lúc hiện, tạo cho cảm giác như cách một thế giới.
Mai Tiểu Lôi rửa mặt xong đến, giục : “Mau thôi, đường còn mất chút thời gian, còn phòng thi nữa, thôi, thôi.”
Ba hai chiếc xe đạp, Âu Dương Tầm cố ý đề nghị chở Mai Tiểu Nhiễm, thực dù , Mai Tiểu Nhiễm cũng định xe .
Buổi chiều hai môn, một môn là Tiếng Anh, một môn là Lịch sử.
Nếu là đây, môn Mai Tiểu Nhiễm sợ nhất chính là Tiếng Anh, nhưng từ khi Âu Dương Tầm kèm cặp, cô nắm phương pháp học tập, chăm chỉ học thuộc, ghi nhớ và xem nhiều, bây giờ cô còn e ngại Tiếng Anh chút nào nữa; còn về Lịch sử, đó vốn là sở trường của Mai Tiểu Nhiễm, cô bình thường thích Lịch sử, cộng thêm bố cô luôn thích kể chuyện lịch sử cho cô , khiến cô hứng thú sâu sắc với lịch sử từ nhỏ, hứng thú thì việc học tập cũng đạt hiệu quả gấp đôi, cô gần như cần tốn quá nhiều công sức mà thành tích Lịch sử vẫn xuất sắc.
Đến điểm thi, hai chị em Mai Tiểu Nhiễm vội vã cầm bút máy bước phòng thi.
Cũng như buổi sáng, khi chuông báo bắt đầu thi vang lên, giám thị bắt đầu phát đề, khi nhận đề thi đều xem qua bộ mới bắt đầu bài.
, vị giám thị Lưu đáng ghét vẫn chỉ theo dõi riêng Mai Tiểu Nhiễm, cứ như thể thù oán với cô . Tuy nhiên, bây giờ thầy Lưu chỉ đơn thuần xem Mai Tiểu Nhiễm gian lận , mà ông xem nữ sinh rốt cuộc môn học nào kém, hai môn buổi sáng cô bé đều , ông tin Mai Tiểu Nhiễm điểm yếu.
Tuy nhiên, Mai Tiểu Nhiễm nhận đề thi Tiếng Anh xong liền bắt đầu bài, màng đến xung quanh.
Điều liên quan đến sự tích lũy thường ngày của cô, cô thường ngày hễ rảnh là cầm sổ từ vựng học thuộc từ vựng, học thuộc bài khóa, đề thi dù kỳ lạ đến , thì cũng dựa kiến thức trong sách giáo khoa nền tảng, chỉ cần nền tảng vững chắc, tuyệt đối thể ứng phó với kỳ thi.
Thầy Lưu thấy Mai Tiểu Nhiễm ngẩng đầu từng câu từng câu, chút buồn bực: “Em , em bài nhanh như , em đúng ?”
“Em cảm thấy ít nhất thể đúng đến tám mươi, chín mươi phần trăm.”
Mai Tiểu Nhiễm cũng tức giận, cô lẩm nhẩm từ vựng Tiếng Anh trong miệng, tay cũng ngừng , tóm là lãng phí một chút thời gian nào.
Thầy Lưu xem đến nên lời, nhưng ông cũng hiểu nhiều về môn Tiếng Anh, chẳng qua chỉ nhận hai mươi sáu chữ cái... Ở thời đại đó, Tiếng Anh thực sự nhiều, mà ông chỉ là một giáo viên tiểu học, thì càng hiểu.
Mai Tiểu Nhiễm xong bài thi lâu, kiểm tra hai nộp bài.
“Thầy, thầy xem bài của học sinh đúng ?”
Một giám thị khác cầm bài thi qua xem một lượt, với giọng điệu khẳng định : “Bài thi ít nhất thể chín mươi điểm, ít câu sai.”
Thầy Lưu chút tin: “Vậy xem nữ sinh học thật sự , ba môn cô bé thi hôm nay, dù điểm , nhưng chắc chắn là bài .”
“ ... Bài thi Ngữ văn buổi sáng của cô bé xem , bài văn thực sự tuyệt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-264.html.]
Vị giám thị đúng lúc là giáo viên Tiếng Anh, nhưng Ngữ văn của cũng , dù cũng đều là học khối xã hội.
