Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-11-22 04:11:28
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Minh Diệp loại vải như mà chỉ bốn trăm hai tệ, mắt cô sáng lên: “Vải thế mà chỉ hơn bốn trăm tệ, quá rẻ !”

, nên chị cao hứng quá nhập về bốn cuộn. Lần váy gaze kiểu mới của cửa hàng chị, chị định rao giá sáu mươi lăm tệ một chiếc. Váy gaze tự , chị định rao giá năm mươi tệ một chiếc.”

Lý Minh Vân đến đây, sang hỏi Lý Minh Cần: “Minh Cần, em tính thử xem, loại vải một cuộn thể cắt bao nhiêu chiếc váy?”

“Chị cả, loại vải bọn em từng thấy bao giờ, tình hình cụ thể bọn em cũng rõ. Em đoán loại vải sẽ dễ cắt hơn vải bố là mấy, nếu thì một cuộn vải nhiều nhất thể cắt hai mươi tám chiếc váy, nếu thể chỉ cắt hai mươi tư, hai mươi lăm chiếc thôi.”

Lý Minh Vân nhẩm tính trong lòng. Nếu một cuộn vải thể cắt hai mươi tám chiếc váy, thì chi phí một chiếc là mười lăm tệ. Nếu là hai mươi bốn chiếc, thì chi phí một chiếc mười bảy, mười tám tệ... Cô nghĩ một lát, thẳng: “Dù chi phí chiếc váy là hai mươi tệ , thì cứ định giá hai mươi tám tệ nhé. Bất kể chị bán nhiều ít, tóm một chiếc váy chị đưa cho các em hai mươi tám tệ. Còn vải , vẫn coi như các em nợ chị, đợi các em tiền thì trả.”

Mai Tiểu Nhiễm cảm thấy cô vẫn quá mềm lòng, định giá bằng với giá váy gaze cô nhập về , nhưng cô từ đến nay đều yêu thương các em gái như , cô thể đây?

“Chị cả, chị thật sự quá . Vậy em khách sáo ôm vải đây.”

Lý Minh Diệp hăm hở tiến lên chọn vải. Cô thấy màu đỏ và màu vàng đều tươi sáng, liền chọn hai cuộn vải màu nhất. Lần chỉ Lý Minh Cần vui, ngay cả Lý Minh Vân cũng vui.

“Dì tư, dì thật là nhẫn tâm, chỉ màu vàng và màu đỏ là nhất, dì đều chọn mang . Dì định giành hết việc ăn, cho dì hai nữa ?”

Lời của Mai Tiểu Nhiễm khiến Lý Minh Diệp khó chịu: “Nhiễm Nhiễm, cháu linh tinh gì đấy? Dì mang !”

trong lòng dì là nghĩ như .”

Mai Tiểu Nhiễm chạy qua: “Đây là vải cháu và cháu cùng nhập về, cháu chia là hợp lý nhất. Lần chọn màu đỏ ? Lần dì lấy màu xanh dương và màu vàng , dì hai lấy màu xanh lá và màu đỏ, như ?”

Lý Minh Cần đang thích hai màu , thấy Mai Tiểu Nhiễm chia như , đương nhiên vui vẻ: “Vậy em lấy màu đỏ và màu xanh lá nhé!”

Nói xong, cô ôm hai cuộn vải ngoài. Chiếc xe đạp Phượng Hoàng tải nặng mới mua, chở hai cuộn vải nhẹ nhàng chút khó khăn, khiến cô cảm thấy vô cùng thoải mái.

“Chị hai, chị cũng mua xe đạp ?”

Lý Minh Diệp chút khó tin. Cô và chị hai cùng nhận việc, nhà cô vẫn còn vải may xong váy, chị hai mua xe đạp ? Có chị cả ý riêng, đặc biệt chiếu cố chị hai ?

Lý Minh Vân thấu sự đa nghi của cô , đưa tay chấm lên trán cô : “Em đừng nghi ngờ lung tung nữa. Chị cho em , dì hai em việc chăm chỉ hơn em nhiều. Người dùng hết cuộn vải xanh đậu đó ba mươi chiếc váy, vải vóc dùng hết sạch. Còn em? Đến bây giờ em hai mươi chiếc ? Dì hai em mỗi thanh toán với chị, chỉ lấy hai tệ tiền sinh hoạt, bán một chiếc váy coi như là trả chị ba mươi tệ. Em xem sớm trả hết tiền vải nợ chị ?”

