"Đi, chỗ khác chuyện."
Thảo Hoa cất giọng, quét mắt quanh. Đứng giữa đường làng đông qua , tiện chuyện.
Chu Linh Linh cũng ý định thật sự bỏ . Con gái lấy chồng thì còn thể trở về nhà đẻ mãi ? Cùng lắm ở hai ngày, dù bố thương, nhưng chị dâu chắc chắn sẽ để cô yên.
Cô chạy ngoài cũng chỉ vì bà cụ và những khác sẽ đến gọi về. Biết rõ điều đó, cô miễn cưỡng theo đến một góc vắng vẻ.
Vẻ mặt sa sầm, một lời.
"Sao định bán nhà? Bán thì cả nhà ở ?"
Nghe con dâu hỏi, bà cụ liếc cô , chậm rãi lên tiếng:
"Vừa nãy chỉ thôi, tại con năng khó quá. Lời lẽ , Thảo Hoa xong chắc chắn đau lòng.
Dù tiền đó cũng dùng để giúp Tạ Lỗi. Nếu con chọc giận chị nó, rạn nứt tình cảm, một khi nó nổi nóng lên thì dễ đối phó .
Nếu nó bắt hai đứa trả tiền thì ? Con nghĩ đến trường hợp ?"
Chu Linh Linh giật , lập tức tỉnh ngộ:
"Mẹ, vay tiền cũng chỉ để trấn an chị ?"
"Chứ nữa? Ba nghìn đồng con nhỏ, mà vay từng tiền?
Chúng định cảm xúc của nó , để nó nghĩ rằng cả nhà vẫn quan tâm, đó mới dễ xử lý chuyện.
Con cứ về nhà đẻ ở hai ngày . Chuyện cứ để bố lo liệu. Đợi thứ thỏa, sẽ bảo Tạ Lỗi đến đón con."
Chu Linh Linh thì lập tức vui vẻ, :
"Được, con lời . Con về nhà mấy hôm, nhờ trông nom cháu giúp con."
"Ừ, con ."
Chu Linh Linh hớn hở rời .
"Chị , chị cứ yên tâm. Em sẽ để chị khó xử . Cùng lắm thì bán căn nhà , xem huy động bao nhiêu tiền, gom hết trả cho ông chủ thầu."
Nghe Tạ Lỗi , Thảo Hoa cảm động đến rơi nước mắt.
Bà nuôi em trai vô ích. Trước đó, bà còn nghĩ sẽ về phía vợ . bây giờ, đuổi Chu Linh Linh để giúp chị gái.
Bà cảm thấy những gì hi sinh suốt bao năm qua đều đáng giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1236.html.]
Đang cảm động gì, bà cụ nhíu mày, vẻ mặt bất lực về.
Tạ Lỗi thấy thế, liền hỏi:
"Mẹ đuổi theo vợ con gì? Cứ để cô !"
Bà cụ thở dài:
"Nó , con ? Gia đình chẳng sẽ tan vỡ ? Bây giờ kiếm vợ dễ, nếu ly hôn thì ai chịu gả cho con nữa? Chẳng lẽ con định sống độc cả đời ?"
Mộng Vân Thường
Tạ Lỗi gắt gỏng:
"Do cô tự , con còn gì ? Cô gì với ?"
Bà cụ hừ lạnh:
"Còn gì ngoài chuyện cho với bố con vay tiền, cũng cho bán nhà. Nếu dám động đến, nó sẽ ly hôn với con ngay lập tức.
Con xem, nhà chúng tạo nghiệp gì mà vất vả cả đời, đến khi chút yên thành thế ?"
Vừa , bà cụ lau nước mắt.
Tạ Lỗi bực bội:
"Mẹ, than thở thì ích gì? Không thể vì cô mà bỏ mặc chị gái con .
Chị hi sinh quá nhiều vì chúng . Nếu bây giờ giúp, chị sẽ thất vọng đến nhường nào?
Con nghĩ kỹ .
Dù con cái , dù bàn tán cả đời con sống độc , chỉ cần vì chị gái, con cũng cam lòng.
Con quyết định , bán nhà thôi! Dù tiền xây nhà cũng là tiền của chị ."
Thảo Hoa , trong lòng dâng lên đủ loại cảm xúc.
Bà cảm động, nhưng đồng thời cũng thấy hổ thẹn.
Em trai bà sẵn sàng hi sinh hạnh phúc cá nhân để giúp chị gái, nhưng nếu bán nhà , bố già sẽ ở ?
Khi , bà sẽ day dứt cả đời.
Bà cụ con trai xong, sắc mặt đầy khó xử:
"Mẹ đồng ý bán nhà, nhưng cả nhà đông như , bán thì chúng ở ?"