Thập Niên 80: Cảnh Sát Nữ Tài Giỏi, Đội Trưởng Sắt Đá Xiêu Lòng - Chương 92
Cập nhật lúc: 2025-10-13 22:22:35
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thở hổn hển vài , Phùng Diệu Kiệt mới xuống.
Vẫn là câu hỏi đó, Sở Tuấn hỏi một nữa.
Câu trả lời cũng gì đặc biệt, Phùng Diệu Kiệt cũng tối hôm tan đúng giờ, khi tan liền về thẳng nhà ăn cơm, rửa mặt ngủ.
Sở Tuấn : “Anh bạn gái ?”
Phùng Diệu Kiệt chút thất vọng một tiếng: “Không , với điều kiện của , cô gái nào mà thèm để ý.”
Bố mất sớm, bệnh tật, ngôi nhà rách nát và bản chỉ thuê.
Hai em Phùng Diệu Kiệt đều bạn gái.
Lại hỏi thêm một chuyện thường ngày, liền cáo từ.
Trở về huyện, vội về nhà nghỉ, Sở Tuấn dẫn An Noãn cùng đến Cục Cảnh sát huyện nơi Thôi Nghĩa việc.
Một ngày trôi qua, kết quả sàng lọc của các bên thế nào cần tổng hợp để thảo luận.
Còn vụ kiểm tra phòng tối hôm qua, Sở Tuấn vẫn thấy gì đó vướng mắc trong lòng. việc thể để phía địa phương nhúng tay , nên tiến độ điều tra cũng chậm hơn.
Muốn sàng lọc hết trong vòng một ngày là thể, dù cũng quá nhiều .
Thôi Nghĩa là huyện Văn An cử đến để kết nối với Sở Tuấn, chuyện gì đều do phụ trách.
Sở Tuấn bên bàn việc, tay đặt bên cạnh điện thoại.
Điện thoại lượt gọi đến, gọi , tổng hợp tin tức của các nơi trong ngày hôm nay.
Điều tra mất công, tổng hợp và lọc tin tức càng tốn sức.
Tối hôm nay Sở Tuấn mới phát hiện, An Noãn là một cố vấn hữu dụng đến thế nào.
Tổng hợp thông tin, ghi chép, tốc độ cực nhanh.
“An Noãn.” Sở Tuấn : “Nếu cô thật sự chỉ trình độ tiểu học lớp 5, sẽ ăn cái điện thoại .”
An Noãn lười cả để ý đến .
Phải, chỉ , nhưng cũng tra gì.
Về chuyện cô quyết định buông xuôi , cứ để mặc kệ nghĩ thì nghĩ.
Đáng tiếc là cả ngày bận rộn nhưng phát hiện ai thật sự khả nghi.
Không điểm khớp thì là điểm khớp, hoặc bằng chứng ngoại phạm rõ ràng.
Tan họp là mười một rưỡi đêm, tối nay ở nhà nghỉ bên cạnh Cục Cảnh sát huyện.
Đây là nhà nghỉ do cục chỉ định, bộ hai bước là đến.
Sở Tuấn và An Noãn, một nam một nữ, vợ chồng nên dĩ nhiên Thôi Nghĩa sẽ thuê hai phòng.
Vừa phòng An Noãn lập tức rửa mặt xuống ngủ, lãng phí một phút nào.
Theo kinh nghiệm của cô, vụ án nếu dễ phá thì những ngày sẽ chỉ càng bận hơn, càng bận hơn thì tranh thủ từng phút từng giây để nghỉ ngơi.
Quả nhiên, giấc ngủ chỉ kéo dài 4 tiếng.
Nửa đêm, cửa gõ vang.
An Noãn lập tức dậy.
“An Noãn.”
Bên ngoài là giọng của Sở Tuấn.
“Đến đây.” An Noãn mặc quần áo vội vàng mở cửa.
Quả nhiên là Sở Tuấn đang cửa, mặc xong quần áo, rõ ràng là sắp xuất phát.
“Sao ?” An Noãn vội : “Có manh mối mới ?”
Nhìn trời bên ngoài lúc còn sáng, chắc mới 3, 4 giờ.
Sở Tuấn : “Đã tìm thấy đầu .”
An Noãn lập tức tỉnh ngủ.
“Ở ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-canh-sat-nu-tai-gioi-doi-truong-sat-da-xieu-long/chuong-92.html.]
“Ở trong núi.” Sở Tuấn : “Giống như chúng suy đoán, ở trong một rừng đào nhỏ trong núi. Nơi đó là nơi du khách cấm. Nhân viên điều tra khi xuống núi gặp t.a.i n.ạ.n nên giờ tin tức mới truyền về.”