Lý Minh Diệp xong, đỏ mặt hồi lâu nên lời: “Chị cả, điểm em thực sự bằng chị hai. Chị còn việc nhà, còn lo việc đồng áng, còn chăm sóc hai đứa trẻ. Còn em thì chỉ chơi, sáng nào xong váy, buổi chiều còn nghỉ ngơi. Em thể lười biếng như nữa.”

“Thế mới đúng chứ, em mau xong vải còn , trả tiền cho chị.”

Lý Minh Diệp đỏ mặt gật đầu lia lịa, mới mang hai cuộn vải .

Sau khi về nghỉ ngơi hai ngày, Mai Tiểu Nhiễm hỏi thăm một chút, út cô dẫn Lôi Lôi và Châu Khải bắt bò cạp còn hơn năm ngoái. Tối đầu tiên bắt hơn sáu cân, bán hơn trăm tệ. Tối thứ hai bắt bảy cân, mấy ngày nay trung bình chiến lợi phẩm đều là sáu, bảy cân. Chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, kiếm bảy trăm tệ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-119.html.]

Bảy trăm tệ, thời điểm đó cũng coi là một khoản tiền lớn nhỉ?

“Cậu út, phát tài đấy! Cậu định phân chia tiền thế nào?”

“Cậu chắc chắn lấy phần lớn , chiếm bốn phần, Lôi Lôi và Châu Khải mỗi đứa ba phần.”

Lý Hoành Vĩ đến đây, vui đến nỗi miệng khép : “Nhiễm Nhiễm, cháu đóng góp lớn cho con đường giàu của út đấy!”

“Lúc đầu dẫn Châu Khải ? Nó biểu hiện thế nào?”

“Nhiễm Nhiễm, một câu cháu thích nhé, Châu Khải biểu hiện hơn Lôi Lôi, bắt bò cạp cũng nhiệt tình hơn... phát hiện gần đây cũng khá nhiều bắt bò cạp, chắc là tranh giành ăn với chúng .”

Mai Tiểu Nhiễm mím môi : “Chuyện cản , ai bắt nấy thôi, nhiều nhất là bắt ít hơn, kiếm ít hơn. cháu , đừng bắt những con bò cạp nhỏ, kẻo năm nay bắt hết , sang năm bắt cũng còn nữa.”

“Rồi, , út cháu ngốc đến thế!” Lý Hoành Vĩ hào phóng rút một tờ mười tệ đưa qua: “Cầm lấy, đây là tiền tiêu vặt út cho cháu... Sau hết tiền thì cứ hỏi út.”

Mai Tiểu Nhiễm khách sáo nhận lấy, cô cần khách sáo với út, nhưng cô cũng nhắc nhở út: “Cậu tiền cũng đừng tiêu lung tung, nên giao phần lớn cho bà ngoại.”

“Mai Tiểu Nhiễm, cháu quá coi thường ! Cậu đưa cho bà ngoại hai trăm tệ , đủ hiếu thảo , cháu còn thế nào nữa?”

“Cậu út, thật sự biểu hiện quá !”

Lý Hoành Vĩ đắc ý thành tiếng...

Mai Tiểu Nhiễm rời khỏi nhà bà ngoại, chạy đến cửa hàng.

Lúc cô đến cửa hàng, thấy Lý Minh Diệp đạp xe rời , cô cửa hàng liền nhịn hỏi : “Dì tư đến giao váy ?”

“Cũng mà cũng , dì đến giao tiền.”

Lý Minh Vân đang cầm một xấp tiền mười tệ trong tay, cô giơ lên cho con gái xem: “Dì tư con đến trả tiền đấy. Lần dì tư con dì hai con trả hết tiền vải nợ , kích thích , hai ngày nay chăm chỉ hơn nhiều. Hôm nay dì đưa cho hơn sáu trăm tệ, coi như là thanh toán tiền vải hai cuộn .”

Mai Tiểu Nhiễm mắt sáng lên: “Ối, dì tư con đổi tính nết ?”

“Thôi , dì tư con cũng là sĩ diện, dì cam lòng thua kém khác . Vả , tiền đây dì mượn , trong lòng dì ?”

Mai Tiểu Nhiễm bĩu môi: “Con thấy dì tư con chiếc xe đạp mới mua của dì hai kích thích , nếu mới cố gắng như !”

“Dù thì dì trả tiền là .”

“Vậy dì hai con thì ? Tình hình bên dì hai con thế nào?”

“Dì hai con bây giờ cũng trả xong tiền vải một cuộn , đoán tuần sẽ trả hết tiền vải. Nghe Châu Khải bắt bò cạp với út một tuần, mang về hai trăm tệ ? Bắt bò cạp đúng là kiếm tiền thật đấy?”

Loading...