Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 171
Cập nhật lúc: 2025-11-22 14:59:30
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , Mai Tiểu Nhiễm ngoài mua quẩy, trong nhà chỉ một Mai Tiểu Lôi. Nghe Lữ Hà hỏi , bé đáp: "Đương nhiên là chơi bóng !"
Thấy bé ở nhà một , Lữ Hà tò mò hỏi: "Chị ? Chị nhà ?"
"Chị mua quẩy ..."
Đang chuyện, Âu Dương Tầm tới, ở cửa gọi: "Lôi Lôi, nhà ?"
"Anh Âu Dương, mau , Lữ Hà cũng tới ."
Lữ Hà thấy giọng Âu Dương Tầm, mặt đột nhiên đỏ lên một chút. Mặc dù cô thật sự thích Âu Dương Tầm, nhưng dù cô cũng là con gái, vẫn giữ sự e thẹn.
Âu Dương Tầm bước nhà, chào Lữ Hà một tiếng: "Lữ Hà, cũng tới ?"
"Vừa nãy Lữ Hà còn hỏi chúng hôm nay chơi bóng đấy."
Âu Dương Tầm ngước lên Lữ Hà. Thời tiết giờ ấm hơn, Lữ Hà mặc một chiếc áo khoác caro màu đỏ tươi, một chiếc quần màu xám bạc... Các cô gái mười ba mười bốn tuổi đều bắt đầu phát triển, Lữ Hà giờ đang trổ mã, dù thấp hơn Mai Tiểu Nhiễm một chút, ngay cả khuôn mặt bầu bĩnh cũng đang dần đổi... nhưng bộ phận phát triển nhanh nhất của cô là vòng một, chiếc áo khoác caro đỏ căng phồng, nổi bật vòng eo đặc biệt thon thả. Hơn nữa, một mùa đông qua, da dẻ cũng trắng hơn thường ngày, hai b.í.m tóc dày dặn vắt qua vai, trong các học sinh thì cô coi là phong thái hiếm thấy.
Lúc , Lý Hồng Vĩ cũng đạp xe đạp tới, bấm chuông xe kêu to: "Lôi Lôi, Âu Dương Tầm tới ? Chúng chơi bóng đấy!"
"Anh Âu Dương tới , út, đậu xe ngoài cửa , bọn cháu ăn cơm ! Chị cháu mua quẩy ."
Khi Lý Hồng Vĩ đang dừng xe, đúng lúc thấy Mai Tiểu Nhiễm mua quẩy trở về. Vừa thấy Mai Tiểu Nhiễm, liền toe toét: "Nhiễm Nhiễm, út sắp đến nên đặc biệt mua quẩy ?"
"Vâng, cháu sợ thích ăn sáng. Cháu chỉ mua quẩy, còn mua cả tương đậu nữa, ăn kèm với ngon lắm."
Vào nhà thấy Âu Dương Tầm và Lữ Hà đều ở đó, Mai Tiểu Nhiễm nhiệt tình mời: "Cháu mua nhiều quẩy lắm, cũng xuống ăn một chút ."
Âu Dương Tầm chú ý thấy Mai Tiểu Nhiễm mua loại quẩy chiên nhỏ và giòn, chỉ hàng bán quẩy ở đầu phố mới trình độ , liền : "Cậu cũng thích ăn loại quẩy nhỏ ?"
" , chỉ để chờ chiên xong, cháu đợi ít nhất hai mươi phút."
Mai Tiểu Nhiễm đổ tương đậu đĩa, rưới một chút dầu mè, trộn đều. Món chỉ ngon, mà ngửi thôi cũng khiến chảy nước miếng.
"Nào, cùng ăn một chút , ăn xong việc cần ."
Cái thời đại đó, tuy là thể ăn no bụng, nhưng đồ ăn ngon vẫn còn quá ít... Lữ Hà ở nhà thể ăn bánh màn thầu trắng mỗi bữa là lắm , quẩy cũng dịp lễ Tết mới ăn. Thấy Mai Tiểu Nhiễm còn đặc biệt chuẩn tương đậu để ăn kèm quẩy, cô thật sự thèm, khách sáo vài câu cầm một cái quẩy chấm tương ăn: "Thật thơm."
"Món Nhiễm Nhiễm nhà là ngon nhất!"
Lý Hồng Vĩ khách khí xuống, hai tay cùng , ăn một cách ngon lành...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-171.html.]
Chỉ Âu Dương Tầm bên cạnh tiểu thuyết, cuốn tiểu thuyết là do Lý Hồng Vĩ mang tới, là truyện kiếm hiệp.
"Lý Hồng Vĩ, suốt ngày lên lớp chỉ tiểu thuyết kiếm hiệp ? Nếu ngày nào cũng tiểu thuyết thì , như lỡ việc giảng ?"