Ngày hôm qua, những điều tra khắp nơi dễ dàng, những trong núi càng vất vả hơn
An Noãn vội vã theo Sở Tuấn khỏi nhà nghỉ.
“Chúng về ngay trong đêm.” Sở Tuấn : “Cô thể ngủ tiếp xe.”
“Ồ, cần.” An Noãn kiên quyết : “ lái xe, ngủ.”
“Hửm?”
Lái xe về còn 4 tiếng nữa, bây giờ là 3 giờ 30, cũng 7, 8 giờ sáng mới đến.
Lái xe đường dài mệt, huống hồ là khi bên cạnh một đang ngủ say sưa.
“Ngày mai chắc chắn sẽ bận cả ngày.” An Noãn túm lấy chìa khóa xe trong tay Sở Tuấn: “Thiếu ngủ sẽ ảnh hưởng đến công việc. Nghe , lái xe, ngủ bù xe, ngày mai sáng đến cục chắc chắn sẽ bận, nhưng thể ngủ bù.”
Sở Tuấn đủ loại công việc cần sắp xếp, chắc chắn thời gian để nghỉ. Về tới nơi là như chong chóng.
Về lý, Sở Tuấn An Noãn đúng.
về tình chút do dự.
Không lý do gì để một cô gái lái xe đêm, còn lái đường dài.
An Noãn đẩy cửa ghế phụ , đẩy .
“Trên đường đều biển chỉ dẫn, cũng khá rành đường , chỉ là vài đoạn thể cần hỏi chút thôi. Anh cũng đừng ngủ say quá.” An Noãn ghế lái: “Yên tâm đội trưởng Sở, là tài…”
Suýt nữa bốn chữ “tài xế lão luyện”.
An Noãn phanh gấp.
“ là thật thà, khoác lác . lái , chắc chắn sẽ lái .”
DTV
Bây giờ trời còn tối, nhưng chỉ hơn một tiếng nữa là trời sáng, lúc đó đường sẽ dễ nhận hơn. Khả năng định hướng của An Noãn , cô sẽ cố gắng tự nhận đường để Sở Tuấn ngủ thêm một lúc.
Sở Tuấn trong lòng tuy vẫn yên tâm nhưng An Noãn chút do dự.
Anh An Noãn xoay vô lăng thành thạo, thậm chí chút lơ đãng, cảm thấy cô đáng tin cậy.
An Noãn từng , cô còn lái cả xe tải, xem là thật.
Xe lăn bánh đều đều, chiếc xe An Noãn cũng lái mấy , thành thạo, thỉnh thoảng đầu Sở Tuấn, chỉ thấy nhắm mắt, cũng ngủ .
dù ngủ , nhắm mắt nghỉ ngơi cũng .
An Noãn nghĩ ngợi, đưa tay ghế lấy chăn đắp lên Sở Tuấn.
Buổi tối lạnh, những thanh niên như Sở Tuấn thích vẻ, mặc quần áo mỏng.
Đừng để lạnh.
Không ngờ chăn đắp lên Sở Tuấn liền động đậy.
An Noãn nhỏ: “Làm tỉnh ?”
Không đến mức đó chứ.
Sở Tuấn tuy cảnh giác nhưng giấc ngủ cũng nông đến . Tối hôm qua cô leo lên giường còn tỉnh.
“Không .” Sở Tuấn : “ ngủ.”
An Noãn vội : “Ồ, ngủ , phiền .”
Sở Tuấn điều chỉnh tư thế, nhắm hờ mắt.
Không mở, cũng nhắm.
Sở Tuấn : “Không ngủ , chuyện .”
An Noãn nghi ngờ hợp lý – sợ cô buồn ngủ khi lái xe một nên mới chuyện với cô ?
Trước đây khi họ công tác cũng , nếu là xe đêm đường dài tuyệt đối thể để tài xế một lái xe. Lái xe ban đêm càng lái càng buồn ngủ, đặc biệt là khi xe đều đang ngáy, hiệu quả còn hơn cả thôi miên.
Nhất định một ở ghế phụ chuyện với tài xế.
Vì ghế phụ trở thành vị trí mà nhất, vị trí chuyên để chuyện.
“Nói chuyện thì chuyện.” An Noãn mắt thẳng, bừa: “Anh gì?”
Tốt nhất là chuyện án mạng, dễ phân tâm.
“Còn ba tiếng rưỡi nữa.” Sở Tuấn : “Nói chuyện về hai chúng .”