Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 258

Cập nhật lúc: 2025-11-23 12:55:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mai Kim Bình cho gạo lên hấp xong, mới thở dài, "Cậu xem tớ thế nào? Tớ duyên với việc học... Tớ chỉ nghĩ, hết cứ giúp việc ở cửa hàng nhà hai năm tính. Nếu thì tớ lấy chồng ngay lập tức!"

Ở nông thôn, con gái mười lăm mười sáu tuổi lấy chồng là chuyện quá bình thường.

Mặc dù Mai Tiểu Nhiễm là sống hai đời, nhưng cô vẫn chút chấp nhận , "Ngoài những cái đó , ý tưởng nào khác ?"

"Có chứ! Nếu cơ hội, tớ đưa tớ về Tứ Xuyên, giúp tìm gia đình."

Tình cảnh của Tiểu Kim Bình, trong thôn Mai Gia đều . Trong thời đại đó, quả thực nhiều phụ nữ ngoại tỉnh lấy chồng ở đây. Có là do về nông thôn cắm rễ, là do chạy nạn, t.h.ả.m nhất chính là trường hợp của Tiểu Kim Bình bắt cóc... Nếu gặp nhà bụng, ít nhất còn chút tự do, cũng đ.á.n.h đập; nhưng nếu gặp nhà , đ.á.n.h đập chịu đựng ấm ức còn việc, còn canh chừng như canh trộm.

"Tiểu Kim Bình, nếu thực sự nghĩ như , thì hãy việc chăm chỉ ở cửa hàng nhà tớ, tích góp thêm tiền, nếu thì đưa về Tứ Xuyên ?"

Mai Kim Bình cũng nghĩ như , cô bây giờ còn nhỏ, cô cũng lấy chồng. Ngay cả khi lấy chồng, cô cũng tìm thích, chứ qua mai mối chuyện, nam nữ hai bên chỉ gặp một hai định chuyện kết hôn.

"Ừm, tớ nghĩ là, ít nhất đến hai mươi tuổi tớ mới xem xét chuyện kết hôn. Nhiễm Nhiễm cũng , nhà tớ ba chị em, ở nông thôn coi như là gánh nặng tương đối lớn, tớ cũng giúp đỡ gia đình nhiều hơn, ít nhất cũng đợi em trai tớ lớn hơn một chút."

Em trai út của Mai Kim Bình bây giờ mới năm sáu tuổi, cách Mai Kim Bình cả chục tuổi. Nếu đợi đứa em trai út lớn lên, ít nhất cũng mười năm tám năm... Mai Tiểu Nhiễm cảm thấy, thời đó thật sự chất phác, đều nghĩ đến sự cống hiến, gần như chút ích kỷ nào, giống như đời , ai nấy đều phù phiếm, mất bản tính, ích kỷ chỉ nghĩ cho bản .

"Ừm, Tiểu Kim Bình, nếu ý định như , thì cứ việc chăm chỉ. tớ cũng khuyên , lúc rảnh rỗi nên sách thêm, trau dồi thêm kiến thức văn hóa là chuyện ."

"Nhiễm Nhiễm , nghĩ ai cũng thích học như chị em ?"

Mai Tiểu Nhiễm bất đắc dĩ khổ. Kiếp cô cũng thích học lắm, là một học sinh giỏi. Chỉ là khi trải qua một kiếp, cô mới ngộ điều gì mới là quan trọng nhất! Nói một cách đơn giản, tri thức là tất cả, kiến thức văn hóa thì . Nếu , vì kiếp nỗ lực học tập như , cô chỉ là lãng phí thời gian nữa.

Mai Kim Bình cho gạo lên hấp xong, liền cùng Mai Tiểu Nhiễm nhặt rau. Mùa đậu đũa . giống như loại phun t.h.u.ố.c trừ sâu thời , loại đậu đũa đó cả lỗ sâu. Đậu đũa bây giờ cẩn thận nhặt những chỗ lỗ sâu, ngắt bỏ đoạn đậu đũa đó, như mới .

"Nhiễm Nhiễm, đoán xem nãy tớ về gặp ai ?"

Mai Tiểu Nhiễm sửng sốt một chút, buột miệng hỏi, "Cậu gặp ai, tớ ? Tớ phố?"

"Tớ gặp chị Triệu Anh, cô cùng một thanh niên..."

Mai Kim Bình mới đến ở tiệm Trung Hoa bao lâu, đương nhiên rõ chuyện của Triệu Anh và Vương Khánh Xuân, chỉ thấy tò mò. Tuy cô với Triệu Anh như Mai Tiểu Nhiễm, nhưng xét về quan hệ huyết thống, cũng là họ hàng xa gần như , đều là cô , chắc chắn là quen .

