Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Thúy Phương thấy Hồ Cầm Cầm bước nhanh về phía thì cau mày, giọng đầy lạnh nhạt:
"Cô còn gì? Ngay từ lúc cô lưng bỏ , chúng còn là bạn nữa. Đừng bám theo !"
Hồ Cầm Cầm lúng túng, nhưng cô tức giận. Thay đó, cô hạ giọng :
" ai là kẻ trộm gà thật sự."
Lưu Thúy Phương lập tức dừng bước.
Cô vốn cũng suy đoán về kẻ trộm, nhưng chắc chắn. Giờ Hồ Cầm Cầm , cô tò mò, nghi ngờ:
"Cô bỏ chạy , ai là kẻ trộm?"
" cô vẫn giận vì bỏ chạy. là nhát gan, sợ gánh trách nhiệm nên mới rời . xin vì để cô một gánh chuyện đó. thực , chúng đều Lý Kiều Kiều lợi dụng. Chính cô mới là kẻ chuyện!"
Lời xin chân thành của Hồ Cầm Cầm khiến cơn giận trong lòng Lưu Thúy Phương dịu phần nào. Nghe đến cái tên Lý Kiều Kiều, cô sững sờ.
"...Cô bằng chứng gì ?"
Hồ Cầm Cầm ghé sát tai Lưu Thúy Phương, thì thầm:
"Chẳng cô cũng nghi ngờ cô ? Tại hôm đó, Lý Kiều Kiều gọi lên văn phòng ngay lập tức? Tại chỉ chúng chịu trận? Cô thử nghĩ , tất cả đều là do cô dựng lên!"
Lưu Thúy Phương chấn động. ! Ngay từ đầu, chuyện cứ như sắp đặt để đẩy cô và Hồ Cầm Cầm thế khó, còn Lý Kiều Kiều thì luôn ngoài cuộc, an và vô can.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/253.html.]
"Cô đúng..." Lưu Thúy Phương thì thầm, ánh mắt đầy suy tư.
Hồ Cầm Cầm mỉm :
"Bây giờ, cô vẫn còn coi cô là bạn ?"
Lưu Thúy Phương siết chặt tay, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Người mà cô từng tin tưởng, cuối cùng là kẻ đẩy cô vũng bùn.
Cô hít một thật sâu, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
Nghe xong, Lưu Thúy Phương gật đầu, giọng chắc nịch:
"Cô phân tích lý."
Hồ Cầm Cầm tiếp tục:
"Những điều Lý Kiều Kiều về Tần Chiêu Chiêu chắc chắn đều là bịa đặt. Cô xem, Tần Chiêu Chiêu giống như những gì cô ? Rõ ràng, Lý Kiều Kiều bao giờ coi chúng là bạn, chỉ lợi dụng chúng để đối phó với Tần Chiêu Chiêu thôi. Cô thật độc ác."
Lưu Thúy Phương hừ lạnh, ánh mắt tràn đầy sự thất vọng:
"Cô đúng, Lý Kiều Kiều chỉ xem chúng như con rối, sai khiến thế nào cũng . Bây giờ nghĩ , thấy thật ngu ngốc."
Hồ Cầm Cầm trầm ngâm một lát, thấp giọng:
Mộng Vân Thường
"Cô , chuyện chúng xin Tần Chiêu Chiêu chắc chắn sẽ lan truyền khắp xưởng. là giữ việc, nhưng danh tiếng của chúng coi như tổn hại . Sau , chúng sẽ đối diện với ánh mắt của như thế nào đây?"