Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 192
Cập nhật lúc: 2025-11-22 15:48:41
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ai công trình của vấn đề về chất lượng?”
Bí thư Điền thấy Mai Trung Hoa cuống quýt như thì bật ha hả, rót cho một chén đặt lên bàn, “Cậu xuống , đừng kích động, từ từ .”
Mai Trung Hoa thực sự hiểu ý đồ của Bí thư Điền, trong lòng hoảng loạn thôi, miễn cưỡng xuống nhưng vẫn nóng ruột lên.
“Thôi Trung Hoa, thẳng luôn. Lần đều hài lòng với việc cải tạo Chợ Thương mại, tuy đội xây dựng của là tư nhân, nhưng công việc hề kém cạnh đội xây dựng của huyện .”
Bí thư Điền lấy một điếu t.h.u.ố.c mời Mai Trung Hoa, “Bây giờ tìm đến đây, là ý định sắp xếp cho việc khác.”
“Cái gì?”
Mai Trung Hoa ngớ , hóa Bí thư Điền tìm chỉ là để giao cho công việc khác ?
Anh thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt căng thẳng cũng dịu xuống, “Việc gì ạ? Bí thư Điền cứ , chỉ cần là việc Mai Trung Hoa thể , tuyệt đối sẽ dốc lực.”
“Rạp chiếu phim chứ?”
Bí thư Điền rít một t.h.u.ố.c hỏi, “Rạp chiếu phim của chúng xây từ khi thành lập nước, chuyện ?”
“Cái ạ, bố , rạp chiếu phim xây dựng từ thời tự trị của huyện , giờ chắc cũng năm sáu chục năm .”
“ , mấy năm nay tuy rạp chiếu phim bổ sung thêm thiết mới, nhưng bên ngoài thực sự quá tồi tàn, ngay khu trung tâm sầm uất nhất huyện , mất hết thể diện của huyện.”
Mai Trung Hoa đến đây, cuối cùng phấn khích trở , “Bí thư Điền, ý ông là... giao việc cải tạo rạp chiếu phim cho đấy chứ?”
Bí thư Điền lườm , “Sao, dám nhận việc ?”
“Dám thì dám, chỉ là...” Mai Trung Hoa liếc ông , thật, “Chỉ là chút tự tin... Trước đây từng công trình lớn như , Chợ Thương mại là do Ủy ban Xây dựng quy hoạch bố cục, đội xây dựng của chúng chỉ tham gia một phần nhỏ thôi. Rạp chiếu phim tuy quy mô lớn bằng Chợ Thương mại, nhưng nếu để đội xây dựng của chúng độc lập thành, thành thật mà vẫn khó khăn.”
“ .”
Bí thư Điền chằm chằm , “Chính vì khó khăn, nên dám ? Cậu tự nghĩ xem, khi thành lập nước, đất nước trông như thế nào? Tan hoang! Chẳng cũng chính là Nhân dân, từ đến , xây dựng nên một Trung Quốc mới đó ? Chỉ một cái rạp chiếu phim thôi mà dọa sợ đến mức , còn trong ngành nữa ?”
“Đương nhiên là !”
Mai Trung Hoa ấp úng cúi đầu hút t.h.u.ố.c lá liên tục, nhả một vòng khói mới , “ chỉ sợ , phụ lòng kỳ vọng của ông.”
“Nếu thực sự sợ phụ lòng , thì cứ cho thật , giống như Chợ Thương mại ... Cậu , bây giờ phụ trách các huyện khác đến thăm huyện , Chợ Thương mại là nơi nhất định đến, bởi vì công trình quá . Riêng cái cổng phía Bắc đó, khắp cả khu vực Bình Tây chúng , thì cổng của huyện là hoành tráng nhất!”
Đây cũng là điều Mai Trung Hoa tự hào nhất, Bí thư Điền khen ngợi như , mặt cũng đỏ lên vì xúc động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-192.html.]
“Trung Hoa, tin năng lực , tại dám tin tưởng chính ? Ban đầu tìm xin nhận thầu công trình cổng phía Bắc Chợ Thương mại, tin đến mức nào ! đó đưa bản vẽ , ưng ngay, thực lúc đó giao công trình cho ... Sau sợ đồng nghiệp trong đơn vị là kẻ độc đoán, nên mới họp bàn biểu quyết... Sự thật chứng minh, mắt của tồi, nhầm , quả thực năng lực đó.”