"Ôi chao, cuốn tiểu thuyết kiếm hiệp quá, thật sự nhịn ."
Nói đến đây, Lý Hồng Vĩ cũng chút đau đầu, là học hành chăm chỉ, nhưng quá thiếu tự chủ, gặp môn học thích, nhịn lén tiểu thuyết... Tiểu thuyết còn hấp dẫn hơn những gì giáo viên giảng nhiều, mà thấy m.á.u sôi sục, chỉ ước gì cũng thể hóa thành hiệp khách chính nghĩa, trừng gian diệt ác, trời hành đạo.
"Lý Hồng Vĩ, khuyên một câu, bây giờ học tập vẫn là quan trọng nhất... Tiểu thuyết lúc nào mà chẳng xem ? Đợi thi đỗ đại học, , cả khối thời gian cho xem tiểu thuyết, bây giờ thế là lãng phí thời gian. Kể cả nhịn xem cũng , nhưng tuyệt đối xem trong lớp."
Âu Dương Tầm dù gia đình cũng là tri thức, về mặt giáo d.ụ.c khác, gần như cần ai dạy, lý lẽ lớn thì cứ tuôn thành một tràng.
Lý Hồng Vĩ mà đầu óc nổ tung: "Ôi chao, Âu Dương Tầm đừng nữa ? Còn cho ăn cơm ? Đợi ăn xong ?"
Mai Tiểu Nhiễm "khịt" một tiếng , giục: "Cậu út, ăn nhanh , đang chờ chơi bóng đấy."
Lý Hồng Vĩ vội vàng nhét nốt nửa cái quẩy đang cầm miệng, gọi chơi bóng: "Mau thôi, đến muộn e là còn chỗ chơi ."
"Lý Hồng Vĩ, đừng vội, vài lời với ."
Lý Hồng Vĩ trừng mắt : "Âu Dương Tầm, thấy ăn xong nên cố ý ? đang vội chơi bóng, ở đây giảng đạo lý? Cậu thật là vô vị quá !"
Âu Dương Tầm giơ cuốn tiểu thuyết kiếm hiệp trong tay lên, từng chữ từng câu : "Chúng hãy thống nhất với ba điều , rõ chuyện hẵng đến chuyện chơi bóng."
"Âu Dương Tầm gì nữa? Cậu ngày nào cũng... mà lắm lời thế..."
Lý Hồng Vĩ ôm đầu vẻ đau khổ, hai chị em nhà họ Mai đều : "Cậu út, xem chỉ Âu Dương mới trị ngoan ngoãn."
"Nói bậy, là chấp nhặt với thôi, là bậc bề !"
Lý Hồng Vĩ dù thua nhưng thua trận, cố gắng giữ thể diện.
"Lý Hồng Vĩ, chỉ cần tiểu thuyết kiếm hiệp trong các tiết học chính, bất cứ lúc nào chơi bóng, đều sẵn lòng tham gia; nhưng nếu để vẫn tiểu thuyết trong giờ học chính, sẽ chơi bóng với nữa..." Âu Dương Tầm đến đây, nhanh chóng chốt hạ đồng minh của là Mai Tiểu Lôi: "Và cả Lôi Lôi nữa, cũng sẽ chơi bóng cùng ."
Lý Hồng Vĩ xong thì tức giận: "Âu Dương Tầm đang gài bẫy ? Việc tiểu thuyết trong lớp , nếu chơi bóng với thì thẳng , những yêu cầu đưa chẳng đều do một quyết định ?"
Âu Dương Tầm xong, móc từ túi một mẩu giấy nhỏ, lên: "Sáng thứ Hai, tiết Đại thứ ba, Lý Hồng Vĩ đang xem Ỷ Thiên Đồ Long Ký; Sáng thứ Ba, hai tiết tiếng Anh, Lý Hồng Vĩ vẫn đang xem Ỷ Thiên; Sáng thứ Tư, tiết Ngữ Văn thứ tư, Lý Hồng Vĩ xem nửa tiết Ỷ Thiên..."
"C.h.ế.t tiệt, đứa nào thế, vô vị như , còn dám tố cáo ? Để là ai, nhất định lôi đ.á.n.h cho một trận."
Lý Hồng Vĩ thầm nghĩ: Âu Dương Tầm quả là một tên tiểu nhân âm hiểm, hỏi thăm về Âu Dương Tầm thì còn công khai chạy đến trường cấp ba Một để hỏi tình hình. Âu Dương Tầm thì , cài đặc vụ bên cạnh , nhất cử nhất động của , ngay cả lúc nào xem tiểu thuyết gì cũng rõ ràng.
Anh thật là quá động, thứ đều Âu Dương Tầm nắm trong tay !