Thập Niên 80: Cảnh Sát Nữ Tài Giỏi, Đội Trưởng Sắt Đá Xiêu Lòng - Chương 289
Cập nhật lúc: 2025-10-21 14:29:58
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được.” An Noãn nghĩ một lát: “À , xem trai … cảm thấy hôm nay tâm trạng lắm, cũng tình hình với pháp y Đổng thế nào .”
Tình cảm của Trạch Sâm và Đổng Tử Oanh chút gập ghềnh.
Tình cảm giữa Sở Tuấn và Trạch Sâm thì khá , là em ruột, tuổi tác xấp xỉ , bố cũng thiên vị ai. Hồi nhỏ tranh ăn tranh uống, lớn lên cũng tranh giành gia sản nên tự nhiên chẳng mâu thuẫn gì.
“Anh cũng chút lo lắng. Có những chuyện cả tiện với bố , sẽ với , xem .”
Sở Tuấn tìm Trạch Sâm.
Thực An Noãn cũng gì dọn dẹp, dì Vương tìm đến kéo cô bếp.
Dì Vương chuẩn sẵn nhiều hộp cơm lớn nhỏ, chỉ với An Noãn.
“Đây là thịt kho tàu, đồ ăn thừa , là riêng nhiều hơn một phần đấy, khi dọn cơm chừa phần cho hai đứa. Hộp là gà hầm khoai tây, còn đây là bò xào cay.” Dì Vương : “Hai đứa mang về bỏ tủ lạnh, ngày mai mang hâm nóng là bữa ăn . Cùng lắm thì xào thêm đĩa rau là .”
An Noãn đáp.
“Vâng.”
“Đây là trứng gà, còn một ít rau khô. Đây là bánh kẹo mới mua chiều nay, loại cháu thích ăn.” Dì Vương từng cái một dặn dò: “Còn một lọ tương đậu phụ, một lọ dưa muối. Nấu cháo ăn là ngon nhất.”
DTV
Mỗi An Noãn và Sở Tuấn về nhà, dì Vương đều chuẩn đủ thứ đồ ăn thức uống cho họ, cứ như thể họ sắp đến một nơi hoang vu nghèo khó, sắp chịu đói .
Tấm lòng bố trong thiên hạ thật bao la.
“Vâng, cháu .” An Noãn lượt đáp lời.
Thực cô và Sở Tuấn ở ngoài thể ăn nhiều thứ.
Có thể ăn ở căng tin đơn vị, thể tay trong tay ăn quán, còn dì giúp việc đến nhà, ăn gì tiên với dì là . Hai cũng là chỉ chỉ tay năm ngón, cùng một bữa cơm đơn giản cũng thể.
ý của gia đình là nhận, con cháu ăn vui vẻ, lớn cũng vui vẻ.
An Noãn và dì Vương cùng dọn dẹp ít đồ từ bếp đặt lên xe.
Đương nhiên, họ từ ngoài về cũng mang ít đồ cho dì Vương, tuy chỉ là giúp việc nhưng ở nhà họ Trạch ai coi bà là ngoài.
Dọn dẹp gần xong Sở Tuấn cũng từ phòng Trạch Sâm .
Sắc mặt vẫn như thường.
An Noãn cũng vội hỏi, chào hỏi gia đình xong liền lên xe.
Lên xe xong An Noãn mới nhịn hỏi.
“Anh trai và pháp y Đổng thế nào ?”
Hai cũng là chuyện. Trong lúc An Noãn và Sở Tuấn bận rộn chắc chắn ít sóng gió.
Sở Tuấn thở dài: “Pháp y Đổng cũng trắc trở. Em trai cô khi đến đơn vị gây chuyện cũng tù. đều là vấn đề nhỏ nên tù cũng ở lâu, đợi họ chắc chắn còn gây chuyện nữa. Vì dù họ cũng là nhà của pháp y Đổng, cả việc tuy thủ đoạn nhưng cũng cân nhắc, e ngại.”
Chuyện dùng tình cảm để thuyết phục là thể. Có những thể khuyên, thể lý.
Cách giải quyết ngoài hai loại, một là dùng tiền, một là dùng vũ lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-canh-sat-nu-tai-gioi-doi-truong-sat-da-xieu-long/chuong-289.html.]
hiện tại, dùng tiền thì trong lòng cân bằng, để Đổng Tử Oanh cũng sẽ đồng ý. Hơn nữa lòng đáy, dùng tiền sợ là điểm dừng, là một cái hố đáy.