Một tràng lời khen ngợi và khẳng định của Bí thư Điền khiến Mai Trung Hoa như thổi bay, cả như bay lên, thật sự , hóa trong mắt Bí thư Điền, Mai Trung Hoa là kẻ vô dụng, còn xem trọng, điều khiến quá đỗi bất ngờ!
“Trung Hoa, công trình rạp chiếu phim , nhất định cho !”
Bí thư Điền vỗ vai , “Đây cũng là công trình thể diện của huyện , lơ là đấy.”
“Vâng, , lời Bí thư.”
Mai Trung Hoa suy nghĩ một lát, hỏi, “Vậy dự toán ông định cho bao nhiêu? Công trình lớn như , thể giống , mỗi tháng chỉ trả cho một phần tiền công trình, ông khó khăn đến mức nào , mặt dày tìm vợ mang hết tiền dành dụm trong nhà mới nghiến răng xong công trình cổng phía Bắc đấy?”
“Trung Hoa, điều đó chứng tỏ gia sản nhà kha khá đấy, công trình lớn như nhà vẫn gánh ?”
Mai Trung Hoa xong, thấy đúng! Lời của Bí thư Điền ý tứ khác, nhà bao nhiêu tiền cũng chịu nổi kiểu giày vò !
“Bí thư Điền, ông cũng chính sách mở cửa mới bao lâu, dù giỏi giang đến mấy, kiếm chút gia tài cũng dễ dàng... Vợ ngày nào cũng canh cửa hàng, sớm tối về, kiếm bao nhiêu tiền chứ? Nếu để lấy hết , vợ chẳng đ.á.n.h cho vỡ đầu !”
“Đó là chuyện gia đình của , quản .”
Thái độ của Bí thư Điền khiến Mai Trung Hoa chút bực , “Bí thư Điền, cần , nếu ông , thì thể theo tiêu chuẩn cũ , rạp chiếu phim giống như xây cổng, khoản chi phí lớn hơn nhiều.”
“Trung Hoa, thật với nhé. Đến lúc đó, sẽ chào hỏi các đơn vị như nhà máy gạch, nhà máy xi măng, nhà máy cát của huyện, những thứ cần thanh toán bằng tiền mặt, dùng bao nhiêu ghi nợ bấy nhiêu, cuối cùng mới thanh toán. Lần cho thời hạn là năm tháng, mỗi tháng trả cho hai mươi phần trăm tiền công trình, khoản tiền công trình của tháng cuối cùng chỉ trả khi công trình nghiệm thu đạt chất lượng.”
Mai Trung Hoa thầm tính toán trong lòng, mỗi tháng trả hai mươi phần trăm, tháng cuối cùng mới giữ tiền, như coi như trả tám mươi phần trăm , ở ngoài, chắc chịu thanh toán kiểu , Bí thư Điền coi như là hậu đãi .
Ngay lập tức, khuôn mặt sạm tím của đến mức đen , “Bí thư Điền, Bí thư của ơi, ông thật sự lo lắng cái lo của dân, nghĩ cái nghĩ của dân, Mai Trung Hoa xin cam đoan với ông, tuyệt đối sẽ công trình rạp chiếu phim thật .”
“Ừm, đợi chính là câu của !”
Bí thư Điền xong, trầm ngâm một lát, cầm cốc lên uống một ngụm, lúc mới tiếp, “, công trình thể giao riêng cho một cá nhân , nghĩ cách , thế nào để thể danh chính ngôn thuận giao công trình cho .”
“Cái gì?”
Mai Trung Hoa nghi ngờ tai vấn đề, chẳng chuyện , Bí thư Điền nhất định sẽ giao công trình cho ?
Sao đến lúc gần xong đổi ý định?
“Thôi , về nhà suy nghĩ kỹ , thế nào để thể quang minh chính đại giao công trình tay , nếu cũng cách nào báo cáo với cấp .”
Bí thư Điền đến đây là thôi, vội vàng đuổi , “Trung Hoa , còn công việc , đợi nghĩ thông suốt hãy tìm .”