Hai lượt lên xe.
Ngô Bình ở ghế lái, còn Lục Trầm ở ghế phụ.
Sau khi cửa xe đóng , bầu khí trong xe trở nên trầm mặc.
Ngô Bình chủ động lên tiếng:
"Doanh trưởng Lục, xin chào. Anh đến tìm chuyện gì?"
Lục Trầm nhạt:
"Chỉ là trò chuyện một chút."
Ngô Bình hờ hững đáp:
" nhiều thời gian ."
"Không , cũng mất nhiều thời gian của ."
"Vậy , cứ ."
Lục Trầm vòng vo, thẳng vấn đề:
"Hôm nay, đến lò gạch bỏ hoang ?"
Ngô Bình khẽ giật .
Ánh mắt lóe lên tia hoảng loạn, nhưng nhanh khôi phục vẻ bình tĩnh.
" , ."
"Anh đến đó gì?"
"Không gì đặc biệt, lúc đó mắc tiểu nên đó giải quyết một chút. Có vấn đề gì ?"
Lục Trầm chăm chú quan sát nét mặt , trong lòng càng thêm khẳng định vấn đề.
Anh nhạt, chậm rãi :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/347.html.]
"Xưởng gạch cách chỗ đỗ xe ít nhất cũng ba, bốn mươi mét. Nếu chỉ vệ sinh, thể giải quyết ngay ở bụi cỏ bên đường. Vậy tại mất công tận bên trong xưởng gạch?"
Ngô Bình chớp mắt, giọng điệu vẫn cứng rắn:
"Anh cũng , xưởng gạch đó bỏ hoang, đó vệ sinh cũng chẳng phạm luật chứ?"
Mộng Vân Thường
Hắn ngừng một chút tiếp tục:
"Doanh trưởng Lục, chẳng lẽ đến đây chỉ để hỏi chuyện ?"
Lục Trầm vẫn giữ nguyên nụ , nhưng ánh mắt trở nên sắc bén hơn:
"Đi vệ sinh thì tất nhiên phạm luật. nếu chuyện khác, thì chắc đơn giản như ."
Ngô Bình ánh mắt chằm chằm khiến lòng bất an, nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ bình tĩnh:
"Doanh trưởng Lục, hiểu đang gì. Anh thể rõ hơn ?"
Lục Trầm khẽ mỉm , giọng điềm tĩnh:
"Anh hiểu mà. Nếu rõ , lẽ chúng đây chuyện thế . , quen ai tên Thiên Ca ?"
Ngô Bình thoáng giật , ánh mắt trở nên hoảng loạn trong chốc lát, nhưng nhanh, lấy bình tĩnh, lạnh lùng lắc đầu:
" đang gì cả, cũng quen ai tên Thiên Ca. Nếu nghi ngờ vấn đề thì cứ việc bắt , cần vòng vo thế . Còn nếu chuyện gì nữa, mời xuống xe, còn nhiều việc ."
Lục Trầm , đôi mắt sâu thẳm như thấu suy nghĩ bên trong. Anh rõ, phản ứng chính là biểu hiện của kẻ chột . cần ép thêm. Mục đích của đạt .
"Được , xong , phiền công việc của nữa. Nếu gì cần, sẽ tìm ."
Nói xong, Lục Trầm mở cửa xe, bước xuống. Cơn gió đêm phả mặt một chút se lạnh.
Vừa trở chiếc xe Jeep của , Vương Đức Thuận sang hỏi ngay:
"Doanh trưởng, việc ?"
Lục Trầm trầm giọng đáp:
"Rất ."