Lục Trầm cô, khẽ: "Em mua quần áo, giày dép ?"
"Ở nhà còn nhiều đồ mặc, mua nữa cũng lãng phí." Cô sực nhớ một chuyện, liền vội vàng bổ sung: "À đúng , em cần mua thêm vài chiếc quần lót và tất."
"Vậy cùng em."
Tần Chiêu Chiêu ngượng ngùng xua tay: "Không cần , chờ em ở đây là ."
Lục Trầm thấy cô đỏ mặt, cũng ép, chỉ yên chờ.
Tần Chiêu Chiêu đến khu đồ dùng sinh hoạt, tình cờ thấy Trương Mỹ Phượng đang chọn tất cho trẻ em.
Cô bước tới, hỏi: "Chị dâu, chị mua tất cho Tiểu Bảo ?"
Mộng Vân Thường
Trương Mỹ Phượng vốn mua xong từ lâu, nhưng cô cố tình ngay, để Tần Chiêu Chiêu và Lục Trầm thêm thời gian riêng tư. Dạo quanh một vòng, thấy tất trẻ em dễ thương quá nên tiện thể mua thêm hai đôi cho Tiểu Bảo mặc mùa lạnh.
Nghe Tần Chiêu Chiêu hỏi, cô sang đáp: "Em mua xong ? Đồ ?"
"Em mua đủ hết , giờ qua đây chọn thêm quần lót với tất."
Trương Mỹ Phượng bật : "Em chị còn quên mất! Chị cũng mua cho Đại Hải mấy chiếc quần lót đây. Không hiểu quần của chỗ nào cũng lành lặn, chỉ riêng phần m.ô.n.g là hỏng! Cái m.ô.n.g thịt thế , cứ rách ở đó chứ? Nghĩ mãi chị hiểu nổi."
Tần Chiêu Chiêu mà đến đau bụng: "Chắc chị mua quần . Chị nên chọn loại vải cotton, co giãn hơn, ít rách."
"Chắc là thế ! Quần của là chị tự may, đúng là độ co giãn thật."
Tần Chiêu Chiêu trêu ghẹo: " là khổ Lý liên trưởng nhà chị , chắc khó chịu lắm. Đã đến đây , chị mua luôn . Đây , loại cotton lắm, chị xem thử ."
Vừa , cô lấy mấy chiếc quần nam đưa cho Trương Mỹ Phượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/158.html.]
Trương Mỹ Phượng cầm thử chiếc quần lót cotton, sờ qua tấm tắc khen:
“Mềm như bông, thoải mái thật. Em cũng mua cho Lục doanh trưởng nhà em hai chiếc .”
Tần Chiêu Chiêu sững . Cô từng mua quần lót cho đàn ông, nghĩ đến thôi thấy ngại. Chuyện … chỉ vợ chồng thực sự mới .
Cô và Lục Trầm thậm chí còn từng nắm tay , mà bây giờ mua quần lót cho ? Nghĩ đến thôi thấy hổ.
“Em mua .”
Trương Mỹ Phượng hiểu ngay cô đang ngượng, liền trêu:
“Hai đứa là vợ chồng, dù ngủ chung thì sớm muộn gì cũng thôi. Hôm nay em em sinh con ? Chị đoán tối nay chắc chắn sẽ sang phòng em đấy.”
Mặt Tần Chiêu Chiêu lập tức đỏ bừng. Dù sống hai kiếp, nhưng cô vẫn là một cô gái từng trải qua chuyện nam nữ. Bị Trương Mỹ Phượng trêu như , cô chỉ lí nhí:
“Chị dâu, chị gì …”
“Haha, gì mà ngại. Nghe lời chị, em cứ mua cho hai chiếc . Bây giờ đưa cũng , dịp thì đưa. Ai khi nào mới cơ hội ngoài mua sắm thế ?”
Tần Chiêu Chiêu thuyết phục. Cô nhớ ngày đầu tiên xuyên đến đây, lúc phòng thấy một chiếc quần lót cũ để gối, mà loại cotton.
Cô suy nghĩ một lát khẽ gật đầu:
“Vậy em cũng mua cho hai chiếc.”
Trương Mỹ Phượng vui vẻ:
“Thế mới đúng!”