Mai Tiểu Nhiễm nhịn hỏi cô, "Thanh niên đó tầm thước, mặt vuông tai lớn, da dẻ khá trắng ?"

"Sao ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-258.html.]

Mai Kim Bình kinh ngạc vô cùng, cô còn tưởng đầu tiên phát hiện cơ!

"Chuyện đừng hỏi nữa. Sau thấy, thì với tớ một tiếng, tuyệt đối đừng cho khác ."

Mai Tiểu Nhiễm chỉ thể đến đây, thêm nữa cô cũng tiện. Cô thể với Tiểu Kim Bình rằng, Triệu Anh bây giờ đang lén lút qua với Vương Khánh Xuân, hai đang yêu đương đắn ?

Mai Kim Bình nửa hiểu nửa gật đầu...

Tối hôm đó, đợi Mai Trung Hoa về, Mai Tiểu Nhiễm liền chuyện với bố, "Bố, con và Tiểu Kim Bình đều thấy chú Xuân Oa và chị Triệu Anh ở bên . Chuyện bố nghĩ ? Rốt cuộc bố quản quản? Nếu hai họ cứ tiếp tục như , chắc chắn sẽ cháu gái bố đoan chính, liên lụy đến danh tiếng nhà phố nhỏ."

"Bố cũng quản chứ, nhưng mà, con dượng con là thế nào đấy, dượng quản Triệu Anh ."

Mai Trung Hoa nhắc đến chuyện cũng thấy đau đầu. Vốn dĩ là một chuyện , hai đứa trẻ cho trở nên khó coi. Nếu đầu tiên ông đề xuất cho hai trẻ kết hợp, hai họ khó dễ , thì chuyện của họ thành từ lâu . ai ngờ, hai họ thừa nhận đang yêu , còn diễn một màn chia tay, kết quả là Vương Khánh Xuân sắp đính hôn , hai họ bỏ trốn... Giờ cho nhà họ Vương Triệu Anh bước cửa nữa, nhưng Vương Khánh Xuân ngày càng dính lấy Triệu Anh.

Lần Triệu Anh về, ông cũng đích dẫn Triệu Anh về thôn Triệu tìm rể Triệu Ngọc Điền chuyện . Triệu Ngọc Điền rằng, từ khi đứa con gái chạy lên Tây An một chuyến thì tâm tính nó hoang dã , ông là bố cũng quản ! Bố ruột còn quản, chẳng lẽ ông là ruột thịt quản ? Ông quản ?

"Nhiễm Nhiễm, nếu con thấy chị Triệu Anh cùng chú Xuân Oa, thì bảo họ đến gặp bố, bố sẽ chuyện với họ."

Mai Tiểu Nhiễm bĩu môi, "Bố, bố đấy, con đoán là cũng chẳng gặp bố ."

Chuyện coi như thành, hai bố con Mai Trung Hoa và Mai Tiểu Nhiễm cũng chuyện vui vẻ gì.

Sau khi học thêm một tuần nữa, thì nghỉ hè.

Ngày nghỉ, là ngày Tiểu Trình Phi đầy tháng.

Mai Tiểu Nhiễm thích hóng chuyện, cùng út và dì út đến nhà họ Trình, đưa Lý Minh Diệp và Tiểu Trình Phi "dời cữ".

Dời cữ cũng là một phong tục địa phương, tức là sản phụ khi sinh con đầy tháng, ôm con về nhà đẻ ở vài ngày. Sau khi trở về từ nhà đẻ, mới thể ôm con ngoài, cho ngoài thấy mặt đứa trẻ. Còn về việc quy tắc đặt từ triều đại nào, và tại lưu truyền đến tận bây giờ, đều rõ, dù cũng là phong tục truyền miệng, đều theo thói quen cũ.

Hơn nữa, việc dời cữ cũng lễ nghi, thiếu sót bất cứ thứ gì.

Về cơ bản là ruột của đứa trẻ sẽ đến đón cháu về nhà bà ngoại. Lúc đến, nhà rể sẽ chuẩn vài món ăn, nhưng rượu. Theo phong tục cũ, là sợ của đứa trẻ say rượu ôm chắc cháu , nên chỉ đồ ăn, rượu.

Sau khi của đứa trẻ ăn xong, mới thể khởi hành. Lúc khởi hành còn dùng cái yếm che mặt em bé, quấn kín đứa trẻ tròn tháng từ đầu đến chân, cho khác thấy mặt. Trên tã lót của đứa trẻ còn cài một cành đào khô để trừ tà.

Cậu của đứa trẻ khi bế cháu lên, lung tung bất cứ lời nào, một mạch bế đứa trẻ về nhà. Về đến nhà, đặt đứa trẻ xuống, như mới coi như xong.

Loading...