Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thập Niên 80: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 177

Cập nhật lúc: 2025-02-24 06:04:15
Lượt xem: 102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Anh đừng kê giường sát quá giường em, nửa đêm leo lên em cũng ."

Lục Trầm bật , ánh mắt sáng lên vẻ trêu chọc. "Em tin nhân cách của chứ. Dù kê sát giường em, nửa đêm vẫn thể leo lên giường em mà, em cũng ."

Tần Chiêu Chiêu trừng mắt . Cô cảm thấy luôn thua thiệt . Rõ ràng những lời đắn chút nào, nhưng khi , cô chẳng tìm lý do để phản bác.

Lục Trầm cô giận dỗi, chỉ thấy cô càng đáng yêu hơn.

Trước đây, mù quáng đến mức nhận phụ nữ như thế chứ? Nếu thêm một chút kiên nhẫn, chịu khó tìm hiểu cô, lẽ bây giờ họ rơi tình cảnh .

Anh hít một thật sâu, đè nén cảm xúc trong lòng.

"Được , cũng còn sớm nữa. Ngủ . Sáng mai sẽ dậy sớm nấu bữa sáng."

Nói xong, lên đóng cửa, xuống chiếc giường xếp của .

Công tắc đèn ở ngay cạnh giường Tần Chiêu Chiêu. Cô vươn tay tắt đèn, xuống giường.

Ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu , khiến căn phòng chìm bóng tối.

Tần Chiêu Chiêu giường, ngủ .

Bình thường cô dễ ngủ, trời sập cũng chẳng ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô. tối nay, hiểu cảm thấy khó chịu, lăn qua lăn mà vẫn tìm tư thế thoải mái.

Cô thậm chí còn tỉnh táo hơn cả ban ngày.

Lục Trầm cũng khá hơn là bao.

Mộng Vân Thường

Anh yên giường, trần nhà, tâm trạng rối bời.

Vợ đang ở ngay bên cạnh, cách đầy một cánh tay. chỉ thể , thể chạm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/177.html.]

Cảm giác , ai mà hiểu ?

Trước đây ở cùng, còn thể tự giải quyết. bây giờ, chỉ còn cách nhẫn nhịn.

Nghe tiếng Tần Chiêu Chiêu lật qua lật giường, Lục Trầm cô cũng ngủ.

Bỗng, giọng cô vang lên trong đêm tối:

"Lục Trầm, ngủ ?"

Anh bất ngờ vì cô chủ động bắt chuyện, nhưng vẫn đáp:

"Chưa."

"Em ngủ , chúng chuyện một chút nhé."

"Được thôi, em gì?"

Tần Chiêu Chiêu trầm ngâm một lúc, hỏi:

"Lúc các lên Thiên Đường Trại bắt , Tống Tiểu Quân thương thế nào? Các cách nào bắt lão thần y và đám đó?"

Lục Trầm suy nghĩ một chút, chậm rãi kể :

"Hôm đó, khi đưa em về, lập tức , nhưng lúc đó Tống Tiểu Quân mất tích.

Bọn nhanh chóng tiến Thiên Đường Trại, nhưng khi đến nơi thì cả trại gần như trống rỗng. Chỉ còn vài già yếu ở , còn những trẻ, kể cả lão thần y, đều thấy .

Bọn chia tìm kiếm khắp nơi, nhưng phát hiện manh mối nào. Cuối cùng, quyết định để Lý Đại Hải dẫn một nhóm về , thẩm vấn hai tên tội phạm bắt đó, mong tìm tung tích của chúng.

Anh và những chiến sĩ còn tiếp tục ở trong núi chờ đợi.

Quả nhiên, khi khai thác thông tin từ hai tên đó, bọn mới đám thực chất vẫn còn ở Thiên Đường Trại."

Loading...