Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 203
Cập nhật lúc: 2025-11-22 16:10:15
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lớp mười hai quả nhiên giống, tuần đầu tiên khai giảng Mai Tiểu Nhiễm cảm thấy áp lực.
Trước đây buổi tối chỉ một tiết tự học tối, tám giờ là tan học, nhưng lên lớp mười hai, tiết tự học tối tăng lên thành hai tiết, tối đến chín giờ mới tan. Chưa kể, cuối tuần vốn nghỉ một ngày, cũng đổi thành mỗi tháng nghỉ hai ngày, tức là cứ nửa tháng các em mới nghỉ một ngày.
Các học sinh cảm thấy áp lực cường độ cao, đều chút chịu nổi.
Tuần đầu tiên khai giảng, đều mệt nhoài, ngay cả Mai Tiểu Nhiễm khi gặp Âu Dương Linh lên lớp mười cũng còn nụ .
"Chị Nhiễm Nhiễm, chị ốm ? Em thấy chị gần đây cứ ủ rũ thế?"
"Linh Linh , em nên mừng vì em đang học lớp mười, đợi em lên lớp mười hai, chị đoán em sẽ còn tinh thần hơn chị ."
Dù là Mai Tiểu Nhiễm tái sinh, nhưng cô cũng nhịn than thở về việc học.
Âu Dương Linh khúc khích: "Chị Nhiễm Nhiễm, chị lo lắng kìa, trai em , gì hiểu trong học tập thì chị cứ hỏi ."
"Thôi , cứ như bận học ."
Mai Tiểu Nhiễm thở dài bất lực, nửa đầu học kỳ lớp mười hai sẽ học xong bộ chương trình cấp hai, phần còn là ôn tập... Cái gọi là kỳ thi tuyển sinh cấp ba, thực chất vẫn là kiểm tra kiến thức cơ bản của học sinh, chỉ cần kiến thức nền tảng vững chắc thì thi đỗ cấp ba thành vấn đề, nhưng chính cái kiến thức nền tảng đòi hỏi nỗ lực nhiều.
Cô quá lo lắng về việc học của , chỉ là áp lực về thời gian như , hy sinh giấc ngủ của cô, đây mới là điều thực sự khiến cô chịu nổi... thời đại đó phổ biến là như , đều trải qua như thế, cô cũng gì để .
Thời gian trôi qua nhanh, chớp mắt nửa tháng trôi qua, các học sinh lớp mười hai cuối cùng cũng chào đón ngày Chủ nhật đầu tiên kể từ khi khai giảng.
Mai Tiểu Nhiễm ngủ nướng thỏa thích, đến chín giờ sáng hôm vẫn ì dậy.
"Chị, Âu Dương đến , chị mau dậy ."
Nghe thấy Âu Dương Tầm đến, Mai Tiểu Nhiễm mới ngại ngùng bò dậy.
Trời thu, Âu Dương Tầm mặc một chiếc áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác áo gile len, phía là quần tây màu xanh đậm, cả trông cao ráo trai, điều thu hút nhất vẫn là khuôn mặt . Khuôn mặt ngày càng sắc nét, đường nét cứng cáp và rõ ràng, nếu lúc Mai Tiểu Nhiễm mới gặp , còn mang vài phần trẻ con, thì bây giờ rõ ràng là một thiếu niên tuấn tú như ngọc, tràn đầy sức sống và ánh nắng.
Vẻ trai đó thấm sâu xương tủy, khiến cảm thấy thoải mái và yêu thích.
"Nhiễm Nhiễm, hôm nay hẹn với út và Lôi Lôi đ.á.n.h bóng rổ, em cũng xem ."
Mai Tiểu Nhiễm thật sự lắm, nhưng thấy ánh mắt đầy mong đợi như , cô cũng đồng ý.
Đi cùng cô còn Âu Dương Linh và Lã Hà, ba cô gái xinh , cùng ba trai tuấn tú, sáu tạo nên một khung cảnh mắt.
Mai Tiểu Nhiễm tự ở trong đó, cũng cảm thấy tuổi trẻ thật , thật sự thể thỏa sức vung vẩy.
Ba con trai bắt đầu chơi bóng rổ sân, ba cô gái thì cùng trò chuyện.
"Chị Nhiễm Nhiễm, năm nay chị học lớp mười hai , sang năm chị định thi cấp ba thi trung cấp chuyên nghiệp?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-203.html.]
Trong thời đại đó, những học sinh giỏi nhất thường chọn cấp ba, mà là trường trung cấp sư phạm, như , ngay từ khi nhập học, họ trợ cấp của nhà nước, và khi nghiệp còn bao phân công việc. Vì , trong thời đại , nhiều học sinh chỉ một lòng thi sư phạm, thi đỗ sư phạm đồng nghĩa với cá chép hóa rồng, đây cũng là hy vọng duy nhất của nhiều học sinh nghèo.
