Vừa bước , cô khỏi cảm thán—Sở Y tế Hải Thị lớn hơn và bề thế hơn nhiều so với Đông Lăng.
Cô tìm đến quầy tiếp nhận thông tin, hỏi về kỳ thi lấy chứng chỉ hành nghề y.
Nhân viên trực quầy kiên nhẫn giải thích: “Kỳ thi ở Hải Thị dự kiến diễn tháng năm. Thời gian cụ thể sẽ thông báo .”
Tần Chiêu Chiêu ngạc nhiên. “Vậy là nơi nào cũng thi cùng thời gian ?”
Người nhân viên mỉm : “ . Đông Lăng thi cuối tháng hai, nhưng mỗi tỉnh lịch trình riêng.”
Tần Chiêu Chiêu gật đầu, trò chuyện thêm một lát để thông tin liên lạc. Khi nào lịch chính thức, cô sẽ thông báo.
Rời khỏi Sở Y tế, cô việc gì , liền đến thư viện nơi Lục Dao việc.
Thư viện Hải Thị lớn, tận ba tầng, chứa vô đầu sách quý.
Đặc biệt là sách về Đông y— nhiều tài liệu từ các danh y nổi tiếng đến những bài thuốc dân gian. Những cuốn sách giúp cô học nhiều kiến thức mà ông nội từng dạy.
Mộng Vân Thường
Mỗi khi cảm thấy mệt mỏi vì sách ở nhà, cô ngoài thư giãn. Và thư viện gần như là lựa chọn duy nhất của cô.
Lục Dao thấy cô đến cũng hề ngạc nhiên.
“Chị hai, đến ? Sách mượn hôm xong ?” Cô tươi , bước đến bên cạnh Tần Chiêu Chiêu, lúc đang lướt mắt tìm sách kệ.
Tần Chiêu Chiêu rút một quyển sách y học, mới sang cô : “Sao thế? Không chị đến ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/620.html.]
Lục Dao bật , khoác tay lên tay cô: “Làm gì ! Ngày nào em cũng mong chị đến, như em cần về nhà mà vẫn tình hình trong nhà thế nào.”
Tần Chiêu Chiêu lườm cô một cái: “Chị nhiều chuyện đến thế ?”
Lục Dao chớp mắt tinh nghịch: “Chị thì , nhưng em thì . Em hỏi, chẳng lẽ chị kể cho em ?”
Cô cao tận 1m7, còn Tần Chiêu Chiêu chỉ cao 1m63. Hai chênh lệch chiều cao rõ rệt, mà Lục Dao nũng nịu khoác tay cô, trông chút buồn .
Tần Chiêu Chiêu đẩy cô , đảo mắt xung quanh.
Thời điểm nhiều hình thức giải trí, thường thích sách, thế nên thư viện đông.
“Em cao hơn chị nhiều như , còn bộ đáng yêu, thấy ngại ?”
Lục Dao chẳng chút bận tâm: “Ngại gì chứ? Chị là chị dâu, em nũng nịu với chị thì nào? Như mới chứng tỏ chúng thiết mà.”
Tần Chiêu Chiêu bất lực: “Miệng lưỡi em lanh lợi quá, chị em.”
Bụng cô giờ gần sáu tháng, mang song thai nên trông rõ rệt.
Chỗ trong thư viện kín hết, nhiều xuống sàn để .
Lục Dao tinh ý tìm một góc trống cho cô nghỉ, còn chu đáo pha cho cô một tách .
Sau khi thu xếp thỏa cho Tần Chiêu Chiêu, cô mới rời , tiếp tục kiểm tra khu vực quản lý.