Đánh , dù Đổng Tử Oanh thật sự còn tình cảm với họ thì Trạch Sâm cũng dám thực sự đuổi cùng g.i.ế.c tận.
Sở Tuấn : “Tuy cả rõ với Đổng Tử Oanh sẽ cùng cô tiến lùi nhưng cũng hiểu cửa ải của bố dễ qua. Đổng Tử Oanh đối với cả cũng yêu sâu đậm, thể sống thiếu , tự nhiên cũng thể một lòng một , liều c.h.ế.t lùi.”
Nói quá đó, Sở Tuấn dùng từ ngữ gì thế ?
“Em hiểu.” An Noãn : “Pháp y Đổng thể từ trong núi lớn ngoài trở thành một pháp y, cô là một ưu tú hơn bình thường nhiều, sẽ dễ dàng tình yêu mờ mắt. Dù vì sự theo đuổi và đồng hành của trai mà động lòng thì cũng sẽ vì chút tình cảm mà từ bỏ tiền đồ và sự độc lập tự chủ của .”
“Ừm, hiểu.” Sở Tuấn dừng một chút, : “Em cũng là như .”
An Noãn ngờ Sở Tuấn sẽ , nhưng ngẫm , đúng là thế thật.
“ , em và pháp y Đổng từ một góc độ nào đó quả thực điểm tương đồng.” An Noãn nghiêm túc : “Điểm khác biệt giữa em và cô lẽ là em kiên định hơn cô , tỉnh táo hơn cô . Em ở bên sẽ sẵn lòng hết lòng hết , tâm ý. Nếu một ngày còn xứng đáng em sẽ rút lui.”
Có một câu thế nào nhỉ.
Dưới gốc cây đào ai cũng , tình yêu của cho ai cũng mãnh liệt.
Đầu óc yêu đương là nhưng là hai chiều.
Nếu xông pha vì mà mối nhân duyên thì là viên mãn, nếu chỉ đổi một đống tệ hại thì chỉ là trò .
“Anh .” Sở Tuấn : “Anh hiểu em.”
Đổng Tử Oanh tệ nhưng An Noãn đương nhiên hơn.
Đổng Tử Oanh chút giống như một An Noãn trưởng thành, cảm giác kỳ lạ, nhưng chính là như . Có lẽ nhiều thử thách, mười mấy năm, mấy chục năm, cô thể giống như An Noãn.
Sở Tuấn : “Họ bàn bạc xong, nhất vẫn là xa. Anh trai nhờ quan hệ, lâu nữa pháp y Đổng sẽ thể nước ngoài tu nghiệp, 4 năm, 4 năm …”
“Bốn năm thể sẽ về, thể sẽ về.” An Noãn : “Em hiểu.”
Đừng thời đại , ngay cả thời đại của cô, nước ngoài về cũng ít.
Bây giờ sự phát triển trong nước theo kịp, thế giới bên ngoài đủ loại tiên tiến, , Đổng Tử Oanh thoát khỏi gia đình, khả năng một trở về lớn. Cô năng lực, chịu khó, ở nước ngoài khó.
Sở Tuấn đột nhiên : “Noãn Noãn, em du học ? Nếu em cũng …”
“Không .” An Noãn liền : “Em .”
“Em… thật sự một chút cũng tò mò về thế giới bên ngoài. Anh thấy em tiếp nhận hàng ngoại , chắc là thể tiếp nhận những điều mới mẻ.”
“Em hứng thú với du học.” An Noãn một tiếng: “Em ở đây xây dựng đất nước của . Sở Tuấn, em tin rằng, nhất định sẽ một ngày – mà ngày đó cũng xa , thể là mười mấy năm, cũng thể là vài chục năm – đất nước của chúng sẽ ngày một đổi mới, sánh vai cùng thế giới, vươn lên đỉnh cao.”
Hơn nữa ngày đó họ đều thể chứng kiến.
Sở Tuấn An Noãn năng lưu loát, trong lòng dâng lên những tia ấm áp.
Anh vẫn luôn An Noãn là tình yêu nhỏ, cũng tình yêu lớn lao.
Có gia đình, càng đất nước.
Sở Tuấn : “Anh pháp y Đổng về , trai cũng . chuẩn tâm lý, với , nếu Đổng Tử Oanh một về giúp cô , cũng coi như là một lời giải thích cho mối tình . Còn nếu cô trở về, nguyện ý ở bên , 4 năm , bố chắc cũng cô bằng con mắt khác.”
Thời đại du học sinh vẫn còn hiếm, coi như là mạ một lớp vàng, Đổng Tử Oanh cũng thuận lý thành chương nâng cao phận của .