Mai Tiểu Nhiễm nhớ đến lời hứa với Âu Dương Tầm, nhịn : "Chị sẽ thi cấp ba, trường Nhất Cao!"
"Nhất Cao?"
Lã Hà kinh ngạc cô, cảm thấy thể tin , ngay cả ý nghĩ của cô cũng là thi đỗ sư phạm, như cần gia đình tiếp tục gánh vác học phí, thể tự nuôi sống bản , quan trọng hơn là nghiệp bao phân công việc, tức là công việc .
" , chị hứa với Âu Dương, chị sẽ thi Nhất Cao."
Mai Tiểu Nhiễm trả lời chắc chắn.
Lã Hà khỏi hít một lạnh: "Chị thi Nhất Cao rốt cuộc là vì bản vì Âu Dương?"
Âu Dương Linh mà ngẩn : "Chị Nhiễm Nhiễm thi Nhất Cao thì liên quan gì đến trai em?"
"Linh Linh em còn ? Anh trai em với chị Nhiễm Nhiễm..."
Lã Hà nhịn , nhưng sợ Mai Tiểu Nhiễm giận, đành nghiêm mặt : "Anh trai em với chị Nhiễm Nhiễm đều cảm tình với , em lẽ ?"
Âu Dương Linh dở dở : "Em cứ nghĩ trai em đến nhà chị Nhiễm Nhiễm chỉ là để tìm Tiểu Lôi đ.á.n.h bóng, em trai em ý nghĩ như ?"
"Bây giờ em cũng muộn."
Thật chuyện Mai Tiểu Nhiễm với Lã Hà từ lâu, cô cũng gì giấu giếm, cô và Âu Dương Tầm quả thực cảm tình với , nhưng cũng chỉ dừng ở đó, hiện tại cũng khả năng tiến thêm bước nào để sâu sắc thêm "tình bạn".
Âu Dương Linh chớp chớp mắt, vỗ tay : "Nếu thật sự là như thì quá, em luôn thích chị Nhiễm Nhiễm."
Mai Tiểu Nhiễm, một "dì già" ngại ngùng đỏ mặt: "Đi , đừng mấy chuyện nữa, bây giờ còn tình hình kỳ thi tuyển sinh cấp ba một năm , điều chúng cần bây giờ là học hành chăm chỉ."
" , chúng đều học hành chăm chỉ, tớ thi sư phạm."
Lã Hà đến đây, trong mắt cũng ánh lên sự quyết tâm, cô thực sự cần thi đỗ sư phạm, như sẽ cần dùng tiền của gia đình nữa, cô thực sự bố vất vả như ... Nhà cô bốn chị em, cô là thứ hai, còn một trai. trai cô học hết cấp hai nghỉ học, bây giờ giúp gia đình nông các thứ, gia đình đang lo liệu cưới vợ cho trai... Bố cô sớm tuyên bố, nếu cô thi đỗ sư phạm, sẽ bắt cô kết hôn sớm, còn dùng tiền cưới hỏi của cô để lo liệu cưới vợ cho trai!
Cô chỉ thể thi đỗ sư phạm, mới thể tránh khỏi phận kết hôn sớm.
Mặc dù những chuyện kiếp Mai Tiểu Nhiễm đều trải qua, nhưng bây giờ Lã Hà , trong lòng cô cũng khó chịu, dù đều lớn lên cùng từ nhỏ.
Trong ký ức của cô, Lã Hà nghiệp cấp hai, đầy mười sáu tuổi gả , dùng tiền cưới hỏi của để đổi lấy vợ cho trai... Rõ ràng là một cô gái lớn lên ở thành phố, bố mang đổi lấy tiền cưới hỏi lớn, còn sắp xếp gả Bắc Sơn, sinh con sớm và lao động vất vả, khiến Lã Hà còn trẻ mắc đủ thứ bệnh tật... Trong ký ức của Mai Tiểu Nhiễm, Lã Hà đầy ba mươi tuổi qua đời vì bệnh gan, lúc mất, gầy chỉ còn da bọc xương.
"Lã Hà, vì tương lai của chính , tớ khuyên năm nay hãy ôn tập thật , cố gắng thi đỗ sư phạm."
Mai Tiểu Nhiễm đến đây, nắm lấy tay Lã Hà: "Chúng cùng cố gắng!"
Lã Hà chút khó khăn : "Nhiễm Nhiễm, tớ thông minh như , tớ sợ tớ thi đỗ."
"Không thử ? Cậu quên lúc mới lên cấp hai, lo lắng tiếng Anh của , kết quả tiếng Anh của học còn hơn tớ nhiều."