“Thôi , xem việc theo dõi cô bé cũng ý nghĩa gì, cô bé giống sẽ gian lận.”
Mặc dù thầy Lưu , nhưng trong môn thi tiếp theo, ông vẫn kìm lưng Mai Tiểu Nhiễm, theo dõi cô bài.
Mỗi khi Mai Tiểu Nhiễm xong một câu, thầy Lưu xem đáp án của các học sinh xung quanh, xem giống ... Liên tiếp so sánh mấy câu, cô bé đều đáp án giống khác, điều hẳn là đúng .
Cuối cùng là phần câu hỏi tự luận.
Mai Tiểu Nhiễm như các học sinh khác dài dòng, cô chỉ nắm bắt trọng điểm, trả lời đúng các ý lấy điểm, tuyệt đối lãng phí giấy mực, những việc tốn sức mà kết quả.
Thầy Lưu thấy cô bé tỏ vẻ tự tin, liền thí sinh sai , việc đỗ cấp ba năm nay chắc thành vấn đề... Chỉ cần bốn môn còn ngày mai cô bé quá tệ, thì chắc chắn sẽ đỗ cấp ba.
Ông kìm hỏi: “Em , em định thi trường Sư phạm ?”
“Không ạ, em thi cấp ba, trường Cấp Ba Một! Đó là mục tiêu của em.”
Thầy Lưu tuy luôn tỏ khó tính, nhưng lúc chút tiếc nuối: “Em học như , thi Sư phạm?”
“Thưa thầy, lời thầy đúng , tại em thi Sư phạm, em học như , đương nhiên thi cấp ba lên đại học chứ.”
Mai Tiểu Nhiễm đến đây, đôi mắt trong veo của cô liền ánh lên tia hy vọng, kiếp cô nhất định thành tâm nguyện đạt , cô nhất định thi cấp ba lên đại học, chỉ vì lời hứa với Âu Dương Tầm, mà đây còn là mục tiêu cuộc đời cô.
“Tốt, coi như em là một học sinh chí khí, nhưng em đừng vui mừng quá sớm, còn bốn môn nữa thi mà, dù bốn môn em đến , nếu bốn môn còn , em cũng đỗ .”
“ thi mà? Sao thầy em thi ?”
Mai Tiểu Nhiễm khẽ , nộp bài thi.
Khi tan thi về nhà, Âu Dương Tầm luôn những câu chuyện hài hước nhẹ nhàng, chỉ hai chị em họ thư giãn, sợ họ áp lực. rõ ràng là lo lắng quá nhiều, hai chị em giống những đang chịu áp lực, Mai Tiểu Nhiễm cảm thấy những môn thi qua dù kết quả thế nào cũng qua , là chuyện xảy . Còn Mai Tiểu Lôi thì hề bận tâm đến những điều đó, về việc học, bé thực sự thuộc tuýp cách học, bình thường cảm giác bé chăm chỉ bằng chị , nhưng mỗi kết quả thi, bé đều thua chị.
Tối hôm đó, hai chị em Mai Tiểu Nhiễm thậm chí còn xem TV một lúc, đến chín giờ tối mới ngủ.
Sáng hôm khi Âu Dương Tầm gặp hai chị em họ, cả hai đều rạng rỡ, dường như chuẩn ba năm, chỉ để thử thách ngày cuối cùng .
Môn thi đầu tiên hôm nay là Toán học, thời đó Đại và Hình học vẫn tách , gọi chung là Toán học.
Trong tất cả các môn học, thể Đại là môn yếu nhất của Mai Tiểu Nhiễm, nhưng cô học Hình học khá , lẽ cô hứng thú với đồ thị hơn là những con Ả Rập đơn thuần.
Sau khi nhận đề thi, cô xem xét độ khó của đề quyết định từ dễ đến khó. Khoa học tự nhiên khác với khoa học xã hội, phương pháp thi của cô cũng khác.
Thầy Lưu thấy Mai Tiểu Nhiễm như mấy môn bài một mạch từ đầu đến cuối, khỏi thắc mắc: “Lần em bài theo cách khác? Em đang chọn câu dễ ?”
“Thưa thầy, khoa học tự nhiên giống khoa học xã hội, em xong những câu đơn giản , đó tập trung tinh thần, dùng thời gian còn để thành những câu khó.”