Tần Chiêu Chiêu tươi xuống bên cạnh Dư Hoa: "Mẹ thấy Tuệ Lan ?"
Dư Hoa Tần Chiêu Chiêu hỏi đến ngơ ngác, bà vô cùng khó hiểu: "Con bé mà. Sao con đột nhiên hỏi ?"
"Mẹ trả lời câu hỏi của con , đó con sẽ giải thích ."
Dư Hoa gật đầu .
"Vậy so với Phương Yến, thích ai hơn?"
Dư Hoa cần suy nghĩ: "Tất nhiên là Tuệ Lan , cũng hỏi ? Chiêu Chiêu, hôm nay con hỏi lạ quá ? Con so sánh hai họ với gì?"
"Mẹ đừng hỏi. Con còn một câu hỏi nữa."
"Con ."
"Giả sử. Con là giả sử thôi, giữa Phương Yến và Tuệ Lan, ai lấy Lục Phi?"
Dư Hoa bật : "Con bé , tự nhiên nghĩ câu hỏi kỳ lạ như ?"
Tần Chiêu Chiêu , cô nghiêm túc : "Mẹ trả lời câu hỏi của con ."
Dư Hoa thấy cô đùa, cũng nghiêm túc suy nghĩ.
Chỉ nghĩ đến ba mươi giây, bà đưa quyết định.
"Mẹ hiểu rõ Phương Yến nhưng qua hai gặp mặt thể thấy cô là một cô gái thông minh. Đôi mắt cô như . Cô thể để mắt đến cả của con, ngoài việc nó thuộc kiểu tài giỏi, lẽ thứ quan trọng nhất cô để mắt đến là gia cảnh của chúng . Cô kết hôn, trong khi đó con tái hôn , hơn nữa còn hai đứa con. Sau khi kết hôn thể hòa hợp với hai đứa con , chúng vẫn . Do đó đối tượng kết hôn thì rủi ro.
Tuệ Lan thì khác. Con bé bụng việc đàng hoàng, quan tâm cũng như chăm sóc khác, thể hòa hợp với hai đứa cháu gái của . Quan trọng nhất là cách chăm sóc trẻ con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/757.html.]
Mộng Vân Thường
Nếu để chọn, tất nhiên sẽ chọn Tuệ Lan.”
Tần Chiêu Chiêu chồng , trong lòng cảm thấy vui: " Tuệ Lan kết hôn, để ý ?"
"Cái quan trọng. Anh cả của con cũng ly hôn, còn hai đứa con. Tuy Tuệ Lan kết hôn nhưng con, hơn nữa con bé còn trẻ, kém con tận mấy tuổi. Nếu hai đứa nó thực sự thể ở bên , chắc chắn sẽ ủng hộ bằng cả hai tay.”
Sau đó bà khỏi thở dài: "Cái cũng chỉ chúng nghĩ thôi, họ thể ở bên ."
"Tại ?"
"Anh con với là nó thích. Nó khen đó lên tận mây xanh, xem thực sự để tâm đến."
"Anh với đó là ai ?"
"Không , nó bảo đến lúc, đợi nào thành đôi mới trực tiếp dẫn đến mặt . Bí ẩn quá mức thực sự lo nó sẽ yêu đương mù quáng, tìm một giống Giang Tâm Liên."
Tần Chiêu Chiêu : "Sẽ . Lần mắt lắm."
Mắt Dư Hoa sáng lên: "Chiêu Chiêu, con gì ? Con giấu đấy, gì thì cho ."
Tần Chiêu Chiêu tỏ vẻ bí ẩn, ghé tai Dư Hoa : "Mẹ chồng con thích ai ?"
Dư Hoa xong, kích động đến mức suýt dậy: "Ai ?"
"Tuệ Lan."
"Cái gì? Là Tuệ Lan?"
Tần Chiêu Chiêu đưa tay bịt miệng bà: "Mẹ , nhỏ tiếng thôi."
Dư Hoa thể tin mà Lục Phi nhắc đến là Vương Tuệ Lan.